Countryhumans - Những Mảnh Hồn Lạc Lõng
Hai bóng hình dưới mưa.
Countryhumans - Những Mảnh Hồn Lạc Lõng.
-Đến một thế giới xa lạ đầy rẫy những nguy hiểm và bí ẩn.-
#1. Hai bóng hình dưới mưa.
Vietnam ngồi chéo chân, lưng tựa vào thành ghế gỗ thưởng thức loại thức uống đang tỏa khói trên tay, mùi caffein làm đầu óc y tỉnh táo và thư giãn hơn bào giờ hết. Cố gắng giữ bình tĩnh trước cái tình cảnh ngặt nghèo mà bản thân đang vướng phải hiện tại có thể làm gã điên lên vì bực tức, chân mày thì nhướng xuống và tay gã gõ nhịp trên bàn.
Bầu trời bên ngoài khung cửa kính đã đổ mưa như thác đổ từ lúc nào, mây đen ở phương xa kéo đến che đi cái bầu trời mới còn trong xanh lúc nảy giờ đã nhuộm lên một màu u buồn rầu rĩ làm sao. Như tâm trạng của y vậy.
Tiếng chuông ở cửa quán vang lên thu hút sự chút ý của Vietnam, một thanh niên cao ráo với ngoại hình điển trai làm bao cô nhân viên phải ngước nhìn, màu tóc vàng óng ả cùng cặp kính râm sành điệu che đi đôi mắt màu xanh đỏ như dải ngân hành đầy sao trời.
Hắn ta tiến đến ngồi đối diện cùng với nụ cười tươi nhìn y và gọi tên với chất giọng ngân dài đầy gợi đòn. Một tay chóng cằm, tay kia chẳng yên phận mấy mà trêu chọc người trước mặt.
Cô nhân viên bước đến mang ly latte cùng ly trà nóng trước mặt hắn rồi cúi đầu quay lại quầy với công việc của mình, không quên chúc quý khách ngon miệng như một thói quen.
Hai người họ chẳng nói gì với nhau, chỉ ngồi đấy thưởng thức ly cà phê của mình ở trên bàn và ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài đang đổ mưa dai dẳng. Dòng người vẫn tấp nập đi lại, trên tay là những chiếc ô đủ màu tô điểm cho khung trời xám xịt của ngày mưa.
Vietnam đặt ly cà phê đã gần chạm đáy xuống bàn, đưa đôi mắt chán nản nhìn người đàn ông ở đối diện vẫn nhìn mình từ lúc bước vào đến giờ với nụ cười quen thuộc. Cảm thấy thời gian quý báu của mình đang bị lãng phí một cách ngớ ngẩn khi hắn là người hẹn y ra đây rồi ngồi yên như vậy, xem xem có tức không cơ chứ?
Socialist Republic of Vietnam
Hẹn ra đây chỉ để ngồi không thế sao- America? Biết thời gian của ta quý báu như thế nào không?_•khoanh tay trước ngực, giọng khó chịu quở trách•
United States of America
Ta biết ngươi xem trọng thời gian như thế nào mà? Chỉ là ta nhớ ngươi nên hẹn chúng ta ra đây để gặp mặt thôi~_•khóe môi cong lên nở nụ cười nhẹ•
Vietnam thở hắt nhìn tên America đang giở cái giọng trêu đùa, lòng thầm mắng mỏ vài câu kẻ đã làm mất kha khá thời gian của mình ở một nơi yên tĩnh chỉ lác đác vài thực khách và sự nhàm chán bao quanh. Chưa kể- hắn là người đã hẹn y ra đây cho bằng được lại đến trễ những 5 phút đồng hồ, tên kia lại còn nhắc nhở nếu y không đến hắn sẽ tìm đến tận nhà kéo đi.
Tay cầm ly cà phê đen uống sạch đến giọt cuối cùng rồi gọi nhân viên thêm một ly khác để có thể vơi đi cái sự khó chịu trong lòng, y hạ giọng bình tĩnh rồi đi thẳng vào vấn đề chính cần bàn lúc này. Y biết hắn gọi ra đây là về cái tình cảnh mà cả hai đang mắc phải chứ không phải cái lý do vô cùng ngớ ngẩn vì nhớ nhung.
