Vừa xa lạ, vừa thân thuộc.

Những Mảnh Hồn Lạc Lõng. #2. Vừa xa lạ, vừa thân thuộc.
___
Một năm học mới đã bắt đầu với những câu chuyện mới, bạn bè mới và thầy cô mới. Lễ khai giảng đã qua được 2 ngày và hôm nay là ngày đi học đầu tiên của họ ở thế giới xa lạ này. Sống đã bao năm trên cõi đời giờ lại phải đi học như đám con nít mới lớn. Chẳng biết có ích lợi gì không nhưng trước mắt là thấy sự phiền phức tìm đến họ rồi.
Vietnam và America không học cùng lớp với nhau vì một người ở khu vực Đông Nam Á còn người kia ở khu vực Bắc Mỹ, cách nhau cả một dãy tầng học. Nếu muốn gặp nhau để bàn chuyện chỉ có thể nhắn gọi qua điện thoại, gặp nhau ở căn tin hoặc những ngày nghỉ hẹn trước ở quán cà phê cũ.
Y thầm nghĩ nếu có Thần giao cách cảm thì có phải tốt hơn không? Nhưng tiếc thay cái hệ thống kia quá đỗi vô dụng để cho họ chức năng như vậy. Thật chẳng hiểu nỗi chúng làm ăn kiểu gì mà luôn khiến họ phải khó chịu và phát bực, chỉ muốn phá nát cái hệ thống ngớ ngẩn này cho đỡ cục tức trong lòng.
Nhiệm vụ thì vẫn chưa thấy và không biết phải làm gì hơn ngoài việc ngồi đợi, hệ thống cũng chẳng nói hay giải thích rõ ràng gì rồi cứ thế vức họ đến cái nơi này mà không nói gì thêm ngay sau đó. Nó muốn cả hai tự lực cánh sinh, nhờ sợi dây chuyền đeo trên cổ và cả người đồng đội kia nữa. Mà chắc gì y đã tìm đến hắn đâu? Tìm rồi thì biết làm gì?
Hệ thống mà có thân ảnh thì Vietnam chắc chắn sẽ tóm lấy cái cổ của nó rồi tuôn ra những lời nói "hoa mĩ" nhất của tiếng Việt dành riêng cho nó.
-Đoạn tin nhắn của America và Vietnam-
United States of America
United States of America
: Ngươi đã chuẩn bị gì cho ngày đi học sắp tới chưa Vietnam? Có cần ta giúp gì không?_•ngồi thư thái trên ghế sofa•
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
: Không cần đâu, cảm ơn đã quan tâm.
United States of America
United States of America
: Ngươi đúng là lạnh lùng thật đó? Chí ít thì cảm ơn hay là nói nhỏ nhẹ chút chứ? Tim ta tổn thương biết bao...?
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
: Nếu ngươi điện ta chỉ để nói những lời dư thừa đấy thì ta tắt máy đây-
United States of America
United States of America
: Ấy- Khoan đã! Ta định hẹn ngươi đi uống cà phê với ta thôi..
United States of America
United States of America
: Ngươi biết đấy? Gia đình của tên này làm ta cảm thấy mệt mỏi và chán nản.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
: Vậy 08:00 ngày mai, quán cà phê cũ._•nói xong liền tắt máy•
-Kết thúc đoạn tin nhắn-
Vietnam ngả lưng xuống giường đầy mệt mỏi vì vừa đi mua vài thứ chuẩn bị cho ngày học sắp tới, thật ra là có người mua hộ y từ sớm và đã được gia nô đem vào tận phòng. Còn về đồng phục cũng chẳng cần lo lắng gì vì là trường quốc tế, học sinh có thể mặc những gì mình thích miễn là phù hợp cho môi trường học tập là được. Mỗi năm sẽ có hai kỳ thi và hai kỳ ngoại khóa sau khi thi để học sinh vui chơi giải tỏa.
Y không ghét lắm cái chuyện xuyên không ép buộc này vì ở bên kia ngày nào cũng cắm mặt vào giấy tờ và màn hình máy tính khiến y lúc nào cũng uể oải, cái làm y khó chịu là xuyên cùng một người như America vì hắn hay làm mấy chuyện khiến người khác phải khó chịu. Cái tính hay trêu chọc người khác bằng cái giọng ngân dài đến gợi đòn cùng cách gọi quá đỗi thân mật nghe chỉ muốn đấm.
