Chap 5

Buổi chiều , khi ánh nắng vừa dịu xuống sau lớ mành trúc .
Trương Hàm Thụy đang định đóng cửa phòng nghỉ thì ngoài sân vang lên tiếng bước chân đều đặn .
NVP
NVP
Thị vệ : Vương gia cho gọi Vương phi ( cuối đầu )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( nhíu mày )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
"Vẫn chưa hết chuyện à ? "
Dù nghĩ vậy , cậu vẫn đi theo người . Nhưng không phải về thư phòng như hôm trước , mà là một khu vườn nhỏ phía sau hậu viện . Ở đó , Nhị vương gia - Trương Quế nguyên đang ngồi thư thái pha trà , mặt không cảm xúc .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ngồi đi .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Vương gia cho gọi tôi đến để uống trà ( đứng yên )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Không ( nhếch môi )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ta muốn hỏi , ngươi rốt cuộc là ai ?
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Người mà hoàng thượng ban cho ngài .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Đừng giở giọng đó . Người thường không thể cứu người như vậy , càng không thể đoán bệnh chính xác trong vài câu . ( tay rót trà )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ngươi học y ở đâu ?
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Không học trong cung . Cũng không học ở Thái Y Viện , càng không phải lang băm ngoài phố .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Vậy Vương gia định xử lý tôi như nào ?
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Không xử lý gì cả , chỉ là... thấy hứng thú ( nhếch môi )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( hơi nghiêng đầu )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Hứng thú ? ( ánh mắt sắc lại)
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Phải , với cái đầu của ngươi ...
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trong phủ ta không thiếu người nhưng thiếu người có đầu óc .
Cạch
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
( đặt chén trà xuống bàn )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Tôi không muốn làm quân cờ cho ai cả . ( lạnh nhạt )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Yên tâm . (mỉm cười)
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Nếu ngươi không muốn bị dùng , thì hãy tự chọn cách ngồi trên bàn cờ . ( giọng nhẹ như gió)
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( không đáp )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
À , còn chuyện này .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
( vẫy tay )
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
( bước vào )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ta cho phép hắn làm người hầu riêng của ngươi .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ngươi cứu người trong phủ ta , truyện nay coi như hồi đáp .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( bất ngờ )
Cậu bất ngờ không vì chuyện cứu quản sự - mà vì Nhị vương gia lại chịu cho ngoài lưu lại dễ dàng đến thế .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Cảm ơn .
Ánh mắt hắn lúc này không còn là ánh nhìn dò xét hay lạnh lẽo , mà là một tia quan sát kỹ hơn , sâu hơn - như muốn lật từng lớp vỏ bọc của người trước mặt .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( quay người đi )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Nếu ngài muốn tìm hiểu tôi , thì phải chuẩn bị chịu đựng những gì mình không đoán trước được . ( giọng nhẹ )
________
Sáng hôm sau .
Trương Hàm Thụy vừa mới thay y phục xong thì đã thấy anh đầu bếp - à không , người hầu thân cận - đứng ngoài cửa .
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Thụy Thụy , Vương gia cho người mời đến dùng điểm tâm
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( nhíu mày )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Mời ?
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Đi một chút đi , có ta đi theo , không ai dám làm gì cậu . ( cười khà )
Vương Lỗ Kiệt
Vương Lỗ Kiệt
Mà biết đâu có bánh ngon . ( nói nhỏ )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Hừ .
______
Tại đình viện phía tây .
Trương Quế Nguyên đã ngồi chờ , một bàn điểm tâm bày sẵn , thoảng mùi thơm của trà ô long và bánh hoa quế .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Lại đây .
Trương Hàm Thụy ngồi xuống , không khách khí.
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Gọi tôi đến chỉ để ăn điểm tâm ?
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ăn để hỏi chuyện . (Nhấp ngụm trà )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Nếm thử bánh của người hầu ngươi làm đi .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Người của tôi làm ?
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Vương gia muốn thử đồ của tôi cứ nói thẳng .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
( ngẩng mặt lên )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Tính khí vẫn khó chịu như hôm qua . ( nhìn vào mắt cậu )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Chỉ là không quen cuối đầu .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ngươi biết không ? ( giọng hờ hững )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Thường nhưng kẻ không biết cuối đầu ... sẽ gãy cổ sớm .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( cười khẽ )
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Vậy chi bằng , Vương gia thử bẻ tôi đi xem có gãy được không ? ( ánh mắt bình thản )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
( hơi khựng )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Hơ ( bật cười )
Nụ cười lần này không lạnh lẽo như thường ngày , mà xen lẫn hứng thú .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ta càng ngày càng muốn biết ngươi thật ra là ai .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Tôi là người mà ngài không mua nổi .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Càng không đoán nổi và cũng không điều khiển nổi .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Tốt nhất cứ để tôi yên .
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Không được . ( đứng dậy )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ta không tin vào những thứ không thể điều khiển ( quay người đi )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Chiều này , theo ta đến doanh trại phía nam . Có một đội binh quân vừa về từ biên giới nhiều người bệnh lạ .
Trương Hàm Thụy "Cậu "
Trương Hàm Thụy "Cậu "
( Sững người )
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Trương Quế Nguyên "Hắn"
Ngươi là Vương phi , không lẽ chỉ biết ăn ở không ? ( liếc cậu )
__________
END

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play