[Fandomgau] Mê Luyến (Kẻ Ăn Hồn, Đồng Tiền Ngũ Đế, Quỷ Khóc, Đầu Bếp Địa Phủ, Ta Là Kẻ Điên Hay Ác Q
Pov: Trước và sau khi yêu (p1)
Pov: Trước và sau khi yêu
Hắn nhìn em từ sau quầy hàng, ánh mắt lạnh lùng và giọng nói vô cảm như tiếng xu rơi xuống đất.
Vương Thanh
Không có tiền thì đừng mơ dùng đạo cụ của tôi.
Vương Thanh
Cô tưởng tôi làm từ thiện chắc?
Hắn ghét cái cách em hay chen vào mấy vụ rắc rối, như thể thế giới này có chỗ cho lòng tốt.
Hắn không để tâm – và càng không muốn dây dưa với một đạo sĩ vô danh chẳng có tên tuổi.
Nhưng bây giờ, mỗi lần em xuất hiện, hắn lại vờ như không để ý… rồi lặng lẽ hạ giá đồ xuống một nửa.
Vương Thanh
Cầm lấy... miễn phí cũng được.
Vương Thanh
Nhưng đừng có đi đâu nguy hiểm một mình nữa.
Lần đầu tiên, hắn ngồi chờ bên vỉa hè đến sáng chỉ vì em chưa quay lại.
Đồng xu trong tay hắn run nhẹ mỗi khi nghĩ tới viễn cảnh mất em mãi mãi.
Hắn cười, tiếng cười vặn vẹo như thể thế giới này chỉ là một trò chơi tàn bạo.
Em đứng trước hắn, bình thản.
Mặc nhiên
Cô nghĩ cô có thể điều khiển tôi bằng mấy lá bùa vớ vẩn à?
Mặc nhiên
Tôi không có hứng cứu người.
Hắn thấy em chỉ là một con thỏ dũng cảm ngu ngốc – không biết sợ hãi.
Mà hắn ghét nhất mấy kẻ làm như cái chết không đáng sợ.
Giờ đây, khi em chỉ bị trầy xước nhẹ, hắn nổi điên hơn cả khi chính mình bị thương.
Hắn giết lệ quỷ như cắt giấy.
Mặc nhiên
Không ai được chạm vào em.
Mặc nhiên
Ai dám khiến em khóc, tôi sẽ xé xác nó.
Em không bao giờ biết, lần đầu tiên hắn muốn trở nên “người” hơn – là khi em đặt tay lên vết thương hắn và bảo:
Mặc nhiên
Cố sống đi, được không?
Hắn sợ nhìn vào mắt em – vì mỗi lần em nhìn, hắn thấy mình thật nhỏ bé.
Hắn luôn lảng tránh, luôn im lặng khi em hỏi chuyện.
Triệu Hàn
Xin lỗi… tôi không giúp được… tôi… tôi không đủ mạnh.
Hắn tự ti, luôn cảm thấy không xứng đứng cạnh một người dám liều mạng như em.
Nhưng rồi, khi em bị thương, hắn không do dự mở nắp quan tài – dù biết nó sẽ lấy mất tuổi thọ của mình.
Triệu Hàn
Nếu phải chết… thì tôi muốn chết sau em, không phải trước.
Hắn bắt đầu học cách bước lên phía trước – chỉ để đứng giữa em và lưỡi hái của quỷ.
Nàng ta từng coi em là phiền toái – một cô gái yếu đuối lúc nào cũng đòi bảo vệ người khác.
Hàn Liễu
Em nghĩ thương hại người khác là dũng cảm à?
Hàn Liễu
Thế giới này không cần em đâu.
Nàng ta ghét cái cách em cứ cười sau khi suýt chết – như thể sống sót là chuyện tầm thường.
Sau mỗi trận chiến, chính em là người đưa thuốc, băng bó – và không bao giờ hỏi nàng ta có đau không.
Tô Dao Dao (L/n)(Y/n)
Lần sau đừng chắn cho người khác nữa.
Tô Dao Dao (L/n)(Y/n)
Nếu không giữ được mình, thì đừng mong cứu ai.
Lúc đó, nàng ta bật cười – là lần đầu tiên trong đời nàng thấy ấm áp khi bị mắng.