Dù nghĩ thế nhưng y nào dám hành xử vô lễ trước tên Cường quốc to lớn ở Bắc Mỹ kia chứ? Bản thân chỉ là một đất nước đang phát triển nhỏ bé ở Đông Nam Á thôi.
Người xưa có câu: Một điều nhịn, chín điều lành hay là Kính trên nhường dưới.
Không muốn mang họa cho bản thân ở đây và cho đất nước hay đồng bào ở bên kia thì nên giữ mình lại, tránh làm những hành động đắc tội với một người như America kia làm gì cho khổ nhọc thân mình... Nếu mà y làm gì quá khích rồi khi quay về hắn lấy cái cớ đó chèn ép y thì chẳng biết đường mà xử lí sao cho êm chuyện.
Ngồi bật dậy vỗ má cho tỉnh táo, gạt văng cái chuyện làm y nhức óc đó sang một bên, việc quan trọng hơn là phải tìm cách xử lí mấy cái nhiệm đến giờ chẳng có động tĩnh gì kia và làm sao để những người xung quanh mình không nghi ngờ mới là thứ cần phải quan tâm hiện giờ. Hơn 1 tháng qua, gia đình của "Vietnam" lúc nào cũng nhìn y với đôi mắt kỳ lạ.
Sợ rằng bản thân đã gây ra họa lớn hay gì đó rồi không chừng, hay là bị phát hiện thân phận thật sự rồi chăng? Rằng y không phải "Vietnam" mà họ biết trước đây?
Họ còn chưa kịp làm nhiệm vụ nào nữa!?
Còn hệ thống chẳng cung cấp một chút thông tin gì về người họ xuyên vào nữa, chỉ nói ngắn gọn người họ xuyên vào có cùng tên gọi, cùng ngoại hình mà thôi. Tính cách và các mối quan hệ sao? Không được một chữ nào được thốt lên, có tức không cơ chứ!?
Nó thật sự để họ tự lực cánh sinh, tự sinh tồn ở một nơi nguy hiểm thế này.
Tự hỏi nó có tình người không thế!?
[…]
Chiếc chuông nhỏ được treo ở cửa quán cà phê nọ vang lên những tiếng quen thuộc, Vietnam bước vào với vẻ mặt chán chường thấy rõ bước đến quầy phục vụ gọi món. Nói rằng bản thân có hẹn với một người tên là America và được nhân viên dẫn đến trước cửa phòng mà hắn đã đặt trước đó, nơi yên tĩnh cho những ai không thích nơi đông người.
Quán cà phê ở đây dành cho những người thích không gian yên tĩnh cùng những bản nhạc nhẹ nhàng phù hợp để học tập và làm việc mà không bị ai làm phiền, y rất thích nơi này vì nó có cà phê và sự yên tĩnh. Cà phê ở đây đa dạng đầy đủ các loại và pha đúng chuẩn khẩu vị của y, mỗi tháng sẽ có một loại cà phê đặc biệt khác nữa.
Mở cửa bước vào căn phòng với ánh đèn hoàng hôn ấm áp, America ngồi trên ghế chờ sẵn cùng ly americano vơi được vài ngụm vẫn còn tỏa khói. Chứng tỏ hắn đến chưa lâu lắm. Vietnam ngồi đối diện hắn, nhìn cái nụ cười giả tạo lúc nào cũng ở trên khuôn mặt điển trai kia. Hắn cười khẽ và trò chuyện cùng, lâu lâu không yên phận mà giở trò trêu đùa.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Ngươi đúng là người phiền phức đấy America.. Dừng mấy câu nói ngớ ngẩn đó đi cho ta yên, rồi vào vấn đề chính đi!
United States of America
United States of America
Ta gọi ngươi ra đây để thư giãn mà? Chẳng có chuyện gì để nói đâu~
United States of America
United States of America
Ngươi chắc cũng gặp chút vấn đề về gia đình của tên nguyên chủ nhỉ? Cứ tránh gặp mặt một thời gian là được rồi~
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Vậy còn ngươi? Gia đình của ngươi như thế nào?
