Tokyo Revengers | Bẫy Tình Ngọt Ngào
4 | nhân viên quán
Phòng trọ của Keiji nằm trong một con hẻm nhỏ lầy lội phía sau ga tàu, khu tập thể cũ kỹ có mùi ẩm mốc và rêu xanh bám đầy bức tường bong tróc.
Căn phòng vỏn vẹn chưa tới mười mét vuông, đủ đặt một chiếc giường cũ, một chiếc bàn gãy chân chống bằng gạch, và góc bếp nhỏ.
Keiji gỡ cà vạt ra, treo bộ vest giản dị lên mắc, áo sơ mi trắng còn vết bụi bẩn trên tay áo khi cậu vội vã chen chuyến tàu điện giờ tan tầm.
Trong phòng, bóng đèn vàng nhạt phát ra ánh sáng yếu ớt, hắt lên khuôn mặt cậu, phản chiếu một đôi mắt đen trong veo, ngoan ngoãn, trông như chẳng thể làm hại ai.
Tiếng mưa lách tách bên ngoài, gió luồn qua khe cửa kêu rin rít, Keiji ngồi xuống giường, mở chiếc ví mỏng, bên trong là vài tờ yên đã bị vò nhăn, một tờ giấy nợ với con số dài ngoằng, bên cạnh là vé tàu tháng.
Cậu thở hắt ra, nụ cười dịu dàng vẫn hiện hữu trên khóe môi, không hề có vẻ lo lắng.
Bởi vì... tất cả chỉ là một phần trong kế hoạch.
Ban đêm, ánh đèn neon hắt xuống con phố náo nhiệt, biển hiệu hộp đêm Venom rực đỏ giữa dòng người.
Quán bar thuộc chuỗi hộp đêm nổi tiếng của Haitani Ran, tiếng nhạc xập xình rung nền đất, mùi rượu và thuốc lá quện lẫn.
Keiji đứng sau quầy bar, mặc chiếc áo sơ mi đen đã bạc màu, tay lấm tấm giọt nước, cẩn thận lau ly, nụ cười nhẹ trên môi khi đưa đồ uống cho khách.
Mắt cậu cụp xuống, ngoan ngoãn gật đầu trước những lời trêu ghẹo vô nghĩa của khách say, giấu đi sự chán ghét trong đáy mắt.
Bên góc quầy, Haitani Ran dựa vào sofa bọc da, chân bắt chéo, một tay đặt lên thành ghế, tay còn lại cầm ly rượu sóng sánh.
Hắn đến kiểm tra bar như thường lệ, không ngờ lại thấy người quen cũ xuất hiện ở đây trong bộ dạng lam lũ.
Mái tóc đen mềm che bớt gương mặt nhỏ nhắn, từng động tác lau ly, đưa nước, cúi đầu xin lỗi, tất cả đều yên lặng, nhẫn nhịn.
Ran nhíu mày, nhấp ngụm rượu, ánh mắt tím lạnh băng bám theo từng bước đi của Keiji.
Comments