Chương 4.

Lưu Diệu Văn nhận được tin Tống Á Hiên đã tỉnh lại liền vội vã chạy tới phòng ICU.
Hắn được phép ở cùng bệnh nhân một tiếng. Tuy không nhiều, nhưng dù vậy hắn vẫn rất thoả mãn khi có thể nhìn, có thể chạm vào vợ nhỏ của hắn.
Thứ gì càng khan hiếm sẽ càng được trân trọng.
.
Lưu Diệu Văn ngồi trên một cái ghế đẩu cạnh giường, hai tay hắn siết chặt bàn tay gầy guộc xanh xao của Tống Á Hiên, như nắm giữ một đoá bồ công anh sắp bay đi mất.
Hắn cứ tưởng y sẽ không tỉnh lại nữa.
Là hắn đánh giá thấp con người y, đánh giá thấp tình yêu và khát khao sống phi thường của Tống Á Hiên.
Bàn tay lạnh buốt của y áp lên má hắn, Lưu Diệu Văn ghì thật chặt, để y cảm nhận được da thịt của hắn, sống mũi, gò má, đôi mắt và đôi môi.
Để Tống Á Hiên biết được rằng, nguồn sống của y- Lưu Diệu Văn vẫn luôn ở đây.
Nước mắt nóng hổi rơi xuống tay y, khiến đầu ngón tay giật một cái.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Á Hiên, có đau không...có đau ở đâu không...
Tống Á Hiên chỉ chăm chú nhìn vào khuôn mặt mà bản thân luôn khắc sâu trong tim, thấy hắn khóc mà đau lòng đến nỗi cả cánh tay run lên.
Lưu Diệu Văn hốt hoảng đỡ lấy, vội vàng xoa bóp cơ cánh tay của y.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em, em mỏi tay à?
Miệng y hé mở, mấp máy môi, hơi thở phả ra làm mờ cả mặt nạ oxy.
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
...Không.
Giọng Tống Á Hiên rất khó nghe, vừa khô khốc vừa vụn vỡ. Tay y vẫn chưa rút về, ngón tay cứng nhắc gập lại, lau nước mắt còn vương trên má hắn.
Lưu Diệu Văn sững người.
Sau đó khoé môi hắn hơi giật, run rẩy cong lên, cười còn khó coi hơn cả khóc.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừm...
Hắn nghiêng mặt, khẽ hôn vào lòng bàn tay của Tống Á Hiên.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Á Hiên của anh rất giỏi.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cố lên, hết tuần sau chúng ta sẽ về nhà.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em nhé?
Hắn chậm rãi vén tóc mái của y lên, cẩn thận hôn xuống vầng trán nhẵn nhụi một cái, giữ nguyên nụ hôn ấy thật lâu.
Tống Á Hiên nhắm mắt hưởng thụ, cả người thả lỏng mềm nhũn ra, bàn tay được Lưu Diệu Văn nắm lấy cũng hơi giật, khẽ siết lại.
Em mong mình có thể mau chóng khoẻ lại.
Để chúng ta về nhà.
.
Về những chấn thương vật lý, các chỉ số sức khoẻ của Tống Á Hiên bắt đầu chuyển biến tốt, nhưng lại rất chậm.
Là do những yếu tố tâm lý sâu bên trong y ảnh hưởng.
Khi Lưu Diệu Văn vào ICU thăm Tống Á Hiên, bác sĩ phụ trách đứng ở bên ngoài để quan sát phản ứng của bệnh nhân. Thấy y nhận thức được hắn là ai, biết đỏ mắt, biết xoa mặt người kia, ông còn tưởng tâm lý của y đã hoàn toàn bình phục.
Nhưng không phải.
Những phản ứng và cảm xúc ấy chỉ dành riêng cho Lưu Diệu Văn.
Còn đối với y bác sĩ hay điều dưỡng, y lại trơ hết về mặt cảm xúc.
Lưu Diệu Văn chạm vào người thì không sao, nhưng khi thay bằng y tá hoặc bác sĩ, cơ thể y lập tức căng cứng, giật người lại, run lẩy bẩy toát mồ hôi lạnh.
Một sự phản kháng rất bản năng và mãnh liệt.
Đây rõ ràng là hậu quả của sang chấn tâm lý nặng nề, nhưng kiến thức về chuyên ngành này còn hạn hẹp nên bác sĩ phụ trách không thể đưa ra kết luận chính xác, đành liên hệ với một bác sĩ tâm lý có uy tín để ông đích thân tiếp xúc.
Lưu Diệu Văn cũng hay tin, hắn đã biết trước y sẽ bị ám ảnh tâm lý nhưng trong thời khắc gặp Tống Á Hiên khi y vừa tỉnh dậy trong phòng ICU, hắn lại vô tình quên bẵng đi mất.
.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Bệnh nhân hiện đang ở trong trạng thái phân ly rõ rệt. Cậu ấy hoàn toàn không có phản ứng với các tác nhân giao tiếp thông thường– lời nói, chạm nhẹ, ánh sáng. Ngoại trừ khi có mặt một cá nhân duy nhất: cậu Lưu Diệu Văn.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đây là phản ứng tâm lý có tính chọn lọc cao, thường thấy ở những trường hợp PTSD nặng kèm rối loạn phân ly. Bệnh nhân dường như "cắt kết nối" với toàn bộ thế giới xung quanh để tự bảo vệ bản thân khỏi cảm xúc tổn thương nặng nề, chỉ còn duy trì mối dây liên kết duy nhất với người mà cậu ấy cho là an toàn.
