[Yenyul][Yena X Yuri] Tôi Ghét Cậu Đến Mức...Phải Yêu Cậu Mất Rồi
Cái tên Choi Yena gây dị ứng
Từng âm tiết như một loại phản ứng hóa học kỳ quặc, vừa nghe qua thôi đã khiến Jo Yuri nổi da gà. Ngay từ hôm đầu tiên chuyển đến lớp 10A3, Yuri đã âm thầm tự nhủ: nàng chỉ cần học tập chăm chỉ, im lặng suốt năm, và tuyệt đối tránh xa thể loại “năng lượng quá dư thừa” như cô gái kia.
Nhưng ngay ngày thứ hai thôi, kế hoạch đó đã chính thức phá sản.
Choi Yena
Yuri à, mình đặt cậu biệt danh là Yuu cục cưng nha?
Tiếng nói vang lên phía sau lưng, kèm theo cái gõ nhẹ bút lên đầu khiến Yuri suýt bật dậy khỏi bàn. Nàng quay lại, và tất nhiên – ai khác ngoài Yena chứ?
Jo Yuri
Cậu không cần biết tên tôi, càng không cần đặt biệt danh.
Choi Yena
Không biết tên sao nói chuyện?
Choi Yena
Mà mình thấy gọi Yuu cục cưng dễ thương mà!
Yena lách người ngồi xuống cạnh bàn Yuri, mặt không hề cảm thấy có lỗi với thế giới vì quá ồn.
Yuri quay lại với sách, nhưng bên tai vẫn là giọng nói rì rầm không mệt mỏi.
Choi Yena
Mình có đọc bài luận của cậu dán trên bảng thông báo hôm qua á.
Choi Yena
Cậu viết về mùa thu, phải không?
Choi Yena
Mùa không nói gì nhưng khiến lòng người xôn xao.
Choi Yena
Câu đó ám ảnh mình từ hôm qua tới giờ luôn.
Yuri hơi khựng lại. Không nhiều người khen nàng bằng cách… trích đúng câu mà nàng thích nhất.
Jo Yuri
Cậu đọc kỹ vậy sao không im lặng kỹ chút đi.
Nàng vẫn cộc lốc, nhưng nét ngạc nhiên trong mắt đã rõ.
Choi Yena
Vì mình mà im lặng thì mình không còn là Choi Yena nữa.
Cái tên đó. Lại cái tên đó.
Yuri hít sâu, quyết tâm không để mình bị phân tâm. Nhưng Yena hình như chẳng cần ai cho phép để tồn tại trong cuộc đời người khác – cô ấy cứ thế bước vào, như một luồng gió mạnh không báo trước, như mùi oải hương trong lớp học vốn chỉ nên có mùi giấy mới.
Ngày hôm sau, Yuri đến lớp sớm. Nàn tưởng mình sẽ có một buổi sáng yên tĩnh đọc sách. Nhưng không – vừa đặt cặp xuống, nàng đã thấy một... con vịt giấy xếp gọn gàng trên bàn mình.
Bên trong có dòng chữ viết nắn nót: “Chào buổi sáng, bạn cùng bàn lạnh lùng. Hôm nay đừng cau mày nhiều nữa nhé. Vịt vàng của cậu.”
Yuri vò mẩu giấy, nhét vội vào túi váy. Má nàng hơi nóng lên – vì giận, vì ngại, hay gì khác, nàng cũng không biết nữa.
Trưa hôm đó, cả lớp chia nhóm học thuyết trình. Yuri chưa kịp chọn chỗ thì cô giáo chủ nhiệm đã cười hiền:
giáo viên chủ nhiệm
Yuri, em mới nên học cùng nhóm với Yena nha.
giáo viên chủ nhiệm
Cho dễ hoà đồng.
Yuri đứng hình. Còn Yena thì vẫy tay nhiệt tình như trúng số:
Choi Yena
Lên thuyền rồi nha, Yuu cục cưng!
Jo Yuri
Tôi sẽ xin chuyển nhóm.
Yuri nói thẳng, không thèm nhìn cô.
Choi Yena
Mình sẽ không làm phiền đâu.
Choi Yena
Mình... muốn hiểu cậu thêm chút thôi.
Giọng Yena dịu đi, không còn đùa cợt. Ánh mắt đó khiến Yuri khựng lại.
Tại sao ánh mắt đó lại khiến nàng thấy không ổn? Nàng vốn ghét ánh mắt tha thiết mà chân thành. Nó khiến người ta khó từ chối. Nàng đã từng học cách lạnh lùng để không bị ai bước vào. Vậy mà Choi Yena… cô ta đang gõ cửa.
Và vấn đề là… cô ta gõ rất kiên nhẫn.
Chiều hôm đó, khi học về thơ Haiku, cô giáo yêu cầu cả lớp tự viết một câu ba dòng. Yena hí hoáy viết vào giấy nháp, rồi lặng lẽ đưa cho Yuri.
"Ba tiếng lặng im
Tôi gọi cậu nhiều lần
Tên cậu gây dị ứng."
Yuri suýt bật cười. Nhưng kịp cắn môi lại.
Jo Yuri
Cái thứ thơ dở tệ này ai đọc nổi.
Nàng nói, nhưng vẫn lén nhét mảnh giấy vào cặp.
Và suốt buổi chiều hôm đó, nàng thấy đầu mình… chỉ toàn là cái tên: "Choi Yena."
Gây dị ứng thật đấy. Nhưng lại không thể quên.
Comments
tác giả khổ nhất thế giới^^
tác giả mấy điểm văn v ạ😭😞
2025-09-10
2