<ĐN Record Of Ragnarok>Dreams Of The Doomed
Chap 1:Mạch sống
Tên tôi là Evelyn Ainsley
Là người gốc Anh,hiện tại đang làm việc tại Nhật Bản
Công việc của tôi là một bác sĩ, một bác sĩ phẫu thuật chuyên xử lý những ca bệnh mà không ai muốn đụng vào
Sinh sống trong một gia đình đầy bạo lực và không mấy hạnh phúc,tôi đã thôi liên lạc với bố mẹ khi mới chỉ 19 tuổi.
Hiện tại thì tôi đã 29, sống trong một căn hộ cao cấp,với thuốc được kê đơn,máy tính,hồ sơ và vài con mèo hoang quen mặt ngoài ban công
Evelyn Ainsley-Meguru
hộc....hộc*thở dốc*
Tôi tháo găng tay ra, máu vẫn còn vương trên kẽ ngón tay. Cơn đau đầu như búa bổ, còn tiếng máy monitor thì cứ văng vẳng trong tai dù tôi đã rời phòng mổ hơn mười phút
Ba ca cấp cứu trong vòng 8 tiếng, một người sống, hai người chết. Tôi không nhớ nổi gương mặt họ nữa
Mọi thứ cứ nhòe đi như thể chính tôi đang là bệnh nhân vừa được gây mê.
Tôi ngồi phịch xuống ghế, nhìn chằm chằm vào đôi tay mình. Đôi tay từng cứu hàng chục sinh mạng… giờ chỉ biết run rẩy trước mỗi quyết định.
Tôi đã làm sai ở bước nào?
Hay là tôi đã rạn nứt từ lâu mà không nhận ra?
Hồ sơ bệnh án của tôi, trớ trêu thay, lại được viết bằng nét chữ của chính tôi – ngay trong một buổi trực đêm cô độc, khi tôi không còn phân biệt nổi đâu là bệnh nhân và đâu là bản thân
Một bác sĩ với bệnh án tâm thần… nghe như một trò đùa dở tệ của số phận, phải không?
Sau khi quyết định đi khám, bác sĩ tâm lý nói tôi mắc chứng rối loạn trầm cảm kéo dài, xen kẽ với rối loạn giải thể – những lúc đầu óc tôi rơi ra khỏi thế giới, như một mảnh linh hồn bị kẹt giữa hai lớp kính.
Bác sĩ
Meguru-san?Hôm nay tâm trạng như thế nào?
Bác sĩ Akiyama hỏi, giọng nhẹ như cánh bụi. Tôi nhìn chằm chằm vào bức tranh hoa bỉ ngạn trên tường.
Evelyn Ainsley-Meguru
Tôi lại mơ thấy hành lang không có cửa sổ. Và có ai đó đứng ở cuối. Mỗi khi tôi tiến lại gần, cánh cửa sau lưng tôi biến mất.
Bác sĩ
Chúng ta đã nói về cảm giác bị mắc kẹt, đúng không?
Tôi gật đầu, không nói thêm gì.
Bác sĩ
Cô vẫn giữ thói quen đọc sách chứ?
Evelyn Ainsley-Meguru
Có. Nhưng giờ tôi chỉ đọc manga. Cái gì nhiều hình ảnh hơn chữ...
Chiều hôm đó, tôi tan làm sớm. Đầu tôi nhức như búa bổ sau buổi họp. Trời lất phất mưa, và đôi chân tôi đưa tôi lạc vào một con hẻm nhỏ dơ bẩn.Khi dừng lại,tôi không biết từ bao giờ lại đứng trước một tiệm sách nhỏ đơn sơ và mộc mạc
Tôi không hiểu vì sao đôi chân mình lại dừng ở đây, bàn tay khẽ đẩy cánh cửa gỗ kêu kẹt một tiếng khô khốc.
Evelyn Ainsley-Meguru
Mình chỉ đang trú mưa...chỉ là vô tình thôi...
Tiệm sách cũ kỹ, lối vào ẩm mốc, ánh đèn mờ mờ, không ai tiếp chuyện. Nhưng có thứ gì đó kéo tôi bước vào.
Tôi đi xung quanh,không rõ mình đang tìm kiếm thứ gì,rõ là tay chân tôi tự di chuyển.
Bên trong tiệm ẩm mùi giấy cũ. Đang lang thang giữa các kệ sách ngổn ngang thì vô tình chạm mắt vào một gáy truyện hơi lệch:
"Shūmatsu no Walküre"
Evelyn Ainsley-Meguru
Chà, mình từng nghe về bộ này rồi... Nhân loại đấu với thần, nhỉ? Hơi trẻ con... nhưng tranh đẹp..
Tôi lật thử vài trang – máu me, các nhân vật thần thoại...không có gì đặc biệt lắm...chắc chỉ mua về đọc thử vài tập thôi...
Evelyn Ainsley-Meguru
Cũng tạm..nội dung cũng gọi là độc lạ thật*cười khẩy*
Tôi rảo bước mang truyện ra quầy
Evelyn Ainsley-Meguru
*Đặt cuốn truyện lên quầy*
Evelyn Ainsley-Meguru
Ừm..Cho hỏi có ai ở đây không ạ?
Evelyn Ainsley-Meguru
Xin chà-
Chủ cửa hàng
Xin chào quý khách!
Chủ cửa hàng
Xin lỗi nhé,tôi đang bận một chút việc trong kho...*thở dốc*
Evelyn Ainsley-Meguru
À ừm...*bối rối*Có thể gói giúp tôi cuốn truyện này..
Chủ cửa hàng
Vâng thưa quý khách!
Comments