(Nguyên Thụy ) ( Hằng Thụy ) Hai Vương Gia , Một Bác Sĩ ! Ai Chết Trước !?
Chap 3
Buổi tối - Hậu viện Vương phủ
NVP
Người hầu : Có người bị thương ! Mau gọi người . ( La lớn )
Tiếng hô hoán vang dội xé tan màn đêm tĩnh mịch . Trương Hàm Thụy đang ngồi trong phòng đọc lại mấy tờ giấy tìm trong thư phòng thì giật mình bật dậy .
Không kịp suy nghĩ nhiều , cậu túm lấy túi vải nhỏ bên bàn - thứ duy nhất cậu chuẩn bị mang theo từ lúc xuyên đến đây - rồi mở cửa lao ra ngoài .
Mở cửa ra ngoài , vừa hay có một người hầu chạy ngang , cậu liền chặn lại rặng hỏi
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Chuyện gì vậy ?
NVP
Người hầu : Bẩm Vương phi , có thích khách . Có người bị đâm ở viện phía Đông ạ ( Hớt hải chỉ vào hậu viện phía đông )
Không nói thêm lời nào , Trương Hàm Thụy lập tức quay người chạy về hướng người hầu chỉ . Trên đường đi , đã có vài tên thị vệ đã rút kiếm chạy ra để ứng cứu .
Nhưng trong ánh sáng lập lòe của đèn lồng , không ai để ý đến một người mặc y phục Vương phi đang lao tới hiện trường với những bước chạy gấp gáp.
Trong viện, một thị vệ trẻ nằm gục trên đất , phần ngực trái bị đâm sâu , máu chảy loang cả nền gạch . Gương mặt hắn trắng bệch, môi run nhẹ vì mất máu .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( Quỳ xuống coi thị vệ )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Còn sống không ?
NVP
Lính : Còn thở ...nhưng yếu lắm ( hoảng hốt trả lời )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( vén tay áo lên )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Đè vết thương lại . Ta cần nước sạch , vải khô , kim chỉ . Không thì chết chắc ( giọng lạnh đi hẳn )
Một tên lính không biết điều lên tiếng
NVP
Lính : Ngươi là ai mà dám ...
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Tôi là người duy nhất ở đây biết cách cứu hắn . Còn định mất thời gian cãi nhau à ? ( giọng nói dứt khoát (
Người lính sững người vài giây rồi mới hét lớn kêu người mang đồ ra .
Trương Hàm Thụy lấy từ túi ra kim bạc với dao gấp nhỏ - được giấy sẵn từ lúc xuyên không .
Dưới ánh đèn vàng vọt , bàn tay trắng trẻo nhưng đầy vững vàng của cậu bắt đầu xử lý vết thương .
Cậu rạch một đường nhỏ , máu phụt ra thêm lần nữa nhưng sau đó nhanh chóng được cầm lại nhờ ngón tay ấn đúng huyệt mạch.
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Mãnh kim loại gãy ... đâm sát tim , nhưng chưa chạm tới . May quá ( thầm nói )
Mặt cậu không rời khỏi vết thương dù chỉ một giây .
Sau gần 10 phút vật lộn thì mảnh thép nhỏ được lấy ra , vết thương được rửa sạch , khâu lại bằng kim chỉ khâu tay mượn tạm .
Mồ hôi lấm tấm trên trán , nhưng Trương Hàm Thụy không run dù chỉ một chút .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Hoàn thành . ( đứng dậy)
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Vết thương sâu , phải nghỉ ít nhất một tháng . Nhớ đừng để nhiễm trùng .
Cậu dặn mấy cái cần lưu ý xong định quay người về phòng thì có một tên người hầu nhận ra cậu
NVP
Người hầu : Vương...vương phi ? ( giọng ngập ngừng)
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( nhìn sang )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( Gương mặt lạnh lẽo nhìn tên người hầu )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Đừng gọi tôi là Vương phi . Tôi không phải người chờ chết .
Nói xong , cậu quay người bước đi , để lại sau lưng ánh mắt ngơ ngác pha nghi hoặc của tất cả mọi người có mặt .
Cùng lúc đó - Tại thư phòng chính .
Trương Quế Nguyên đang ngồi lật sổ , mắt liếc sáng ám vệ vừa trở về .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Xong rồi ?
NVP
Ám vệ : Bẩm . Vụ thích khách không lớn . Chỉ một tên lẻ , đã bị bắt . Có một thị vệ bị thương nhưng được VƯƠNG PHI ...cứu sống ( nhấn mạnh 2 từ Vương Phi )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
( Nhíu mày )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Cứu bằng cách nào ? ( Ngón tay gõ nhịp trên bàn )
NVP
Ám vệ : Rạch vết thương , lấy di vật , khâu lại trong gần mười lăm phút . Động tác chuyên nghiệp , không run tay , không do dự .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
(trầm ngâm)
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Hắn là ... thật sự là ai ?
Comments