America ngửa lưng ra sau để lưng dựa vào thành ghế, trên miệng treo tiếng cười khúc khích khe khẽ phá tan sự tĩnh lặng đến ngột ngạt giữa hai người. Hắn không nghĩ y sẽ phản ứng thế này thay vì giở giọng cáu gắt như trong tưởng tượng.
United States of America
Okay- Không đùa với ngươi nữa. Ta muốn bàn rõ hơn về chuyện đã xảy ra với chúng ta.._•hai tay đan vào nhau, cằm tựa lên nhìn thẳng về phía y•
United States of America
Ta đã hỏi kỹ hệ thống rồi, việc chúng ta cần làm ở đây là giải quyết các sự kiện kỳ lạ mang tính bí ẩn.. Cũng chẳng biết nên gọi sao cho đúng._•nhún vai•
Socialist Republic of Vietnam
Chẳng hiệu quả lắm nhỉ? Ngươi làm việc với thái độ thế sao America?_•nhíu mày chất vấn, không hài lòng cách hắn làm việc•
United States of America
Thôi nào~ Ta đã cố gắng lắm rồi đấy? Mấy chuyện này không phải sở trường của ta đâu-
United States of America
Thà để cho tên có cái biệt danh Pháp sư Trung Hoa mà ngươi hay nói đến đấy?_•nhấp một ngụm cà phê trước khi nói tiếp•
United States of America
Nhìn kiểu nào cũng thấy hắn sẽ hợp với chuyện này hơn ta~_•híp mắt cười đùa•
Socialist Republic of Vietnam
Hah- Ta và hắn bây giờ có "khá" nhiều chuyện với nhau. Và ngươi nghĩ hắn sẽ thích làm mấy thứ vô bổ này?_•mặt trở nên cau có khi nghe America nhắc đến người đó•
United States of America
Ah~ Ta quên mất, Vietnam của chúng ta đang có một chút vấn đề với vị Cường quốc ở Đông Á~_•cố ý ngân dài•
Socialist Republic of Vietnam
Tch- Thật sai lầm khi ta lại ở đây với ngươi!_•tặc lưỡi khó chịu, đánh mặt nhìn ra ngoài khung cửa kính•
United States of America
| Giận rồi kìa~ Giống mèo xù lông ghê~ |_•mắt vẫn nhìn chăm chú vào khuôn mặt của y•
Vietnam và America ngồi yên vị trong một góc quán cà phê, giữa hai người chẳng nói gì với nhau mặc cho tiếng mưa rào rào bên ngoài và sự tĩnh lặng bủa vây lấy họ. Người nào đó đã làm y không còn hứng thú nào để nói chuyện cùng nữa khi nhắc đến người không nên nhắc đến.
Đôi mắt y ngắm nhìn khung cảnh khi đổ mưa, còn hắn cứ chăm chăm về một phía duy nhất với đôi mắt không biết đang chan chứa điều gì - Vietnam, người đang ngồi đối diện hắn.
Tự hỏi vì lý do gì mà họ lại bị ép buộc xuyên đến một thế giới xa lạ, hoàn toàn khác biệt với nơi họ sống và biết đến. Dù không dính dáng gì đến nhưng lại bị kéo trong bất lực chẳng làm được gì hơn ngoài việc tuân theo một mệnh lệnh bất tuân.
Socialist Republic of Vietnam
Một đám không biết phép tắc- Chúng nghĩ bản thân là ai mà dám bắt người thế này chứ!?_•trầm giọng, đầu nổi đầy hắc tuyến•
United States of America
Chịu đi Vietnam à.. Giờ ngươi có chửi bới hay nguyền rủa chúng cũng không ăn thua gì đâu... Chi bằng ngoan ngoãn nghe lời chúng đi~
Socialist Republic of Vietnam
Im lặng. Ngươi thì hay rồi?_•lườm nguýt hắn, trong lòng vẫn không ngừng mắng mỏ•
Tiếng máy móc rè rè vang lên một giọng nói không thể phân biệt được là nam hay nữ bao trùm cả không gian đen mịt. Nó không giới thiệu gì mà đi thẳng vào thông báo về thế giới họ sắp đến, những thứ họ phải đối đầu và không còn cách nào khác ngoài việc nghe và thực hiện theo những gì nó đưa ra. Như vị vua ra lệnh cho những hầu cận trung thành.
