Tro vẫn còn bay nhẹ trong gió. Mùi khói và máu quyện lại, vắt lên từng tán cây già những vệt nặng
Ji Yong nghĩ… đây có lẽ là ngày cuối cùng cậu còn sống.
Không còn ngôi làng. Không còn nơi để về.
Chỉ có ba kẻ sống sót đang co ro sau vách đá nứt, giữa rừng sâu chẳng còn che chở nổi nữa
Kwon Ji yong
Chắc... chúng ta cũng sẽ ch.ết thôi
Cậu thì thầm, mắt không còn ứa nổi giọt nào
Bỗng, một ánh sáng lóe lên. Không phải lửa. Không phải pháo.
Mà là một luồng sáng trắng ấm áp, rọi xuống mặt đất như một ngọn đèn từ trời cao
Cả ba người đều ngước lên.
Một bóng dáng xuất hiện qua màn khói
Bước ra từ vùng ánh sáng là một chàng trai loài người – dáng cao, khoác áo choàng dài màu lam bạc, vai đeo một thanh kiếm lớn đen tuyền – ánh thép phản chiếu mặt trời rạng rỡ sau lưng anh như hào quang
Ji Yong chết lặng
Cậu siết chặt vạt áo, run lẩy bẩy, bản năng hét lên trong đầu
Kwon Ji yong
Chạy! Chạy ngay!
Nhưng trước khi kịp bước lùi, người đó dừng lại, nghiêng đầu nhìn cậu bằng ánh mắt... kỳ lạ. Không phải ánh nhìn khinh bỉ. Cũng không phải hứng thú thèm khát như những kẻ buôn yêu tinh khác
Chỉ là... tò mò. Như thể đang nhìn một sinh vật quý hiếm sắp tuyệt chủng. Nhưng không phải vì lợi ích. Mà là vì thương xót
Người ấy cúi thấp, bàn tay mở ra như một lời mời
Choi Seung Hyun
Là... yêu tinh sao? Hiếm thấy thật. Cậu tên gì?
Ji Yong giật mình, lùi hẳn về sau. Đôi tai dài rút lại theo phản xạ phòng vệ. Trái tim cậu đập thình thịch, tay toan bốc đất đá mà ném nếu bị bắt
Người ấy vẫn không tiến lại
Chỉ đơn giản là đứng đó, gió khẽ lướt qua mái tóc đen rối nhẹ, giọng nói trầm ấm đến kỳ lạ
Choi Seung Hyun
Tôi là Choi Seung Hyun, hiệp sĩ cấp bậc Địa. Không phải kẻ săn yêu tinh
Choi Seung Hyun
Tôi chỉ đi ngang qua đây, thấy cậu còn sống...
Choi Seung Hyun
Cậu muốn gia nhập nhóm tôi không? Tôi có thể bảo vệ cậu
Ji Yong nghẹn lại.
Một câu mời nhẹ nhàng…
Nhưng tại sao… trong lòng lại đau đến thế?
Cậu chưa kịp trả lời, thì phía sau có tiếng bước chân rít lên.
Một cô bé nhỏ nhắn nhưng kiên cường lao tới, chắn ngang trước Ji Yong – Do Jia Han
Do Jia Han — T/g
Tránh xa cậu ấy ra
Do Jia Han — T/g
Chúng tôi không tin con người
con Jia Han nghiện phim
👶🐃
Seung Hyun im lặng, rồi... anh mỉm cười
Một nụ cười không hề chế giễu, không hề ép buộc.
Mà là một nụ cười của người từng nhìn thấy bóng tối, và hiểu rằng không phải ai cũng đáng bị nuốt chửng bởi nó
Choi Seung Hyun
Tôi không bắt ép. Nhưng nếu cậu – người yêu tinh nhỏ ấy – muốn sống tiếp…
Choi Seung Hyun
…hãy đi cùng tôi. Tôi không giàu có, không vĩ đại
Choi Seung Hyun
…nhưng tôi có một lời hứa: sẽ không để bất kỳ ai chạm được vào cậu thêm lần nữa
Ji Yong chết lặng.
Cổ họng nghẹn cứng.
Lần đầu tiên… sau bao lâu rồi… mới có một con người chìa tay ra vì mình, mà không vì cái giá nào cả
Cậu lắp bắp
Kwon Ji yong
Tôi… là Ji Yong…
Một cái tên… từng được gọi bởi bao yêu tinh trong làng, giờ như vết sẹo nhỏ khẽ nhói khi thốt ra.
Nhưng không hiểu sao – khi nói ra trước mặt anh – nó lại như hồi sinh
Comments
Tabi chồng Chi đi
ê t nghĩ này là tên con tg=)))
có thể là Đỗ Gia Hân🐧
2025-07-24
1
bé Poii cuto
lúc đầu cũng nghi nv này chắc đại diện cho t/g , ai ngờ đúng thật😚
2025-07-24
2