United States of America
United States of America
Ta không muốn nhắc đến đâu... Gia đình gì mà quan hệ chẳng tốt gì- Cũng bởi tên "America" này đấy? Giờ ta chẳng phải làm sao~_•nằm dài trên bàn•
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Người như ngươi lại đau đầu vì chuyện này sao?
United States of America
United States of America
Chuyện này chẳng phải của ta thì ta đương nhiên phải đau đầu rồi!?
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Ờ ờ..._| Hôm nay hắn mà uống hết ly americano đó thì đêm nay xác định khỏi ngủ, nhìn cũng biết lượng nước bổ sung quá ít. |_•chú ý đến ly cà phê của hắn•
Cả hai ngồi yên lặng như vậy đến xế chiều, người bấm điện thoại, người xem lại các file bài học lưu trên máy. Chẳng ai nói chuyện với nhau suốt cả tiếng đồng hồ trôi qua một cách hờ hững, lâu lâu là tiếng nhấp cà phê nhỏ như muỗi, tiếng quạt vù vù treo trên tường. Cứ vậy mà trôi lặng lẽ qua và Vietnam ngủ gục lúc nào chẳng hay biết.
Có lẽ vì tên "Vietnam" có thói quen thức khuya dẫn đến thiếu ngủ nên dạo gần đây y hay ngáp ngắn ngáp dài, chỉ cần đặt lưng xuống thôi là tự khắc chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay biết. Tên này làm quái gì mà thức khuya vậy nhỉ? Học sinh chứ có phải nhân viên văn phòng đâu? Không lẽ giới trẻ hiện nay thích làm cú đêm thế à?
Y cứ nằm như vậy hơn 45 phút thì tỉnh lại, cảm giác có gì đó phủ lên người mình mà đưa mắt nhìn lên. Một chiếc áo khoác trông quen mắt đang được đắp lên người từ lúc nào và ở đây ngoài America thì không còn ai khác. Y theo phản xạ mà nhìn về phía hắn vẫn còn ngồi thư thái, tay cầm điện thoại ngồi đối diện mình.
United States of America
United States of America
Ngươi dậy rồi sao? Còn giữ thói quen thức khuya hay gì mà trông ngươi như bị thiếu ngủ vậy?_•tắt điện thoại, đi đến ngồi cạnh y•
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Không phải.. Do tên "Vietnam" này mới đúng- Từ lúc xuyên vào đây ta như xác sống thiếu ngủ vậy..._•tay xoa mái tóc rối, tay cầm chiếc áo khoác trả lại•
United States of America
United States of America
Vậy ngươi nên quay về nghỉ ngơi đi, cần nghỉ ngơi thật nhiều thì cơ thể mới khỏe lên được._•cầm lấy chiếc áo khoác của mình rồi mặc vào•
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Ừ- Ta cũng nghỉ vậy._•nhìn lên đồng hồ đã điểm 17:00•
America đứng dậy mở cửa để y đi ra trước rồi bản thân theo sau, hắn cũng là người trả tiền cho cả hai nên đã bảo y ra ngoài cửa chờ thanh toán xong sẽ đưa Vietnam trở về. Dù biết chuyện này có hơi dư thừa với y... Trên đường đi, cả hai vẫn tán gẫu với nhau vài chuyện nhỏ về vấn đề kinh tế và chính sự ở thế giới bên kia. Giữa họ chỉ có những chuyện này để nói với nhau thôi.
Vừa về đến nhà, Vietnam đã nhanh chóng quay về phòng tắm rửa rồi lên giường đi ngủ ngay và luôn vì cơn buồn ngủ cứ hành y mãi từ lúc quay về đến giờ. Mặc việc học sang một bên đi vì y đã xem qua lúc ở quán cà phê rồi nên không cần xem lại làm gì nữa, bản thân cũng phải may mắn lắm khi cái trí nhớ siêu phàm này vẫn theo y đến nơi này.
Cố gắng tận dụng nó cho việc thu thập thông tin giúp hỗ trợ giải quyết các nhiệm vụ cũng là một lợi thế.
