Part 4.1

Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Anh đã hiểu em quan trọng với anh đến mức nào, quan trọng hơn tất cả mọi thứ khác..
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Anh nhận ra anh không muốn mất em, không muốn cái ánh mắt giận dữ đó của em là điều cuối cùng anh nhìn thấy từ em. Anh không muốn chúng ta chỉ là đồng nghiệp, Vĩ à..
anh siết chặt lấy bàn tay cậu, cảm nhận hơi ấm từ lòng bàn tay đối phương đang truyền sang mình.
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Anh không biết sau này mọi chuyện sẽ ra sao. Không biết chúng ta sẽ đối mặt với những áp lực từ dư luận, từ công ty như thế nào, có phải đối mặt với muôn vàn khó khăn không..
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Nhưng anh không muốn mất em. Anh không muốn chúng ta trở thành những người xa lạ sau tất cả những gì đã cùng trải qua, sau tất cả những cảm xúc mà chúng ta đã dành cho nhau.
Anh nhìn thẳng vào mắt cậu, sâu thẳm trong đôi mắt đó là sự chân thành và tình cảm không thể chối cãi, một tình yêu đã được ấp ủ từ lâu.
Anh hít một hơi thật sâu, lấy hết dũng khí, và nói ra lời đã kìm nén bấy lâu:
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Anh... anh yêu em..
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Yêu em rất nhiều, nhiều hơn cả những gì em tưởng tượng..
Lời nói bật ra từ môi anh, rõ ràng, dứt khoát, như một gánh nặng ngàn cân được trút bỏ, một sự giải thoát khỏi xiềng xích của nỗi sợ hãi.
Cậu sững sờ, đôi mắt mở to, không dám tin vào tai mình. Cậu đã mong đợi điều này, nhưng khi nó thực sự được nói ra, anh vẫn không khỏi ngỡ ngàng, xúc động đến tột cùng.
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
/kéo người cậu lại gần/
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Anh cũng nhớ em lắm, Vĩ à.. Nhớ những ngày bình thường có em bên cạnh, dù là cãi nhau hay tập luyện, hay chỉ đơn giản là cùng nhau ăn bữa cơm, xem phim, đùa giỡn vô tư.
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Anh nhớ cái cách em hay cau mày khi tập không được, hay những lần em cười sảng khoái khi đạt được một động tác khó. Anh nhớ tất cả, nhớ từng chút một về em.
Anh nhẹ nhàng đưa tay lên khuôn mặt cậu, ngón cái khẽ vuốt ve gò má còn vương giọt nước mắt. Anh từ từ cúi xuống, ánh mắt khóa chặt vào cậu, như muốn đọc hết mọi suy nghĩ, mọi cảm xúc trong đôi mắt ấy..
Cậu không phản kháng, anh chỉ khẽ nhắm mắt lại, cảm nhận hơi thở ấm áp của anh đang đến gần, trái tim cậu đập rộn ràng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Hai người gần hơn,gần hơn,gần hơn..
Và rồi, môi anh nhẹ nhàng chạm vào môi cậu..
Một nụ hôn ban đầu rất khẽ, rất thăm dò, rồi dần trở nên sâu hơn, nồng nhiệt hơn, chứa đựng tất cả nỗi nhớ nhung, sự kìm nén, sự đau khổ và cả tình yêu mà cả hai đã chôn giấu bấy lâu.
Đó là nụ hôn của sự thừa nhận, của sự giải thoát, của sự hàn gắn, và của một khởi đầu mới, một tương lai mà họ sẽ cùng nhau đối mặt.
Nụ hôn kéo dài, như thể họ muốn bù đắp cho tất cả những cảm xúc bị đè nén, cho những hiểu lầm, cho những đêm dài thao thức.
Lê Bin Thế Vĩ
Lê Bin Thế Vĩ
Em... Em cũng yêu anh.
Cậu thì thầm, giọng anh nghẹn ngào, vòng tay ôm chặt lấy eo anh, tựa đầu vào vai anh, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể anh truyền sang mình.
Anh cảm thấy như một gánh nặng khổng lồ vừa được trút bỏ, một sự bình yên lan tỏa khắp tâm hồn.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy cậu, anh vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của cậu.
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Chúng ta... chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ.. Được không? Dù khó khăn thế nào, chỉ cần có em bên cạnh, anh tin mình sẽ làm được..
Cậu gật đầu, siết chặt vòng tay, chôn mặt vào vai anh. Không cần thêm lời nào, cả hai đều hiểu. Những lời thổ lộ chân thật đã được nói ra, những cảm xúc bị kìm nén bấy lâu giờ đây được giải phóng.
Khoảnh khắc đó, không có lời hứa hẹn hoa mỹ nào về tương lai xa xôi, chỉ có sự im lặng đầy ý nghĩa, sự thấu hiểu tuyệt đối và một khởi đầu mới cho mối quan hệ phức tạp nhưng giờ đây đã rõ ràng của họ.
Sau khoảnh khắc định mệnh đó, cả hai nhìn nhau, tâm hồn như được tẩy rửa. Cường xoa nhẹ mái tóc Vĩ, giọng anh ấm áp, đầy yêu chiều:
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Cún con đói chưa? Anh nấu gì đó cho em ăn nhé?
Cậu ngẩng đầu, đôi mắt vẫn còn vương vấn chút nước nhưng đã ánh lên tia hạnh phúc lấp lánh.
Lê Bin Thế Vĩ
Lê Bin Thế Vĩ
Em muốn thử món mì ramen anh từng khoe là nấu rất giỏi đó!
Anh mỉm cười, nụ cười dịu dàng đến lạ, đôi mắt anh cũng cong lên niềm vui.
Bạch Hồng Cường
Bạch Hồng Cường
Được thôi, hôm nay là ngày nghỉ của chúng ta mà..
Anh đứng dậy, kéo cậu cùng đi vào bếp. Cả hai cùng nhau chuẩn bị bữa sáng, cậu phụ anh nhặt rau, chuẩn bị gia vị, thỉnh thoảng lại lén nhìn anh đang chăm chú bên bếp lửa.
Không khí tràn ngập sự nhẹ nhõm và vui vẻ, những câu chuyện bâng quơ, những tiếng cười khúc khích vang vọng khắp căn bếp nhỏ.
Đó là bữa sáng bình yên và ngọt ngào nhất của họ từ trước đến nay.
-------
T/g
T/g
Mới Part 4.1 mà đã ngọt như này thì các Part sau sẽ ra sao đayyy 🙄
T/g
T/g
Like cho toi đi mng toi còn có động lực ra part mớiii
T/g
T/g
💗
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play