#2 Cửa sổ bên kia phố

sesee
sesee
Chúc mọi ngừi đọc truyện zui zẻ nhaa
Sáng thứ hai, nắng chưa gắt. Tiệm tranh OPPA vẫn im lìm như mọi khi.
Duy vừa mở cửa tiệm, vừa ngáp dài, mái tóc rối chưa kịp chải gọn. Tay cậu xách một hộp bánh mì nhỏ và chai trà hoa cúc mang từ nhà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
An ơi! Mở cái cửa sau ra giùm tao! //Duy gọi vọng vào//
Tiếng loạt soạt vang lên từ phía nhà kho. An, tóc buộc lệch và đang ngậm cây kẹo hình con cừu, thò đầu ra
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tranh thủ sáng sớm ăn vụng hả ông chủ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Câm. Mày làm xong cái kệ chưa?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Xong rồi. Tao lau lại nữa. Hôm qua có ai đó bày cả mớ giấy vẽ lung tung…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ờ, tao. Kệ tao.
Duy phẩy tay rồi ngồi phịch xuống ghế. Ánh mắt lập tức liếc qua cửa sổ, chỗ góc phố đối diện.
Quán cà phê SENAL – cũng đang mở cửa.
Anh ta lại đang ở đó.
Áo sơ mi trắng, tay áo xắn tới khuỷu. Ánh nắng rọi vào mái tóc hơi rối, làm cho cả người toát lên thứ gì đó… ấm, nhưng xa.
Quang Anh, chủ quán SENAL, người mà Duy – một cách âm thầm – đã vẽ hơn 32 lần trong cuốn sổ phác họa nhỏ của mình.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lại nhìn nữa kìa.//An chống cằm, liếc theo ánh mắt Duy//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sao không sang mượn đường nhờ đổ cà phê lên tranh đi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày câm đi.//Duy đỏ mặt//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao thề nhá, hôm nào mày không ngắm là tao thấy thiếu muối luôn. Sáng nào ổng cũng đặt hai ly cà phê ngoài bệ cửa sổ. Bộ mày không thấy là đặt đúng hướng sang tiệm mình à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy quay sang, nghiêm túc//. Mày đừng có nói bậy. Người ta đặt cho khách.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Khách nào? Ba tháng nay ly đó chưa có ai tới lấy. //An chu môi//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không tin thì mai mày qua hỏi thẳng đi.
Duy định nói gì đó, thì tờ giấy trên tay cậu bị gió lùa qua cửa sổ thổi bay.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chết mẹ!
Duy chồm theo, nhưng muộn....
Tờ phác họa – một bản vẽ nghiêng gương mặt Quang Anh – vừa bay khỏi khung cửa, đảo một vòng… rồi đáp ngay trước cửa quán SENAL.
Bên kia đường, Quang Anh vừa lau xong bảng menu thì thấy tờ giấy lạ rơi xuống bậc thềm. Anh cúi xuống, nhặt lên – và sững lại.
Bức vẽ.
Là anh.
Không phải kiểu chân dung nghiêm túc. Mà là một bản vẽ thô nhưng sống động. Góc nhìn… đúng là từ cửa sổ đối diện.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Chắc ai đó trong tiệm tranh? " //Anh nghĩ, rồi ngước lên.//
Đúng lúc đó, Duy chạy qua đường, mặt đầy hoảng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xin lỗi… cái đó là của tôi. //Cậu lí nhí, đứng thở trước cửa.//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu vẽ tôi? //Quang Anh hỏi, giọng không gắt mà chỉ hơi ngạc nhiên.//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy gật// Tôi chỉ… hay nhìn sang. Thấy anh có dáng ngồi khá… nghệ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghệ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ờ, kiểu… dễ vẽ.//Duy chữa//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Quang Anh mỉm cười. Anh đưa bức vẽ lại//. Khá giống đấy.
Duy nhận lại tờ giấy, tim vẫn đập mạnh. Cậu quay đi, lí nhí cảm ơn, nhưng Quang Anh gọi lại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu hay nhìn tôi từ tiệm tranh đúng không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy khựng lại.//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi cũng hay nhìn lại. Ly cà phê đặt mỗi sáng – không phải cho khách. Là cho người bên khung cửa sổ đối diện.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy tròn mắt//. Là… tôi á?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không chắc. Nhưng hôm nay cậu chạy sang đây, thì chắc đúng người rồi.
Duy không biết nói gì. Chỉ cảm thấy hai tai mình nóng bừng.
_____________
Tối đó, tại OPPA…
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Mày nói gì?? Ổng thừa nhận ly cà phê là cho mày á?? //Kiều, tóc đỏ, ngồi vắt chân lên bàn, hét lên//.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừ. Mà tao sững vãi. Tao tưởng mình bị ảo tưởng cơ.//Duy vừa kể vừa ăn sữa chua//.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//An ngồi kế bên, gật đầu liên tục.//Tao bảo rồi mà. Chứ ai rảnh mỗi sáng đặt ly vô danh mấy tháng liền.
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
//Kiều cười gian//. Mà ảnh nhìn thế nào? Đẹp như tranh mày vẽ không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Duy gật gù//.Ngoài đời còn đẹp hơn. Với lại… anh ấy nói chuyện dịu lắm.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Dịu là dụ.//An búng trán//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có khi ổng cũng để ý mày lâu rồi. Mai mày sang quán đi!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không.//Duy lắc đầu//
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Lại sợ? //Kiều chép miệng//
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Bỏ cái kiểu ‘chờ người ta bước trước’ đi. Có khi ổng cũng đang lo y chang mày.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không phải sợ… //Duy im một lát, rồi nhỏ giọng//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao chỉ không chắc mình… có gì đáng để người như vậy để ý.
An với Kiều im lặng nhìn nhau. Một lúc sau, Kiều thở dài, đứng dậy, vò đầu Duy
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(Kiều)
Mày là đứa duy nhất tao thấy vẽ một người gần trăm lần mà không dám chào ổng. Mốt tao mà yêu ai, tao xăm mặt người đó lên tay luôn cho đỡ rối.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ghê.//bĩu môi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cười//
Sáng hôm sau. Trên bệ cửa sổ bên quán SENAL không có ly cà phê nào như mọi hôm. Thay vào đó là một tờ giấy: “Tôi đổi giờ mở quán sang chiều. Nếu ai đó muốn uống ly cà phê kia – hãy gõ cửa lúc 3h.” Duy đọc xong, im lặng cười.
_Còn tiếp_
sesee
sesee
Hôm nay tận 877 chữ lun đó
sesee
sesee
Mong mn sẽ ủng hộ truyện của tớ ạ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play