#2

Hành lang sáng sớm không có mấy người. Tiếng bước chân của Seong-je vang vọng nhẹ nhàng qua nền gạch lát cũ kỹ.
Hắn chưa từng thấy con đường từ cổng trường lên lớp lại dài đến thế.
Tay hắn nắm lấy quai cặp, môi mím lại như cố kìm nén thứ gì đó.
Cứ mỗi bước đi là tim lại đập nhanh hơn, như đang tiến gần đến chiến trường.
Lớp học đã hiện ra. Cửa vẫn mở. Bên trong là một vài đứa đang nói chuyện rì rầm. Và ở dãy bàn gần cửa sổ - cậu thấy người đó.
Yeon Si-eun.
Vẫn là bóng lưng gầy ấy, cái gáy trắng mịn, bả vai hơi gầy như lúc nào cũng đang gồng nhẹ.
Nhưng lần này, ánh sáng chiếu lên người cậu ấy lại không còn mang vẻ ấm áp như trước nữa.
Seong-je đứng một lúc, rồi lấy hết can đảm bước tới.
Hắn không nghĩ gì nhiều, chỉ biết là nếu hôm nay không làm rõ có khi mai này sẽ chẳng còn cơ hội.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
Si-eun à..
Si-eun không quay lại. Cậu chỉ tiếp tục chăm chú vào quyển sách trên tay, mặt không biểu cảm
Geum Seong Je
Geum Seong Je
Cái đó...
Geum Seong Je
Geum Seong Je
..chỉ là đùa thôi mà.
Vẫn không một phản hồi.
Bàn tay hắn siết chặt quai cặp hơn. Không khí trở nên đặc quánh, như có ai bóp nghẹt cổ họng.
Rồi hắn bước thêm một bước, thử đùa nhẹ như thường ngày.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
mày biết tao hay giỡn mà.
Hắn cười, nhưng trong mắt ánh lên sự run rẩy.
Si-eun biết, ánh mắt đó không phải đùa, mà là thật.
Chỉ là hắn đang cố che giấu mà thôi.
Cuối cùng, Si-eun mới lên tiếng, giọng đều và nhẹ như thể đang nói chuyện với một ai đó xa lạ.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Ừm, đừng giỡn kiểu đó nữa.
Seong-je như bị ai đó tát thẳng mặt.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
À, ừ. Biết rồi, không giỡn kiểu đó nữa.
Tim hắn đập mạnh đến nỗi tai ong ong. Hắn nhìn cái gáy lạnh lẽo kia một lúc lâu rồi mới bước nhanh về chỗ.
Mắt cứ hướng ra ngoài cửa sổ, tránh nhìn về phía Si-eun. Nhưng trong đầu lại không ngừng lặp lại ánh mắt vừa rồi.
Không giận, không đau, chỉ là không còn thân quen nữa.
Ra chơi. Mọi người túa ra khỏi lớp như đàn ong vỡ tổ. Seong-je vẫn ngồi đó, cằm chống lên tay, mắt nhìn lên trần.
Một thằng bạn Seong-je ghé vào.
. . .
. . .
Học sinh(3): không xuống căn tin à?
Geum Seong Je
Geum Seong Je
Không đói.
Thằng kia nhún vai, bỏ đi. Lúc này, Si-eun đứng dậy, lặng lẽ bước qua chỗ hắn.
Khoảng cách chỉ một gang tay, nhưng Seong-je thấy nó xa như cả đại dương.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
Si-eun! *bật dậy theo phản xạ*
Si-eun khựng lại một chút, quay đầu. Đôi mắt đen nhánh ấy nhìn hắn, không còn chút dịu dàng nào.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
Gì?
chỉ một từ thôi, còn lạnh hơn cả mùa đông.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
*khựng* không, không có gì.
Hắn cười gượng, nhún vai rồi ngồi lại. Chờ cho đến khi bóng Si-eun khuất dần sau hành lang, gương mặt hắn dần biến sắc.
Ánh mắt ấy, cử chỉ ấy, không phải Yeon Si-eun hắn từng quen nữa. Cứ như người khác vậy.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
