[Yenyul][Yena X Yuri] Tôi Ghét Cậu Đến Mức...Phải Yêu Cậu Mất Rồi
Bút ai để lộn trên bàn tôi vậy?
Jo Yuri bước vào lớp học buổi sáng với một tâm trạng không thể nào tệ hơn. Tiết đầu là Toán – cái môn duy nhất khiến nàng có cảm giác như mình đang đứng giữa sa mạc khô cằn, khát khô cổ và chẳng có lấy một ngụm nước để sống sót.
Trên tay nàng là cây bút máy yêu thích – màu hồng nhạt, phần thân khắc chìm hai chữ “Yuri”, như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng về quyền sở hữu tuyệt đối. Thế nhưng, khi nàng đến chỗ ngồi, mọi thứ đã đi lệch quỹ đạo vốn có.
Trên bàn nàng, một cây bút màu vàng rực lạ hoắc đang nằm chễm chệ, như thể tuyên bố: "Nơi này giờ là của tôi." Yuri cau mày, đặt cặp xuống ghế rồi cầm cây bút lạ lên ngắm nghía. Không phải của nàng. Cũng không phải của Minju – bạn cùng bàn hay lỡ để đồ lung tung. Cái bút này… sao trông ngứa mắt thế không biết.
Bên hông bút là hình vẽ nguệch ngoạc một con vịt – không thể nhầm vào đâu được – với mái tóc vàng và ánh mắt tròn vo. Bên cạnh là dòng chữ: “Yena’s”. Không thể nào. Yuri thở hắt ra, quay sang nhìn Minju – cô bạn vẫn còn đang hí hoáy tô son qua camera trước.
Jo Yuri
Cây bút ai để lộn trên bàn tôi vậy?
Yuri hỏi, giọng chẳng buồn che giấu sự bực dọc.
Minju nhìn qua, rồi thở nhẹ – như thể cô biết trước điều này kiểu gì cũng đến.
Kim Minju
Yena nhờ tớ mượn bàn cậu một lát hôm qua để viết mấy cái thiệp nhóm.
Jo Yuri
Quá đặc trưng rồi còn gì.
Yuri lầm bầm, cầm cây bút như cầm một khối nhiễm điện.
Ngay lúc đó, cánh cửa lớp mở ra. Và đúng như định mệnh sắp đặt, Choi Yena bước vào – nụ cười tươi rói, tóc buộc cao đuôi ngựa, tay vẫy chào hết bạn này đến bạn kia.
Cô trông chẳng có vẻ gì là đang nhớ mình để quên đồ cả. Cho đến khi ánh mắt cô lướt qua bàn của Yuri, rồi dừng lại ở… cây bút.
Choi Yena
Ê ê ê, bút của tớ!
Yena reo lên, chạy lại gần, định đưa tay lấy.
Yuri giơ tay cản, mắt nheo lại.
Jo Yuri
Cậu để đồ tùm lum trên bàn người khác mà không xin phép là sao?
Choi Yena
Chỉ là… viết thiệp thôi mà.
Choi Yena
Mượn xíu có gì nghiêm trọng đâu.
Yena nhún vai, miệng vẫn cười hì hì như thể không khí đang căng thẳng trước mặt chẳng liên quan gì đến cô.
Jo Yuri
Chẳng lẽ lớp này không có cái bàn nào khác à?
Yuri gằn giọng, tay vẫn nắm chặt cây bút như thể đang cầm một bằng chứng phạm tội.
Yena ngẩng đầu nhìn quanh lớp, rồi nghiêng nghiêng đầu, cố tỏ ra suy nghĩ nghiêm túc.
Choi Yena
Ừm… không có bàn nào thoáng nắng và gần ổ cắm như bàn cậu.
Choi Yena
Viết ở đó có hứng hơn.
Cô cười toe, như thể vừa khen Yuri một cách gián tiếp.
Jo Yuri
Ai cần cậu lấy cảm hứng từ cái bàn của tôi chứ?
Choi Yena
Thì giờ cho tớ lấy lại bút được chưa?
Yena giơ tay ra, mắt mở to long lanh giả vờ ngây thơ.
Yuri nhìn cây bút trong tay, rồi nhìn lại Yena. Một luồng không khí im ắng bao trùm trong vài giây. Sau đó, nàng đặt cây bút xuống bàn – nhẹ đến mức như thể đang để một con sâu bướm lên đó.
Jo Yuri
Lần sau để đồ linh tinh nữa là tôi cho luôn vào thùng rác.
Yena cười, cầm lấy bút, nhưng trước khi quay đi còn kịp cúi đầu thật thấp, nói nhỏ.
Choi Yena
Cảm ơn nha Yuri~
Yuri chau mày. Cách Yena kéo dài âm cuối tên nàng khiến lưng nàng nổi da gà.
Yena quay trở về chỗ mình, vừa đi vừa nghêu ngao một giai điệu gì đó rất vui tai, còn Yuri thì trừng trừng nhìn lưng áo đồng phục của cô nàng. Từ xa, Hitomi cười khúc khích, huých nhẹ Sakura, thì thầm:
Honda Hitomi
Họ cãi nhau như vợ chồng vậy đó.
Sakura che miệng cười theo.
Miyawaki Sakura
Yuri lúc cáu trông dễ thương thật.
Còn Yujin ngồi sau, gật gù:
An Yujin
Chắc mai lại có kịch hay coi.
Yuri không nghe thấy gì – hoặc có nghe cũng sẽ giả vờ không quan tâm. Nàng chống cằm nhìn ra cửa sổ, nắng sớm lọt vào lớp qua ô cửa kính, chiếu thành một vệt dài.
Cái bàn này… đúng là thoáng nắng thật. Nhưng nếu biết nó là nơi Yena từng ngồi… có khi ngày mai Yuri lại lau nó kỹ thêm một chút cũng nên.
Comments