[định từ chối... rồi đổi ý] Cà phê đen. Không đường.
Đặng Thành An
[mắt sáng lên, khẽ gật đầu] Y chang hồi đó...
Trần Minh Hiếu
[quay lại nhìn] gì cơ?
Đặng Thành An
[vội cười chữa] À không, ý tôi là... giống mấy người quen tôi từng biết thôi.
Hiếu không nói gì. Cậu lặng lẽ đi về phía thang, tay lướt nhẹ qua lan can sắt cũ kỹ. An đứng nhìn theo – nụ cười đã tắt, ánh mắt xa xăm.
-----
QUÁN CÀ PHÊ DƯỚI CHUNG CƯ
An đang đợi cà phê, lướt điện thoại. Bỗng có tiếng nói từ phía sau
???
Vẫn thích dậy sớm đi lượn lờ vậy hả?
An quay lại, thấy một cậu con trai cao, tóc xoăn nhẹ, áo sơ mi xắn tay – là Pháp Kiều.
Đặng Thành An
[cười tươi] Kiều! mày dọn về rồi hả?
Pháp Kiều
[nhướng mày] Ừ. Phòng 304. Đối diện phòng thằng Duy. Từ giờ chắc được nghe mày đàn ngày hai buổi rồi ha?
Đặng Thành An
[nháy mắt] Tao có hàng xóm mới. Khó đoán lắm.
Pháp Kiều
[ngồi xuống] Ai vậy? Nam hay nữ?
Đặng Thành An
[nhìn ra cửa sổ, khẽ lẩm bẩm] Là người quen... mà không biết có nhớ ra không
Kiều nhìn An chăm chú vài giây, không hỏi thêm
-----
PHÒNG HIẾU
Hiếu ngồi trước laptop, tay rê chuột qua từng dòng hồ sơ hiện lên màn hình. Ảnh chụp từ camera. Những mốc thời gian. Nhưng đoạn cuối có một tệp bị lỗi.
Trần Minh Hiếu
*Dữ liệu ba năm trước... mất trắng.*
Anh nhấn chuột, cố khôi phục. Màn hình hiện ra đoạn video mờ nhòe – một hình ảnh không rõ mặt. Chỉ là một đoạn ngắn, ai đó đang ôm lấy người khác giữa trời mưa. Tay người kia – có chiếc vòng cổ tay màu bạc.
Hiếu nhìn chằm chằm. Vẻ mặt thoáng sững lại.
Trần Minh Hiếu
[thì thầm] là... cậu?
lát sau anh đứng dậy mở cửa ra ngoài
Đụng ngay An đang cầm hai ly cà phê. Một cho mình, một cho Hiếu.
Đặng Thành An
[cười] Giao cà phê tận nơi đây.
Hiếu nhìn ly cà phê, do dự, rồi nhận
Trần Minh Hiếu
[nhỏ giọng] Cảm ơn.
Đặng Thành An
[ngồi xuống bậc thềm, vỗ nhẹ chỗ bên cạnh] Ngồi đây chút không?
Hiếu ngập ngừng. Rồi cũng ngồi xuống. Hai người im lặng. Chỉ có tiếng gió và tiếng còi xe từ xa vọng lại.
Đặng Thành An
Thỉnh thoảng... tôi cảm giác có người biến mất khỏi trí nhớ mình.
Đặng Thành An
Mình vẫn sống bình thường, ăn uống, làm việc, thở… nhưng trong lòng lúc nào cũng thiếu một người nào đó.
Comments
ᴇᴍʙᴇs_ʙơ ᡣ𐭩
Đúng là cựu tiểu thuyết, Bơ đọc thấy hệt cái màu tiểu thuyết luôn=)
2025-08-01
2
🎀Diệu Anh🎀 🐰Thỏ🐰
Truyện Trâm chắc thua tiểu thuyết đúng cái tên
2025-08-04
0
ᴇᴍʙᴇs_ʙơ ᡣ𐭩
Trần Đăng Dương
2025-08-01
2