[RhyCap] Giữa Màu Cà Phê Và Sắc Vẽ
#1 Giới Thiệu
sesee
Đây là truyện đầu tay của mình, viết theo cảm xúc cá nhân là chính.
Nếu không hợp gu bạn, hãy nhẹ nhàng bỏ qua – đừng để lại lời khó nghe nhé. Cảm ơn bạn đã ghé qua. 🫶
Hoàng Đức Duy. 22 tuổi – chủ một tiệm tranh nhỏ mang tên "OPPA",nép mình giữa hẻm nhỏ đầy nắng gió.
Duy là người hướng nội, sống khép kín, thường để cảm xúc lên tranh thay vì nói thành lời.
Với gương mặt thanh tú, dáng người mảnh khảnh và phong thái nhẹ nhàng, Duy hay bị người khác nghĩ là “lạnh lùng”, nhưng thật ra chỉ là… sợ bị tổn thương lần nữa.
Cậu từng trải qua một cuộc tình nhiều tổn thương khi còn học ở trường Mỹ thuật – từ đó quyết định sống một mình, không dính vào ai, không yêu, không mở lòng.
Duy có một thói quen kỳ lạ: anh thích vẽ người khác trong im lặng, đặc biệt là những người không hề biết mình được quan sát. Trong số đó… có cả chủ quán cà phê kế bên.
Cậu không biết, những ly latte được đặt bên cửa sổ mỗi sáng… không phải là ngẫu nhiên.
Nguyễn Quang Anh. 24 tuổi – chủ quán cà phê"SENAL",nơi mùi hương đậm đà và tiếng nhạc nhẹ vang lên mỗi sáng.
Quang Anh là người đơn giản, sống tình cảm và dịu dàng. Cậu luôn nở nụ cười với mọi người, đặc biệt là khi pha cà phê – đó là lúc cậu thấy bản thân… đang “chữa lành” cho người khác.
Dù thân thiện và gần gũi, Quang Anh rất ít khi kể về bản thân. Không ai biết quá khứ tình cảm của cậu, bởi… thực sự chẳng có gì cả. Chưa từng yêu, chưa từng rung động — cho đến khi ánh mắt của cậu lỡ nhìn thấy bản phác thảo bị bỏ quên bên cửa sổ tiệm tranh đối diện.
Duy – với sự trầm mặc và đôi mắt chứa đầy điều chưa nói – chính là người đầu tiên khiến Quang Anh muốn “phá luật”, muốn bước vào thế giới của ai đó… chỉ vì cậu muốn biết: trong tim người kia có gì.
Đặng Thành An,22 tuổi. Phụ tá của Duy cũng là bạn thân của Duy. Là người vui vẻ, hay nói, có chút “bánh bèo” đúng kiểu em út hay nhõng nhẽo nhưng cực kỳ lanh lợi và hiểu chuyện.
An là người duy nhất được Duy thực sự tin tưởng và dựa vào, như một em trai ruột.
Đằng sau nụ cười tươi và những lời chọc ghẹo vô tư, An từng bị lừa dối trong một mối quan hệ mập mờ kéo dài hai năm.
Giờ đây, cậu cực kỳ cảnh giác với đàn ông… đặc biệt là những gã to con, thô lỗ, nói năng cộc cằn – mà không may thay, Hùng chính là hình mẫu đó.
Lê Quang Hùng-24 tuổi. Quản lý kiêm “tay phải đắc lực” của Quang Anh tại quán cà phê.
Ngoại hình cao to, nước da rám nắng, giọng nói trầm và hơi gằn – nhìn qua ai cũng tưởng là người nóng nảy hoặc cục tính.
Nhưng Hùng thật ra rất quan tâm đến những người mình thương, chỉ là… không biết thể hiện.
Gặp An lần đầu, cậu đã… lỡ chửi vì tưởng An “làm phiền Duy quá mức”. Từ đó, hai người liên tục va chạm – khẩu chiến như cơm bữa, nhưng đôi khi lại lặng lẽ quan tâm nhau vào những lúc không ai nhìn thấy.
Hùng chưa từng yêu ai. Nhưng lần đầu tiên trong đời, cậu nhận ra tim mình đập loạn… vì một người nhỏ hơn cả về chiều cao lẫn trái tim.
Nguyễn Thanh Pháp, còn có tên khác là Kiều-22 tuổi. Nhà thiết kế làm freelance, từng học chung với Duy và An thời cấp ba.
Kiều là mẫu người lý trí, sống ngăn nắp, thẳng thắn, không vòng vo. Ngoại hình sắc sảo, thời trang, kiểu “chảnh cool” chính hiệu.
Đã từng bị phản bội bởi một người đi du học không nói lời từ biệt. Kể từ đó, Kiều ghét nhất kiểu “mất hút không lý do”… mà éo le thay, Dương – người bạn thân từ xưa – lại chính là người đó.
Khi Dương bất ngờ quay lại, Kiều luôn tránh mặt, nhưng chẳng hiểu sao… tim vẫn rung lên mỗi lần nghe giọng nói ấy gọi tên mình.
Trần Đăng Dương-24 tuổi. Mới từ Canada trở về, hiện làm giám đốc sáng tạo cho một agency nổi tiếng.
Vẻ ngoài phong trần, ánh mắt từng trải, giọng nói điềm đạm nhưng rất thật lòng.
Dương từng rời đi vì gia đình phá sản, không thể nói lời từ biệt vì quá xấu hổ và nặng lòng. Cậu giữ mãi tình cảm với Kiều, dõi theo cậu qua mạng suốt nhiều năm.
Trở về, Dương không muốn làm lại từ đầu… mà muốn nối tiếp đoạn dang dở của hai người.
Nhưng lần này, Kiều không dễ mềm lòng, và Dương phải học cách… chịu trách nhiệm với quá khứ mình từng cắt đứt.
sesee
Mới giới thiệu thôi mà đã căng căng rồi đấy
sesee
Mong mn sẽ ủng hộ truyện đầu tay của tớ nha
Comments