2. Vài viên kẹo

Men theo dòng ký ức từ khoảng 4 tháng trước, đó là lần đầu tôi gặp Đức Duy
Khi ấy tôi vừa tròn 14, anh cũng mới chỉ 16 tuổi
Dưới cơn mưa rào của mùa hạ, tôi đỏ hoe mắt đứng nhìn từng người mang số hành lý của mẹ và tôi vào sảnh, nước mắt hòa lẫn cùng dòng nước mưa
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
*lạnh...lạnh quá...*
Sau tang lễ của bố, mẹ tôi nhanh chóng bước lên xe hoa của bố Đức Duy
Bất đắc dĩ mẹ mới phải mang tôi theo, đôi khi buông lời trách móc như thể tôi là một món nợ
Tôi không quan tâm mà mặc kệ người hầu mang vào nhà, tắm rửa, chà đi hết những thứ "dơ bẩn" còn tồn đọng lại
Chắc rằng tôi đã sạch sẽ, họ mới để tôi ngăn ngắn trên giường, đóng cửa rồi ra ngoài
Cạch!
Tiếng cửa khẽ mở, một giọng trầm ấm lan vào tai tôi
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Chào nhé! Nhóc là con trai của mụ già kia à?
Anh thản nhiên bước vào phòng, ngồi xuống cạnh tôi, rồi nhét vào tay tôi một nắm kẹo
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
Anh cho em ạ?
Tôi hỏi
Giọng nói nhỏ bé, khiến tôi cảm giác mình chỉ đang thốt lên những tiếng thì thầm vô nghĩa
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Ừ! Coi như là tặng chút quà gặp mặt
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
*quà "gặp mặt"? mình cũng có sao?*
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Sao thế? Em không thích à?
Tôi ngập ngừng, đầu cúi sâu hơn, nắm chặt vài viên kẹo nhỏ trong tay
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
Em...em không được phép ăn kẹo! Mẹ không cho...
Tôi từ từ đáp lại, đầu ngập trong những suy nghĩ khi anh sẽ trách móc, đùa cợt khi trông tôi thật "nghèo nàn"
Cũng phải thôi, bộ dáng của tôi bây giờ cứ như một chú "vịt con xấu xí", khoác lên mình bộ trang phục cao cấp, mà tôi chẳng ngờ đến một ngày mình có thể chạm vào
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
...
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Không sao đâu! Sao này anh sẽ cho em kẹo nữa
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Ăn nhiều rồi em cũng sẽ thích thôi //cười//
Anh cười, tay đưa lên xoa nhẹ mái tóc còn ươn ướt của tôi
Cảm giác ấm áp liên tục chiếm lấy tâm trí tôi, nhẹ nhàng khiến tôi dạt bỏ đi những suy nghĩ tiêu cực
Giống như khi cuộc đời của tôi quá đỗi đắng cay, ông trời đã mang anh đến bên tôi vậy
Mang từng chút dịu dàng đến cho tôi, như một sự cứu rỗi từ vị thần tối cao
Anh - Vị thần đã cưu mang lấy cuộc đời tôi
...
Hồi tưởng kết thúc, bên ngoài mưa cũng đã tạnh dần
Tôi nhìn xuống vết thương đã được băng bó cẩn thận trên tay mình, đôi mắt chú ý vào chiếc nơ nhỏ xinh được thắt chặt lại
Anh vẫn quỳ dưới sàn phòng, nhanh tay thu dọn thuốc sát trùng, bông, và vài cuộn băng
Mắt tôi dán chặt vào anh, lòng dâng lên một cảm xúc khó tả
Như cảm nhận được ánh nhìn chằm chằm của tôi, anh quay lại, mỉm cười nhẹ rồi lấy tay "cốc" một cái vào trán tôi
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
A! Đau em //hai tay ôm trán//
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Nhìn trộm anh mà cũng không có ý định giấu diếm gì nhỉ? //cười//
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
Em-Em không có!
Tôi thấy mặt mình ngày một nóng lên, cứ như đang bị sốt vậy, còn anh ở đối diện thì chỉ biết cười
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Ngủ đi nhé! Anh về phòng đây //đứng dậy//
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
Vâng...anh ngủ ngon //cúi mặt//
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Ừ! Em ngủ ngoan
Đùng!
Những tưởng trời đã tạnh mưa, nhưng không, bên ngoài đột ngột phát ra tiếng sấm, mưa rơi càng nặng hạt
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
A...a...con xin lỗi mà!
Tôi vô thức co người lại, run rẩy đưa hai tay lên bịp tai lại
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
Hức...hức...anh ơi...hức //òa khóc//
Những ngày mưa thế này, mẹ sẽ dùng tay đánh tôi mạnh hơn, vứt tôi ra một góc để khi bố về chẳng phát hiện
Cũng là ngày mưa lớn ấy, người thân duy nhất bỏ tôi mà đi, bỏ lại tôi giữ thế gian này
Anh chạy đến ôm tôi vào lòng, hơi ấm từ lồng ngực, cùng trái tim đang đập ấy khiến tôi có được một chút an toàn
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Đừng khóc em nhé?...anh đây rồi! //vỗ về//
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
Em...em sợ...hức
Nước mắt dính vào làm bẩn bộ quần áo của anh, tôi cảm thấy bản thân có chút tội lỗi
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
*bẩn...bẩn hết rồi!"
Tôi vẫn chưa ngừng khóc, mưa bên ngoài càng nhiều, anh lại ôm tôi chặt hơn nữa
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Ừm...
Đức Duy |Captain|
Đức Duy |Captain|
Hay anh ở lại ngủ với em nhé?
...
Suy dinh dưỡng trầm trọng khiến tôi trông thật nhỏ nhé, khi nằm ngủ trong vòng tay anh
Đêm lạnh, anh kéo chăn trùm tôi kín mít, cùng với cơ thể của mình giữ ấm cho tôi
Nghe tiếng thở đều đều của anh, tôi chắc anh đã say giấc
Trằn trọc mãi tôi cũng thiu thiu ngủ, dụi dụi đầu vào người anh
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
*cảm ơn anh nhé...anh trai*
Quang Anh |Rhyder|
Quang Anh |Rhyder|
//ngủ//
._.
Hot

Comments

Lil Camm.

Lil Camm.

lộn thoại kìa tg ới..

2025-07-30

1

Owen iu ơi là iu.

Owen iu ơi là iu.

ảnh nghe lời kìa! anh ăn đại đi, em chống lưng!!

2025-08-01

1

Pressty Kem

Pressty Kem

thế em ăn giùm cho, cảm ơn chìu ông nhớ //lấy kẹo//

2025-08-03

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play