Mày ngu thật rồi, Geum Seong-je à. *thở dài*
.
.
Nhà Seong-je
Tối hôm đó, điện thoại rung - là tin nhắn của Si-eun.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
💬Ngày mai đừng gần tao nữa.
Chỉ một dòng ngắn ngủi, nhưng như dao cứa vào tim.
Hắn bật cười, cười đến chảy cả nước mắt.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
💬Kkk, biết rồi, chỉ là đùa thôi mà.
Rồi không gửi. Chỉ để nguyên đó, nhìn mãi dòng chữ đang nhấp nháy rồi tắt hẳn. Hắn xóa đi.
Và chỉ nhắn lại một chữ.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
💬Ừ.
Không khí giữa cả hai chưa bao giờ lại im lặng đến mức khó thở như lúc này.
...
Yeon Si-eun bước ngang qua hành lang trường học, mắt nhìn thẳng, bước chân bình thản như thường ngày
Hắn đứng nép ở cuối hành lang, tay siết chặt quai balo, mắt không rời khỏi bóng lưng Si-eun.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
Si-eun. *giọng khàn khàn, run nhẹ*
Cậu dừng lại, nhưng không quay đầu.
chỉ đứng đó vài giây rồi bước đi tiếp.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
Khoan đã!
Seong-je vội bước tới, kéo tay Si-eun lại.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
vụ bữa.. mày giận tới mức đó hả?
Geum Seong Je
Geum Seong Je
tao xin lỗi mà.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
giỡn thôi mà.. đừng giận nữa.
Seong-je cười gượng, cố che giấu sự tổn thương trong ánh mắt.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
Tao muốn trêu mày chút thôi, tại bọn mình thân nên tao nghĩ.. trêu vậy không sao..
Yeon Sieun
Yeon Sieun
ừ, biết rồi. *gạt tay Seong-je rồi bước đi tiếp*
Seong-je đứng đó, như một kẻ ngốc
Geum Seong Je
Geum Seong Je
tao xin lỗi..
Câu nói bật ra, nhỏ đến mức chính hắn cũng không chắc mình vừa nói thật
Nhưng Si-eun đã đi mất rồi.
...
Chiều hôm đó, Seong-je bỏ học tiết 4. Hắn leo lên sân thượng, nơi từng là góc hai đứa trốn tiết ngồi ăn gà rán, bật nhạc và chửi đời.
Gió lùa qua mái tóc bù xù, mắt Seong-je đỏ hoe. Hắn chống tay lên đầu gối, rút điện thoại ra, mở lại đoạn ghi âm cũ - một đoạn thu tiếng cười của Si-eun năm lớp 9
" Geum Seong-je à mày điên thật đấy! "
" Ừ, điên vì mày đó Sieunie ngốc "
Hắn tắt máy, dựa đầu vào tường, tự cười với mình. Nhưng nụ cười đó méo mó chẳng khác gì tiếng nức nở bị bóp nghẹn lại.
...
Tối hôm đó, tin nhắn từ Yeon Si-eun lại đến.
Yeon Sieun
Yeon Sieun
💬từ mai đừng lại gần tao nữa.
Seong-je nhìn chằm chằm vào màn hình. Tin nhắn như một nhát dao sắc lẹm cắt ngang mọi thứ.
Hắn không rep, chỉ tắt màn hình rồi ném điện thoại lên giường
Geum Seong Je
Geum Seong Je
vậy ra đây là cảm giác bị bỏ rơi.
Seong-je nở một nụ cười thật dịu dàng, nhưng đôi mắt thì rỗng hoác.
Geum Seong Je
Geum Seong Je
Ừ, mày bắt đầu rồi đấy, Yeon Si-eun à, mày bắt đầu biến tao thành một kẻ điên rồi đấy. *cười*
Hot

Comments

Hhuongg🕊️

Hhuongg🕊️

5 bông nè con Trúc gay😍

2025-07-20

0

🫧⋆。˚ 야옹 ˚₊‧𝜗ৎ ‧₊˚

🫧⋆。˚ 야옹 ˚₊‧𝜗ৎ ‧₊˚

em biến anh thành 1 thằng joke

2025-07-22

0

Zợ pc_

Zợ pc_

ông nội quay trở lại r /Smile/

2025-07-20

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play