Rồi lặng lẽ siết tay em trong đêm tối.
Hắn nhìn em như một biến số cần phân tích.
Không tin tưởng, không gần gũi – chỉ là đối tượng thử nghiệm.
Trương Thanh Đạo
Cô là người đầu tiên phá được ảo ảnh của tôi… thú vị.
Trương Thanh Đạo
Nhưng nhớ cho rõ, tôi không phải đồng minh của cô.
Hắn không quan tâm em sống hay chết, chỉ quan tâm vì sao em không bị rối loạn tâm trí như những người khác.
Nhưng rồi, lần đầu tiên ảo ảnh hắn tạo ra không thể chạm vào em – vì em nhìn thẳng vào mắt hắn và nói:
Tô Dao Dao (L/n)(Y/n)
Thế giới của anh giả tạo thật đấy…
Tô Dao Dao (L/n)(Y/n)
nhưng nếu anh muốn thoát, tôi có thể kéo anh ra.
Từ lúc đó, hắn không còn tạo ảo ảnh để trốn tránh nữa.
Hắn bắt đầu tạo ảo ảnh… để bảo vệ em khỏi hiện thực.
Cậu ta lúc nào cũng cười.
Nụ cười nhẹ, thoải mái như thể phá án là trò chơi, như thể thế giới này chẳng có gì khiến cậu lo lắng.
Khi gặp em, cậu chỉ gật đầu, giọng nói pha chút trêu chọc:
Yến Triều
Ồ, cô gái im lặng đến kỳ lạ.
Yến Triều
Nhìn cô như kiểu… có thể đánh người bất cứ lúc nào ấy nhỉ?
Chỉ là nghĩ em kỳ cục, khép kín, không hợp để làm đồng đội – càng không phải kiểu người khiến cậu phải chú ý lâu.
Nhưng rồi một ngày, em đỡ cho cậu một nhát dao khi truy đuổi nghi phạm.
Không nói lời nào, không kêu đau, chỉ quay đầu lại bảo:
Tô Dao Dao (L/n)(Y/n)
Lần sau đừng để tôi cứu nữa.
Cậu ngẩn ra, rồi cười – không còn là nụ cười thường ngày nữa.
Là nụ cười run nhẹ nơi khóe môi, như người vừa mất thứ gì đó… và may mắn lấy lại được.
Yến Triều
Nếu em cứu tôi một lần… thì cho tôi cơ hội để bên em cả đời được không?
Hắn luôn cảnh giác với bất kỳ ai có mối nguy hại có mối nguy hại tới thiếu gia–đặc biệt là em.
Yến Tinh Thần
Tránh xa cậu ấy ra.
Yến Tinh Thần
Em cực kì đáng nghi và tôi nghĩ rằng em không đủ tư cách bước vào thế giới này.
Hắn cầm kiếm đứng chắn trước em.
Nhưng rồi hắn tận mắt thấy em quay lưng chắn đạn cho Yến Triều, sau đó ngẩng đầu lên nhìn hắn, bình tĩnh như chẳng có gì:
Tô Dao Dao (L/n)(Y/n)
Tôi đã tránh xa rồi.
Tô Dao Dao (L/n)(Y/n)
Giờ tôi quay lại… vì tôi không nỡ nhìn người đó bị tổn thương.
Đêm đó, hắn nhìn vào tay mình – đôi tay từng cầm kiếm bảo vệ người khác – giờ lại run lên chỉ vì ánh mắt của một cô gái.
Yến Tinh Thần
Lần này… để tôi bảo vệ em.
Yến Tinh Thần
Không phải vì thiếu gia, mà vì chính em.
Tác giả
Trước khi kết thúc chap này thì mình sẽ xả ảnh avatar của các nhân vật nè....
Tác giả
Mê mấy char yêu này quá trời luôn
Comments
LGBT KINH TỞM🤮
Fandom gấu cs gì hay đâu mà viết😒😒🤣🤣🤣
2025-08-16
0
Thẩm Tuệ An
hãy nha, hay nha, 1 vote cho bạn nè
2025-08-01
2
Lacy_1234
hóng chap mới, tặng bạn một bông hoa
2025-08-02
2