•| Hai người chỉ có một nhiệm vụ duy nhất, tìm hiểu những điều bí ẩn đang ẩn giấu và giải quyết chúng trong thời gian nhất định. Thực hiện các nhiệm để hỗ trợ tích điểm dùng để mua những vật phẩm và các năng lực hỗ trợ khác trong Cửa hàng quy đổi. |•
•| Thời gian ở thế giới của hai người sẽ được ngưng đọng khi các ngài bắt đầu xuyên đến thế giới kia, khi các ngài hoàn thành và trở về mọi thứ sẽ trở lại như chưa có chuyện gì xảy ra. |•
•| Mỗi khí chủ sẽ được chúng tôi trao cho sợi dây chuyền có mặt hình ngôi sao sáu cánh, tức biểu tượng chung. Nó là thứ không thể bị phá hủy và không thể tháo ra khi hai ngài ở thế giới khác. |•
•| Là Không gian lưu trữ vô tận, là thiết bị giao tiếp với hệ thống chúng tôi cũng như là thiết bị hỗ trợ tùy thuộc vào mục đích sử dụng của các ngài. |•
•| Đã đến giờ tiến vào thế giới mới. Bắt đầu tải dữ liệu thế giới. |•
•| Chúc các kí chủ có một chuyến tuyệt vời và an toàn. |•
Và cứ thế, họ bị đưa đến một thế giới hoàn toàn xa lạ chẳng phải thế giới của mình, xuyên vào cơ thể và ký ức không phải của mình và sống trong lớp vỏ bọc do bản thân tạo ra nhằm che mắt tất cả mọi người ở gần họ.
Tròn 1 tháng ở đây và chưa có bất kỳ nhiệm vụ nào được hệ thống giao cho. Trước mắt họ sẽ làm quen với nơi này, tìm hiểu các mối quan hệ và ký ức của nguyên chủ, tìm hiểu những bí ẩn cần họ giải quyết mà hệ thống đã nói đến trước khi đẩy họ đến cái nơi quái quỷ này.
Vì nó không thể can thiệp vào các thế giới nên chỉ có thể hỗ trợ họ như cung cấp thông tin và giải thích những gì họ thắc mắc thông qua mặt dây chuyền kia.
Trong 1 tháng qua nhìn họ có vẻ nhàn hạ nhưng không hề, phải biết được mối quan hệ giữa nguyên chủ với gia đình và những người khác ra sao vì họ vẫn còn đi học. Phải hỏi hệ thống để tổng hợp lại những gì cần phải làm nữa... Rắc rối này cứ rắc rối khác kéo đến thôi.
Dù bị nghi ngờ khá nhiều nhưng cả hai không phải kẻ ngốc, họ dễ dàng xử lý êm xuôi và mọi thứ cứ đâu và đấy trong tầm kiểm soát. Không ai có thể nghi ngờ họ quá lâu bởi họ là người điều hành một quốc gia, những chuyện cỏn con không có gì khó khăn cả.
Tuy nhiên, không thể buông lỏng cảnh giác mà lơ là được.
Nơi họ đến là một nơi nguy hiểm khi ai ai cũng có một bí mật không thể nói cho bất cứ ai, nơi nào cũng là địa ngục trần gian có thể là nơi lấy đi mạng sống một trong hai người. Thứ mà họ có thể tin và dựa dẫn vào chỉ có người đồng đội kia mà thôi.
United States of America
Ngươi nghĩ khi nào chúng ta sẽ bắt đầu công việc đây Vietnam~? Đã 1 tháng ta xuyên đến đây rồi đó-
Socialist Republic of Vietnam
Không biết, chắc kiểu há miệng chờ sung đấy?
