HỒI CẤP BA TÔI THÍCH CON TRAI !
NGÀY ĐẦU TIÊN Ở LỚP MỚI
-------------------------------------
"Cảm ơn các bạn đã lắng nghe. Có lẽ tôi không còn cách nào khác ngoài việc viết ra, để những nỗi niềm đã câm lặng nhiều năm có thể được nói thành lời."
"Cảm ơn các bạn đã đọc. Tôi biết mình chẳng còn nhiều cảm xúc để nói nên lời, nên tôi chọn cách viết ra nỗi lòng đã chôn giấu bao năm nay."
Sân trường cấp 2. Trời sáng, nắng nhẹ. Tôi đi cùng mẹ, trên tay cầm giấy giới thiệu. Không khí vừa hồi hộp vừa xa lạ.]
Mẹ
(giọng dịu dàng) “Đi chậm thôi con, đừng lo. Mẹ đi với con mà.”
Hiên
(lo lắng, nhìn xung quanh): “Dạ… mẹ… nghỉ hè mà vẫn đông học sinh quá
thầy giáo trường cấp 2
“Em là học sinh chuẩn bị lên thành phố học à? Giấy giới thiệu đâu, đưa thầy ký.”
Hiên
(vội đưa giấy, cúi đầu lễ phép): “Dạ đây thầy.”
thầy giáo trường cấp 2
(ký xong, nhìn Hiên với ánh mắt quan tâm): “Thầy ký xong rồi đấy. Lên trên thành phố học, nhớ tự tin hơn, đừng để bị ăn hiếp nghe chưa?”
Hiên
(gật đầu, cố nở nụ cười): “Dạ… con cảm ơn thầy.”
Mẹ
(mỉm cười với thầy): “Dạ, cảm ơn thầy nhiều.”
Buổi tối ở nhà. Tôi và mẹ chuẩn bị hành lý. Trong căn phòng nhỏ, trần nhà được làm từ lá đã nhiều năm khi trời nắng chiếu xuống có thể thấy được tia nắng chiếu vào, tiếng túi nylon và quần áo xào xạc giữa đêm tĩnh lặng chỉ có tiếng dế kêu bên tai.
Mẹ
(sắp xếp đồ đạc vào vali): “Lên thành phố phải tự lo nhiều thứ đấy. Ở với dì cho tiện, chứ ở trọ một mình thì mẹ không yên tâm đâu.”
Hiên
(ngồi gấp áo, nhỏ giọng): “Dạ… con biết rồi.”
[Nhà trọ của dì ở thành phố AA. Một căn nhà nhỏ 1 trệt 1 gác. Chật chội nhưng ấm áp. Dì đang lau bàn.]
Dì
(vui vẻ): “Tới rồi hả? Vô nhà đi. Ở đây hơi chật nhưng đồ đạc có đủ hết, yên tâm.”
Dì
tủ lạnh tivi nồi niêu xoong chảo bếp ga bếp điện có sẵn hết rồi chỉ cần vô ở thôi cứ yên tâm nhưng mà đừng thiếu lâu lâu chu cấp đồ ăn lên cho em và cháu với nha chị (vừa nói vừa cười)
Hiên
(rụt rè, cười nhẹ): “Dạ… con chào dì.”
Mẹ
(mở túi, lấy thức ăn ra): “Tôi có đem ít đồ ăn nấu sẵn, để trong tủ lạnh cho chị em mình ăn dần.”
Dì
(cười lớn): “Thế thì tốt quá. Thằng nhỏ ở với tôi, chị đừng lo.”
Sáng hôm sau. Tôi mặc đồng phục mới, áo trắng, quần sơ mi, chuẩn bị đạp xe đến trường. Gương mặt vừa hứng khởi vừa lo lắng.
Mẹ
(đứng ở cửa nhìn theo): “Đi học cẩn thận nha con.”
Hiên
(nắm chặt quai cập trên lưng, đáp nhỏ): “Dạ… con đi đây.”
Cổng trường cấp 3. Tôi dắt xe vào. Bác bảo vệ đang ngồi ở ghế, tay cầm sổ ghi chép.
Hiên
(rụt rè tiến lại gần): “Dạ… bác ơi, lớp 10C6 ở đâu ạ?”
Bác bảo vệ
(chỉ tay về phía dãy phòng học): “Dắt xe vô đi, lớp ở bên kia kìa. Có bảng trước cửa đó.”
Hiên
“Dạ… con cảm ơn bác.”
trước cửa lớp 10C6. Tôi hít sâu rồi bước vào. Một lớp học ồn ào nhưng lạ lẫm. Ánh mắt nhiều bạn nhìn về phía tôi. Tôi tìm một chỗ trống ở bàn cuối rồi ngồi xuống.
[Một lát sau, cô giáo chủ nhiệm (CN) bước vào. Gương mặt nghiêm nghị nhưng có nụ cười nhẹ.]
Cô giáo chủ nhiệm
“Các em trật tự nào. Hôm nay chúng ta làm quen nhau trước, chưa học gì đâu. Từng em tự giới thiệu nhé.”
[Lần lượt từng bạn đứng lên. Khi đến lượt mình, tôi đứng dậy, tim đập nhanh.]
Hiên
(giọng nhỏ): “Dạ… em tên Hiên… mới chuyển từ trường… dưới quê lên.”
Cô giáo chủ nhiệm
(gật đầu): “Ừ, cố gắng hòa nhập nhé.”
Giờ ra chơi. Tôi ngồi yên thì một bạn trai (tên Văn) tiến lại. Cậu ấy cười, ánh mắt tinh nghịch.
Văn
“Ê, lúc nãy nhìn mặt căng thẳng dữ ha. Tui để ý từ lúc cậu bước vô rồi đó.”
Hiên
(giật mình, ngập ngừng): “À… ờ… tại lạ chỗ…”
Văn
(ngồi xuống cạnh, giọng bông đùa): “Trường này nổi tiếng dữ lắm đó. Học sinh quậy vô đây học nhiều mà. Nhìn mặt cậu chắc sợ bị ăn hiếp hả?”
Hiên
(xua tay, cười gượng): “Không phải… chỉ là… hơi hồi hộp thôi.”
Văn
(cười lớn): “Thôi, đừng lo. Có tui ở đây rồi, không ai bắt nạt cậu đâu.”
[Hiên khẽ mỉm cười. Lòng bớt căng thẳng. Ngày đầu tiên ở lớp mới khép lại như vậy.]
Comments