( Bác Chiến ) Sự Ràng Buộc
22-7-2025(c1)
Tiêu Chiến vẫn chưa hết sợ hãi. Cậu vừa trốn thoát khỏi nơi được ví như địa ngục trần gian – nơi một con quỷ dữ đã giam giữ và đánh đập cậu suốt bao năm trời.
Tiêu Chiến
( chất giọng nghẹn ngào ) mẹ ơi.. Con trai mẹ về rồi đây
Đã năm năm kể từ ngày cậu bị bắt đi. Năm năm sống trong bóng tối, bị hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần. Giờ đây cậu đã trở về, nhưng...
chưa nói hết câu, trước mắt tối sầm đi
Khi mở mắt ra, trước mặt cậu là một căn phòng trắng toát. Mùi thuốc sát trùng thoang thoảng trong không khí. Một giọng nói vang lên – lạ lẫm nhưng lại trong trẻo và non nớt
Vậy là, cậu chưa chết. Cũng chưa bị con quỷ kia bắt lại
Tiêu Chiến
( đôi mắt lờ đờ ) vậy, cậu là người cứu tôi?
Trước mắt cậu là một cậu trai lạ. Khuôn mặt còn rất trẻ, đôi mắt sáng đầy tò mò và dịu dàng nhìn cậu.
???
Tôi thấy anh lạ lắm, anh không phải người ở thành phố này à?
người đối diện nghi ngờ nhìn cậu
Tiêu Chiến
Tôi là người ở thành phố E, tôi lạc vào đây
???
Thành phố E á? ôi trời đây là thành phố A
Tiêu Chiến sững người. Trong đầu cậu vang lên một tiếng "Ầm" như sét đánh ngang tai. Con quỷ đó… nó đưa cậu đến tận thành phố A? Khoảng cách đó đâu chỉ là vài giờ đường...
Tiêu Chiến
( hoang mang ) đây là năm thứ bao nhiêu?
???
2035 rồi, anh không ổn à? Tôi gọi bác sĩ nhé?
Tiêu Chiến
( thì thầm ) 2035 rồi sao?
Cậu ngẩn người. Nếu như đúng là năm 2035… thì đã hơn 10 năm kể từ ngày cậu bị bắt. Không phải 5. Là 10 năm. Một thập kỷ biến mất khỏi cuộc đời.
???
Anh bao nhiêu tuổi rồi?
Người đối diện vẫn chưa thôi nghĩ ngờ
Comments