Bác sĩ tâm lý tháo kính, nghiêm túc nhìn thẳng vào Lưu Diệu Văn.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Tôi tạm gọi đây là "neo cảm xúc cuối cùng" của bệnh nhân. Nếu sợi dây này đứt, cậu sẽ đánh mất cậu ấy hoàn toàn.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Cậu ấy có thể trông lặng im, nhưng tâm trí lại đang gào thét. Những ca như thế này không thể ép buộc, càng không thể vội vàng. Cần tuyệt đối tránh các kích thích mạnh. Mọi tiếp xúc nên thông qua Diệu Văn- ít nhất cho đến khi bệnh nhân bắt đầu tiếp nhận được người thứ hai.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...
Hai tay Lưu Diệu Văn đan vào nhau, đầu cúi xuống, lặng thinh.
Miệng thì nói sẽ giúp Tống Á Hiên bình phục và sống một đời vui vẻ mạnh khoẻ, nhưng chữa lành tâm lý là điểm mù kiến thức của hắn.
Bây giờ lại nghe thêm kết luận của bác sĩ, Lưu Diệu Văn bắt đầu thấy lo lắng và bối rối, tương lai dần trở nên mịt mờ, không biết nên làm thế nào để Tống Á Hiên trở lại bình thường, tiếp xúc được với mọi người xung quanh.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Sang tuần sau, khi Tống Á Hiên được chuyển về bệnh viện trong nước, sau khi cơ thể hoàn toàn ổn định thì nên chuyển cậu ấy vào viện tâm thần.
Tay Lưu Diệu Văn lập tức siết chặt lại, trắng bệch cả đầu ngón tay.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...Nhất định phải chuyển vào viện tâm thần sao?
Giọng hắn khàn đặc.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
...
Bác sĩ cũng nặng lòng, nhưng buộc phải đảm bảo bệnh nhân được chữa trị toàn diện nhất.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Phải.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đây là bắt buộc.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Môi trường chuyên môn và đội ngũ y tế chuyên nghiệp sẽ thúc đẩy quá trình chữa bệnh của bệnh nhân nhanh hơn.
Lưu Diệu Văn không phản bác, chỉ có thể im lặng nghe lời khuyên của bác sĩ với trái tim bị giằng xé ngột ngạt.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Mà trước hết, cậu phải báo cho bệnh nhân biết.
Hắn ngẩng đầu, đôi mắt mở to, vừa không tin nổi vừa hoảng sợ.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Nói, nói cho em ấy biết chuyện nhập viện tâm thần?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cái này...có quá sức không?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
... Không chỉ là nói, mà cậu phải khuyên nhủ và dỗ dành, để bệnh nhân tiếp nhận tình hình trước, tránh cảm xúc kích động quá mức khi đột ngột nhập viện.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...
Hắn im lặng một lúc lâu, như đang đau đớn khốn khổ chấp nhận một sự thật tàn khốc.
Mãi một lúc sau mới ngập ngừng hỏi tiếp.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vậy...vậy còn chân em ấy...
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Cái đó à...
Bác sĩ ngẫm thật kỹ.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Tạm thời nói với cậu ấy rằng chân đang trong quá trình điều trị, khi nào tâm lý thật sự ổn định thì cậu hãy lựa lời mà nói sự thật.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Nếu hấp tấp nói hết bây giờ, bệnh tình của Tống Á Hiên chuyển biến càng nặng thì người khổ chỉ có chính cậu ấy thôi.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
...Vâng.
_________
Tác giả
Tác giả
NovelToon
Tác giả
Tác giả
NovelToon
Tác giả
Tác giả
Bú liếm màn hình
Hot

Comments

🍞🥐Quái vật bánh mì🔥🔥

🍞🥐Quái vật bánh mì🔥🔥

Em chỉ còn mỗi anh là chỗ dựa tinh thần, thật sự ko còn ai hết luôn ý. Gia đình thì như cặk, bạn bè thì chưa đủ thân đến mức đó, có mỗi anh là yêu chiều cưng nựng ẻm, ẻm dựa dẫm anh vô cùng luôn, chỉ cần là anh, Hiên sẽ buông hết gai nhọn và cảnh giác luôn ớ (v nên em ms bị Leonard lừa🤗🖕)

T yêu chết cái cách tụi nhỏ yêu nhau mất hụ hụ hụ😭😭😭😭😭

2025-08-05

8

Phương(°^°?)...

Phương(°^°?)...

sốp ơi e Hiên sống r thế a Đinh có sống luôn ko hay vẫn hẹo hả sốp 💔💔

2025-08-05

2

Chiến hạm thép Kỳ Hâm✨

Chiến hạm thép Kỳ Hâm✨

Chinh cỡ này mà bà ngược thk nhỏooo, bà xem bà có còn là cn ng koooooo

2025-08-05

2

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play