[Quang Hùng X Negav] Vật Hiến Tế [HungAn]
Tín niệm sai lầm
1 lúc sau em ngước nhìn ngôi nhà theo phong cách nhật thời Phong kiến [¹]
em bị áp giải như tội nhân đi dọc dãy hành lang... nhìn ra bên ngoài 1 cây phong lá đỏ đang dần rụng đi báo hiệu mùa đông sắp đến
Đặng Thành An [Em]
đẹp quá...
: ở đó mà ngắm nghía đi, sắp không được ngắm cảnh đẹp nữa rồi đấy
Đặng Thành An [Em]
mà rốt cuộc là thế nào chứ, gì mà sắp chết rồi hết được ngắm cảnh đẹp
: Lê Đại Nhân sẽ nói cho ngươi biết rõ trước khi chết
Đặng Thành An [Em]
rối thật đấy
phong tục làng em mỗi năm sẽ dân hiến 1 nam nhân hoặc nữ nhân là Omega hoặc Alpha vừa đến tuổi trăng tròn cho Hồ Ly trấn giữ nơi đây để xin được phù hộ tránh gặp tai ương, nạn kiếp
theo lời bà em kể từ thuở sơ khai làng liên tục gặp tai kiếp như mưa gió bảo bùng phá hủy nhà cửa hay hạn hắn kéo dài hư hại mùa màng
Trưởng làng vì dân giữa đêm mưa gió quỳ rạp xuống bùn lầy chấp tay cầu trời cho dân an yên mà sống
tối hôm đó vợ ông mơ thấy có 1 con hồ ly chín đuôi đứng trước giường nói
"mỗi năm đến mùa đẹp nhất hiến tế cho ta 1 Alpha và 1 Omega để về là thiếp và gia nô ta sẽ phù hộ cho dân làng ngươi"
mùa đẹp nhất mà họ chọn là cuối thu, khí hậu ôn hòa mát mẻ không có những cái nắng gắt như mùa xuân hay những cơn mưa mùa hạ cũng không lạnh giá như đông
và đúng thật sau hiến tế mùa đông không còn đông tuyết cản trở ngư dân, nắng xuân dịu nhẹ, mưa hạ phất phơ, gió thu hiền hòa, vụ mùa thuận lợi, gia súc sinh sôi, đánh bắt cá to... từ đó họ xem hồ ly như thần hộ mệnh kính trọng thờ phụng và hiến tế mỗi năm
nhà nào có con được chọn là vinh hạnh cả đời nhưng họ không biết... thật ra người được đem ra hiến thế sẽ bị yêu hồ mà họ thờ phụng cưỡng bức.. người chịu được sẽ bị đem ra quan hệ đến khi mang thai con của yêu hồ, nếu thai không phải hồ ly hay không chịu nỗi sẽ bị hút cạn linh khí, uống máu moi tim và bào thai sẽ được đem về làng nuôi dưỡng
Đặng Thành An [Em]
//ngồi bệt xuống đất//
Đặng Thành An [Em]
ác ma... thì ra bao năm qua làng ta tôn thờ 1 ác ma 1 yêu hồ chứ không phải thần tiên gì...
nghe xong câu chuyện em ngồi bệt xuống đất đôi đồng tử co lại tay run run chỉ về phía 1 nam nhân đeo chiếc mặc nạ hồ ly kiêu ngạo ngồi trên thần điện nhăm nhi tách trà
Lê Quang Hùng [Hắn]
run sợ nhưng vẫn dám nhìn thẳng vào ta chứ không bỏ chạy
Lê Quang Hùng [Hắn]
ha~ gan ngươi không nhỏ~
Lê Quang Hùng [Hắn]
rất khác biệt.. rất giống ta
Lê Quang Hùng [Hắn]
đem xuống cho tắm rửa sạch sẽ bằng cánh hoa hồng rồi đem đến phòng ta
Đặng Thành An [Em]
tôi dị ứng hoa hồng
: ngươi dám yêu cầu Lê Đại Nhân?!
Lê Quang Hùng [Hắn]
câm miệng //sắc lạnh//
: nô thần thất lễ //cúi đầu//
Lê Quang Hùng [Hắn]
ngươi muốn hoa gì
Đặng Thành An [Em]
oải hương..
Lê Quang Hùng [Hắn]
được ta cho người chuẩn bị
Lê Quang Hùng [Hắn]
ngươi ngoan ngoãn ít nhất sẽ được sống
Đặng Thành An [Em]
như 1 nô lệ?
Lê Quang Hùng [Hắn]
sẽ không tệ đến vậy
Đặng Thành An [Em]
sao cũng được dù gì tôi cũng không ưa lão già ở nhà thà ở đây còn hơn
em ngâm mình trong bồn ngâm.. mùi dịu nhẹ của hoa oải hương tràn ngập khắp phòng.. cảm giác dễ chịu vô cùng
em nhắm mắt thư giản nhìn lên trần nhà
Đặng Thành An [Em]
ở đây chắc chắn là hơn ở nhà..