[…]
Hôm nay là ngày đi học đầu tiên của Vietnam, cả hai mỗi người một hướng đi đến lớp học của mình ở hai khu vực khác nhau, cũng để tránh bị nghi ngờ thân phận vì họ không biết giữa hai nguyên chủ này đã gặp nhau chưa. Lớp của Vietnam là ở Đông Nam Á, lớp của America ở Bắc Mỹ cách khá xa với nhau.
Y đảo mắt quanh lớp học, Đông Nam Á vẫn gặp lại những gương mặt thân quen. Chẳng xa chẳng lạ mấy nữa. Vietnam tự hỏi không biết có nên tin vào những con người ở nơi này hay không nhưng lòng đã thầm khẳng định nên có ranh giới rõ ràng với bọn họ từ lâu, nhìn bên ngoài là cừu trắng ngây thơ, bên trong lại là cừu đen mưu mô...
Laos People
Laos People's Democratic Republic
Chào buổi sáng nhé Vietnam- Năm nay chúng ta vẫn là bạn gần bàn với nhau rồi._•vẫy tay chào, miệng cười đầy hớn hở•
Laos People
Laos People's Democratic Republic
Nhanh nhanh vào chổ đi vì thầy sắp tới rồi!
Cạch-
Association of Southeast Asian Nations
Association of Southeast Asian Nations
Các cô cậu ổn định vào chổ ngồi đi, ta sẽ bắt đầu vào tiết sinh hoạt chủ nhiệm đầu tiên của năm học này._•bước đến bục giảng, đặt xấp tài liệu xuống bàn•
Association of Southeast Asian Nations
Association of Southeast Asian Nations
Đầu tiên tôi sẽ giới thiệu tên của mình lại lần nữa- Tôi là Association of Southeast Asian Nations, gọi tắt là ASEAN và là chủ nhiệm lớp này lần nữa và cũng là lần cuối bởi đây là năm cuối rồi.
Association of Southeast Asian Nations
Association of Southeast Asian Nations
Đều là những gương mặt thân quen nên ta không cần giới thiệu làm gì nữa đâu nhỉ?_•nhìn quanh lớp học•
Association of Southeast Asian Nations
Association of Southeast Asian Nations
Các ban cán bộ lớp vẫn giữ nguyên như mấy năm trước đi để tránh mất thời gian-
Association of Southeast Asian Nations
Association of Southeast Asian Nations
Sau khi kết thúc môn học cuối cùng thì lớp bắt đầu tổng vệ sinh lớp học, bạn Republic of Singapore sẽ giám sát giúp tôi vì tôi còn phải đến phòng giáo viên.
Association of Southeast Asian Nations
Association of Southeast Asian Nations
Còn ai có ý kiến gì không?_•nhìn quanh lớp, khi thấy bầu không khí im lặng thì nói tiếp•
Association of Southeast Asian Nations
Association of Southeast Asian Nations
Nếu không thì tiết sinh hoạt kết thúc, các cô cậu chuẩn bị cho môn học sau đi._•khẽ gật đầu rồi rời khỏi lớp•
Vietnam ngồi lặng quan sát vị giáo viên trước mặt mình, có gì đó trách nhiệm và cứng rắn hơn cái người mà y biết ở thế giới bên kia. Các thành viên trong lớp nhìn khá trầm tính, không có gì gọi là hăn hái lắm thì phải..? Chắc do y hơi đề cao cảnh giác nên thế chăng?
Theo như những gì bản thân quan sát, "Vietnam" có vẻ khá thân với Laos vì vừa bước vào cậu bạn này là người đầu tiên chào y. Laos là người hoạt bát và dễ gần, cũng thuộc dạng học sinh ngoan trong mắt giáo viên khi ở trên lớp y thấy cách cậu tập trung nghe giảng và tích cực phát biểu.
Những thành viên khác không cần vội, chỉ cần quan sát thật kỹ rồi sẽ biết họ là người như thế nào thôi. Trong lòng cảm thấy may mắn khi không phải học cùng lớp với tên kia, nếu mà học cùng chắc y sẽ bị làm phiền hết cả ngày cho xem, không thể hào hứng học tập được...
___

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play