[Alldazai] Bản Giao Hưởng Dở Dang
3
Tác giả
Thấy anh em vẫn còn sốc khi nghe lói fic này ra mắt từ năm ngoái=))
Tác giả
Nên tôi sẽ mò theo trí nhớ đào lại mấy fic cũ
Tác giả
Nhưng ít nhất đừng xem chùa
Tác giả
Biến nó thành cái chợ
Buổi sáng ở Cơ Quan Thám Tử Vũ Trang thường rất yên bình.
Ánh nắng hắt qua cửa sổ, tỏa lên mấy chồng hồ sơ chưa xử lý
Trên sofa là hình ảnh quen thuộc của Atsushi Nakajima, đang cuộn mình trong chăn, đầu tóc rối như tổ quạ nhưng ngủ trông cực kỳ ngoan hiền.
Vì cậu không hiểu sao bị tiền bối mình gọi lên sớm mà không thấy ai nên cậu tranh thủ ngủ để kiếm thêm giấc
Và lạ thay, hôm nay không có tiếng Kunikida gắt lên vì sổ tay rơi, không có tiếng bước chân gõ nhịp của Yosano, hay tiếng Ranpo đòi snack.
Rồi một tiếng lách cách như ai đó gõ nhẹ lên bàn.
Atsushi khẽ cau mày, cựa mình, kéo chăn lên cao hơn... nhưng âm thanh ấy vẫn tiếp tục.
?
"Thức dậy đi nhóc~ Mặt cậu khi ngủ trông ngu quá trời luôn á."
Rồi cậu nhìn thấy một khuôn mặt treo lơ lửng giữa không trung, rất gần.
Mái tóc nâu bù xù, đôi mắt nheo nheo cười như mèo bắt được cá, và giọng nói
Atsushi làm đúng điều một người bình thường sẽ làm khi thấy một linh hồn cách mặt mình chưa đến 5cm.
Atsushi
“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA—!!!”
Tiếng hét vang khắp cả trụ sở
Atsushi nhảy vọt như bị ai đốt đuôi, chạy tông cửa rầm rầm như cảnh phim kinh dị.
Ba phút sau, tại quán cà phê ở dưới lầu, Oda đang uống trà thì cửa bị đạp mở.
Atsushi
“O-Oda-san!! Có… có MA! Thật đó!! Ngay trong văn phòng— nó… nó có giọng—”
Cậu chưa kịp nói hết thì Dazai từ đâu trôi ngang qua, vẫy tay như đi dạo ngoài biển.
Dazai
"Yo, nhóc~ Giờ mới tỉnh ngủ hả?”
Atsushi tê liệt thần kinh lần 2. Tay run run chỉ Dazai như chỉ vào... cái tủ lạnh biết nói.
Atsushi
“E–Em đang mơ đúng không? Cái này là hậu chấn tâm lý đúng không?!”
Oda đặt tách trà xuống. Gật nhẹ đầu.
Oda
"Không đâu. Cậu ấy là người bạn đã mất của tôi"
Oda
"Và cậu là người thứ hai thấy được.”
Atsushi
"tại sao lại là tôi?"
Oda
"Vì cậu ta tò mò xem ngoài tôi ra còn ai thấy được cậu ấy không. Tôi chọn cậu làm... chuột thí nghiệm.”
Atsushi
"không vui chút nào, Oda-san"
Dazai đang búng tay thành nhịp hát bài gì đó rất không phù hợp với không khí u ám.
Atsushi
“Oda-san… chuyện này… không hợp logic chút nào! Nếu như lời anh nói thì bạn của anh chết rồi mà! Linh hồn gì chứ?! Sao có thể vô lý được chứ!”
Dazai nhào tới, vòng tay và dĩ nhiên không chạm được qua vai Atsushi
Dazai
"Aww~ Nhóc hổ dễ thương ghê, tưởng sống ở thế giới có dị năng mà còn đòi logic sao? Thế giới này vốn đã vô lý rồi nhóc ơi~”
Oda vẫn giữ vẻ bình tĩnh đến phát sợ
Oda
“Tôi chưa rõ vì sao Dazai có thể hiện hình, nhưng việc cậu thấy được… có thể là chìa khóa.”
Atsushi
"ah.. mà khoan...anh ấy tên Dazai?"
Dazai đang lơ lửng trên không thì mỉm cười. Cậu ngồi lên chiếc ghế cạnh Oda.
Dazai
"Dazai. Dazai Osamu"
Atsushi
Ma mà có cần đẹp dữ vậy không!?
Oda
"Vậy… giờ cậu tính làm gì?”
Dazai đảo một vòng, nằm lộn ngược giữa không trung.
Dazai
"Tôi tính chơi thêm vài người cho vui ~"
Atsushi
"Xin anh đấy!! Cái Cơ Quan này vốn không bình yên rồi nên -"
Dazai
"Nên tôi càng phải phá chứ!"
Dazai cười sặc sụa. Còn Oda thì rót thêm trà, thản nhiên như thể quen rồi.
Oda
“Đừng lo. Cậu ấy đâu chết được lần hai.”
Atsushi
"Em...thì có đó..."
Comments
☆《meobel bị lười(^○^)/》☆
cái mỏ cỡ vậy không đó ....
2025-08-18
1
Marvin
dạo này có nhiều bộ Alldazai hay ghê luôn á , chắc t bỏ hết mấy bộ truyện của t để tập trung mấy xem bộ truyện hay như này quá
2025-07-30
1
☆《meobel bị lười(^○^)/》☆
vừa này còn sợ ngta thấy mọe bây giờ thì kêu ngta đẹp ?/Pray/
2025-08-18
1