United States of America
Ngồi yên một chổ và nhiệm vụ sẽ tự tìm đến sao~? Ta còn phải làm mấy nhiệm vụ khác để tích điểm nữa chứ? Không thuộc dạng dễ ăn rồi đây~_•môi cong lên, tay gõ nhịp lên bàn•
Socialist Republic of Vietnam
Công việc ở bên kia còn chưa giải quyết xong mà giờ bắt ta sang đây giải quyết chuyện của chúng- Một lũ ngu xuẩn!_•càng nghĩ lại càng tức, tay cầm ly cà phê uống sạch trong phút chốc•
Socialist Republic of Vietnam
Một ly cà phê đen!_•gọi nhân viên đứng gần đó•
United States of America
Ta đã hỏi thử hệ thống rồi, không thể chuyển những thứ ở thế giới của chúng ta sang đây được. Chỉ có thể chuyển linh hồn của chúng ta vào cơ thể này mà thôi.._•nhún vai, chậm rãi thưởng thức latte•
Socialist Republic of Vietnam
Rồi lại tốn thêm cả tuần nữa để làm hết chúng... Còn mấy tệp tin chưa làm, hai tập tin làm nửa chừng._•chống cằm suy nghĩ, miệng lẩm bẩm các tập tin•
United States of America
| Cuồng công việc quá rồi... |_Mà đột nhiên ngươi lại có mấy giấy tờ kỳ lạ thì sẽ bị chú ý đến đấy- Nên chấp nhận đi Vietnam à~
Socialist Republic of Vietnam
Xỉa xói ta đấy à?_•lườm người đang nở nụ cười mỉa mai trước mặt•
United States of America
Ta nào có ý đó? Có lòng tốt nhắc nhở ngươi thôi._•giơ hai tay lên đầu hàng•
Socialist Republic of Vietnam
Nực cười-_| Ta không tin ngươi đâu! |
Bên ngoài trời vẫn không ngừng đổ những cơn mưa nặng hạt dần, trời đã bắt đầu tối hơn theo thời gian. Vietnam và America còn nán lại trong quán chờ cho khi mưa đỡ hơn hoặc ngừng đi mới trở về nhưng có lẽ nó sẽ như vậy đến tối thôi. Hẹn nhau lúc 14:00 và giờ đã là 19:45 rồi, trễ hơn so với dự kiến và hôm này đúng là mưa dai dẳng và tầm tã.
Trên đường đi đến đây trời vẫn còn trong xanh và đầy nắng ấm nên y không mang theo ô bên mình, giờ chỉ có nước mượn ô của quán hoặc ngồi chờ đến khi mưa tạnh thôi vì nếu giờ mà đi mưa thì y chắc chắn sẽ bị bệnh bởi cơ thể này của nguyên chủ. Có vài thực khách đến quán không mang ô nên đã mượn của quán, mà chắc là không còn rồi.
Vietnam đứng dưới mái hiên, ngước nhìn bầu trời vẫn rơi từng giọt mưa lạnh thấm xuống nền đường đẫm nước mà thở dài não nề, thời tiết tháng 7 lúc nào cũng bất thường như vậy sao? Từng đợt gió thổi qua làm cho cơ thể y bất giác run lên vì lạnh, theo thói quen mà lấy điếu thuốc được kẹp giữa hai ngón tay thon dài đưa lên miệng cho ấm người.
Tay kia mò mẫm túi áo tìm bật lửa nhưng mãi chẳng thấy, thầm nghĩ bản thân để bỏ quên nó trong túi áo khoác khác rồi không chừng mà tặc lưỡi chán nản. Điếu thuốc đã được lấy ra và ở ngay trên môi mà lại không thể thưởng thức, ngón tay xoa xoa giữa chân mày mệt mỏi chẳng biết làm gì hơn.
Bỗng một bàn tay quen thuộc chìa ra trước mặt Vietnam với chiếc bật lửa còn mới, y ngơ ngác quay mặt nhìn người đứng cạnh mình không xa cũng chẳng gần. Là America. Hắn chỉ cười nhẹ rồi đặt chiếc bật lửa vào tay y bảo cứ lấy mà dùng, tay còn lại cầm chiếc ô đen cùng dòng chữ trắng USA được in trên cán ô.
