Ngoài Cửa Phòng Cấp Cứu

Tiếng bánh xe cứu thương nghiến trên nền gạch bệnh viện khiến đầu óc Tô Tân Hạo như nổ tung. Anh lao theo, đôi tay vẫn dính đầy máu của Duệ Kỳ, từng giọt đỏ đậm rỉ xuống nền trắng, nhức nhối như một vết thương không thể khâu vá.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
“Mau cứu cậu ấy! Đừng để cậu ấy ngủ… xin các người!”
Giọng anh vỡ vụn, khàn khàn tới mức chẳng còn giống giọng của chính mình.
Duệ Kỳ được đẩy vào phòng cấp cứu. Cánh cửa inox khép lại với tiếng “cạch” lạnh tanh, ngăn cách Hạo và Kỳ như hai thế giới. Anh đứng chết lặng trước cánh cửa, bàn tay run rẩy chạm vào lớp thép lạnh lẽo, cảm giác như chạm vào vực thẳm.
Anh ngồi sụp xuống ghế chờ, hai bàn tay đan vào nhau, máu của Duệ Kỳ vẫn chưa khô. Anh nhìn xuống ngón tay mình, đột nhiên thấy sợ hãi tột cùng – sợ rằng đó là máu của ngày cuối cùng.
all nhân vật
all nhân vật
“Anh Hạo…”
Một y tá bước tới, giọng dè dặt
all nhân vật
all nhân vật
“Cậu ấy mất máu nhiều lắm. Chúng tôi đang cố hết sức, nhưng…”
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
“Nhưng gì?”
Hạo gắt lên, đôi mắt đỏ rực như muốn nuốt chửng người đối diện. Anh không dám nghe câu tiếp theo, nhưng vẫn phải hỏi.
all nhân vật
all nhân vật
“Nhưng… khả năng qua khỏi không cao. Anh nên chuẩn bị tâm lý.”
Một khoảnh khắc, mọi âm thanh xung quanh như tắt ngấm. Tiếng mưa đập trên cửa kính cũng như tan biến. Tất cả chỉ còn một màu trắng nhạt lạnh lẽo. Tô Tân Hạo khụy xuống, bàn tay chống lên trán, hơi thở như bị bóp nghẹt. Không cao… nghĩa là có thể không còn Duệ Kỳ nữa? Không… anh không chấp nhận điều đó.
Anh nhớ lại nụ cười rạng rỡ của Duệ Kỳ chỉ vài tiếng trước, khi cậu đưa tay kéo anh chạy qua ngã tư, đôi mắt sáng long lanh :
“Anh Hạo, đi nhanh nào! Đêm nay em muốn ăn kem cùng anh!”
Chỉ thế thôi, và bây giờ, Kỳ đang nằm bất động phía sau cánh cửa kia, máu đỏ như muốn nuốt hết màu sắc của thế giới.
Hạo đứng dậy, bước tới cửa, đập tay mạnh vào đó, đôi vai run rẩy.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
“Duệ Kỳ! Em nghe anh không? Anh ở đây! Đừng có ngủ… đừng để anh phải sợ nữa… Anh hứa, chỉ cần em mở mắt thôi, anh sẽ làm tất cả! Em muốn đi đâu anh cũng đưa em đi, em muốn gì anh cũng cho… Anh chỉ cần em, chỉ cần em thôi…”
Như có một sợi dây vô hình nối liền, ở bên trong phòng cấp cứu, Duệ Kỳ thều thào, giọng yếu đến mức gần như tan trong không khí :
Duệ Kỳ
Duệ Kỳ
“…Hạo…”
Âm thanh ấy mỏng manh như gió, nhưng Hạo nghe thấy. Anh áp tai vào cánh cửa, mắt nhòe đi :
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
“Anh đây! Anh đây, Duệ Kỳ ơi! Đừng bỏ anh, xin em…”
Thời gian như ngừng trôi. Từng giây, từng phút chờ đợi dài đến mức muốn phát điên.
Cuối cùng, đèn đỏ trên cửa cấp cứu vẫn chưa tắt, nhưng Hạo thấy một y tá bước ra, gương mặt nghiêm trọng :
all nhân vật
all nhân vật
“Chúng tôi cần máu gấp. Anh là người nhà cậu ấy?”
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
“Lấy hết máu của tôi cũng được! Bao nhiêu cũng lấy!”
Hạo gầm lên, không hề suy nghĩ.
Anh chạy theo y tá, lòng bàn tay lạnh toát. Anh thề, chỉ cần Duệ Kỳ còn sống, dù phải đổi bằng cả máu và tim mình, anh cũng không tiếc.
Hot

Comments

Tiền Tổng

Tiền Tổng

tác giả ơi chị làm em rơi nước mắt rồi này 😭😭💔

2025-07-27

3

#off vài tháng hoặc không

#off vài tháng hoặc không

thiệt hả😰

2025-07-27

2

Ê?.

2025-07-27

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play