Đặng Thành An [Em]
nhưng tệ hơn tốt hơn đây
Đặng Thành An [Em]
haiz... dù sao cũng không phải gặp lão già khốn nạn biến thái ở nhà
: cậu Đặng, Lê Đại Nhân đang chờ cậu xong chưa
Đặng Thành An [Em]
Chờ tôi chút
bước ra khỏi bồn ngâm em với bộ y phục được nô tỳ của hắn chuẩn bị sẵn mặc vào rồi đi đến phòng hắn theo chủ dẫn
: Lê Đại Nhân nô tỳ dẫn cậu ấy đến rồi ạ
Lê Quang Hùng [Hắn]
người ra khỏi đây được rồi để nó tự vào //vọng ra//
Đặng Thành An [Em]
nó? ê súc phạm nha tôi có tên mà
Lê Quang Hùng [Hắn]
ngươi nghĩ người sẽ được trọng dụng ở đây
Đặng Thành An [Em]
ít nhất là hiện tại
: cậu Đặng cậu mau vào trong đi dừng luyên thuyên nữa Ngài Lê nổi giận thì cậu không sống quá 1 phút đâu
Đặng Thành An [Em]
hứ-! để ta vào trong chọc cho hắn tức chết thì thôi //đẩy cửa vào//
vừa đẩy cửa vào em thấy 1 bức bình phong chắn trước mặt phản chiếu bóng 1 nam nhân gương mặt góc cạnh với đôi tai và chín chiếc đuôi hồ ly đung đưa ngồi ở cái bàn chabudai [²] 1 tay cầm sách 1 tay cầm chung trà
lách qua bức bình phong em sửng người nhìn con hồ ly đã gỡ chiếc mặt nạ lúc sáng trước mặt
Đặng Thành An [Em]
*hắn đẹp quá*
Lê Quang Hùng [Hắn]
sao giờ lại khen rồi? Không chọc tức ta à? //mắt vẫn chăm chăm vào sách//
Đặng Thành An [Em]
k-khen? ta khen ngươi khi nào
Lê Quang Hùng [Hắn]
vừa mới
Đặng Thành An [Em]
//chau mày// ngươi đọc được suy nghĩ?
Lê Quang Hùng [Hắn]
suy nghĩ của ngươi thú vị lắm... hận thù, chán ghét và.. //nhìn vào mắt em//
Lê Quang Hùng [Hắn]
không tham vọng hay ham muốn của những kẻ tầm thường
Lê Quang Hùng [Hắn]
//gập sách lại không quên kẹp giấy đánh dấu trang//
Đặng Thành An [Em]
ai bảo ta không có ham muốn
Đặng Thành An [Em]
ta muốn trải nghiệm cảm giác mà ngươi nói đấy
Đặng Thành An [Em]
lúc nãy ngươi chỉ nói không được sẽ bị ấy thôi
Đặng Thành An [Em]
cái ngươi nói đó
Đặng Thành An [Em]
vậy còn nếu sinh được Hồ Ly thì sao?
em ngồi xuống bàn trà vị trí đối diện hắn tay chống lên bàn rồi áp lên má nghiêng nghiêng đầu dùng đôi mắt tinh nghịch hỏi hắn
Lê Quang Hùng [Hắn]
từ trước đến giờ chỉ có 1 người có thể trụ được đến trước khi sinh ra hồ ly
Lê Quang Hùng [Hắn]
còn lại không quá 40 ngày
Đặng Thành An [Em]
theo ta biết mỗi loài đều có thời gian mang thai khác nhau như người là 9 tháng 10 ngày vậy Hồ Ly là bao nhiêu vậy
Lê Quang Hùng [Hắn]
2 tháng
Đặng Thành An [Em]
ể vậy nếu người mang thai Hồ Ly mà chết sớm vậy không phải thai... *người gọi là thai nhi thì hồ ly là gì nhỉ*
Lê Quang Hùng [Hắn]
Thai Hồ ³
Đặng Thành An [Em]
quên là ngươi đọc được suy nghĩ
Đặng Thành An [Em]
nếu vậy thai hồ không phải chết yểu sao
Lê Quang Hùng [Hắn]
ngươi nghĩ ta sẽ để dòng máu của ta chết?
Đặng Thành An [Em]
vậy ngươi làm gì?
Lê Quang Hùng [Hắn]
khi nào ngươi sống được ngươi sẽ biết
Đặng Thành An [Em]
vậy kiểu gì cũng chết thôi mà
Đặng Thành An [Em]
//vươn vai// vậy thì tôi phải tận hưởng khoảng thời gian yên bình này mới được
Lê Quang Hùng [Hắn]
ngươi nghĩ ngươi được tận hưởng sao? //phẩy nhẹ tay//
Đặng Thành An [Em]
ngươi nói v- ưm //ngất//
Lê Quang Hùng [Hắn]
//đứng lên đến chỗ em// lá gan ngươi cũng lớn lắm đợi khi ngươi chết ta sẽ lấy gan ngươi để nếm thử
Lê Quang Hùng [Hắn]
//bế em lên giường//
Sol.. nốt nhạc vô hồn
xin lỗi vì sự trì hoãn này của Sol
Sol.. nốt nhạc vô hồn
nguyên nhân là đây ạ
Comments