United States of America
Hay để ta đưa ngươi về, cũng tiện đường mà? Ngươi không mang ô mà về kiểu này nhỡ bị cảm lạnh thì sao đây?_•bật ô lên, nghiêng qua che cho y•
Socialist Republic of Vietnam
...Cũng được, tùy ngươi._•châm điếu thuốc, bước lại gần America•
United States of America
Cẩn thận kẻo bị ướt đấy?_•phì cười•
Hai người một ô đi dưới mưa, không ai nói gì với nhau ngoài tiếng mưa lộp độp trên ô, tiếng bước chân trên nền đường thấm nước lạnh. Hắn cầm ô, y cầm điếu thuốc rít một hơi dài rồi phả ra thứ khói trắng đục đầy mùi nicotine- cứ vậy mà đi trong đêm không một bóng người nào ngoài hai người họ. Như thể cả thế giới chỉ có họ tồn tại.
Vài tuần nữa thôi, họ sẽ bắt đầu vào công việc của mình ở thế giới mới. Còn phải chuẩn bị vài thứ cho năm học tiếp theo và đương nhiên là lên một kế hoạch cụ thể tránh có sự cố ngoài ý muốn xảy ra, họ không thích nơi này và sẽ làm mọi cách để trở về nhanh chóng.
Họ được vào vai nhân vật là hai học sinh năm cuối của trường W.C.H và thế giới này có những nguy hiểm rình rập có thể xảy đến với bất kỳ ai. Họ phải tìm hiểu chúng, giải quyết mới được trở về, mạng sống có thể bị tước đi bất cứ lúc nào nên họ phải rất cẩn trọng với tất cả mọi thứ xung quanh, dù ở nơi đâu và bất kỳ ai ở cạnh.
Chỉ có họ mới có thể tin tưởng lẫn nhau ở cái thế giới chết chóc này, đây là Thế giới Phạt và những điều họ làm sẽ ảnh hưởng về sau.
Muốn toàn mạng trở về chỉ có thể đặc lợi ích chung cả hai lên hàng đầu và phải ích kỷ với bản thân, nó như là con dao hai lưỡi, vừa có lợi lại vừa có hại...
𝜜𝒓𝒕𝒉𝒖𝒓
Xin chào các độc giả, tôi là Arthur- tác giả của bộ Những Mảnh Hồn Lạc Lõng.
𝜜𝒓𝒕𝒉𝒖𝒓
Vì một số lý do nên tôi sẽ làm lại bộ truyện này từ đầu, lượt bỏ một vài tình tiết cho phù hợp hơn với diễn biến câu truyện.
𝜜𝒓𝒕𝒉𝒖𝒓
Đương nhiên, dù làm lại toàn bộ nhưng hầu như lời dẫn không thay đổi hoàn toàn mà vẫn giữ nguyên. Các chapter liên quan đến nhiệm vụ sẽ được chuyển sang 100% tránh bị loãng.
𝜜𝒓𝒕𝒉𝒖𝒓
Vì thế mà trong lúc đọc có thể các độc giả sẽ chán bởi đọc lại các chapter trước...
𝜜𝒓𝒕𝒉𝒖𝒓
Mà do tôi bị lười, bí ý tưởng mới, trí nhớ kém vcl (cũng vì thế mà xây dựng Vietnam có trí nhớ siêu bá đạo, ghi nhớ trong tích tắc) và việc sao chép sẽ viết nhanh hơn😈.
𝜜𝒓𝒕𝒉𝒖𝒓
Nhưng cũng mong mọi người vẫn sẽ đón nhận Những Mảnh Hồn Lạc Lõng bản hoàn chỉnh này như bản trước!
𝜜𝒓𝒕𝒉𝒖𝒓
Chúc độc giả một ngày tốt lành.
Comments
Đông Đông
cô làm tôi một phen hết hồn tưởng đâu bị xoá😭😭😭
2025-07-25
0