Chu Chí Hâm thấy Tả Hàng lần đầu tiên trong lớp học. Tả Hàng ngồi một mình, rất ít khi nói chuyện với ai. Đối với Chí Hâm, đó là một thách thức không thể bỏ qua.
Chu Chí Hâm
//Bước tới, vỗ mạnh vào bàn của Tả Hàng, cười nham nhở//
Chu Chí Hâm
Này, người mới! Tả Hàng phải không? Lạ vậy, sao lại ngồi một mình? Trốn tránh xã hội à?
Tả Hàng
//Không quay lại, giọng lạnh lùng//
Tả Hàng
Cậu có thể im lặng được không?
Chu Chí Hâm
//Cười hớn hở, không bỏ cuộc//
Chu Chí Hâm
Ồ, sao lại im lặng chứ? Tôi là Chu Chí Hâm, làm bạn với tôi vui lắm đấy! Cậu không muốn kết bạn sao?
Tả Hàng
//Nhìn thẳng vào mắt Chí Hâm, giọng đều đều//
Tả Hàng
Không cần.
Chu Chí Hâm
//Lắc đầu, vẫn không chịu bỏ cuộc// Không sao đâu! Sớm muộn gì cậu cũng sẽ yêu tôi thôi.
Tả Hàng
//Nhíu mày, nhìn cậu với vẻ không thể tin nổi//
Tả Hàng
Cậu nghĩ tôi sẽ yêu cậu sao?
Chu Chí Hâm
//Mỉm cười gian xảo// Ừ, tôi biết mà. Cậu không thể cưỡng lại được tôi đâu.
———
Sau lần gặp đầu tiên, Chu Chí Hâm không ngừng làm trò với Tả Hàng. Dù Tả Hàng không có phản ứng mạnh mẽ, nhưng điều đó càng khiến Chí Hâm thích thú và muốn trêu chọc cậu nhiều hơn.
Chu Chí Hâm
//Đang ngồi trước bàn của Tả Hàng, giả vờ nghiêm túc//
Chu Chí Hâm
Tả Hàng, tôi có một câu hỏi quan trọng. Cậu có biết... làm sao để làm người khác cười không?
Tả Hàng
//Nhìn anh, không thèm trả lời, vẫn tập trung vào bài vở/
Tả Hàng
Không biết. Có lẽ hỏi người khác.
Chu Chí Hâm
//Mỉm cười, bày trò// Sai rồi, phải là hỏi tôi. Vì tôi rất biết cách khiến người khác phải cười!
Tả Hàng
//Không thèm nhìn Chí Hâm, giọng hơi bất lực// Cậu đúng là không biết gì cả.
Chu Chí Hâm
//Với vẻ mặt bất mãn, nhưng vẫn tiếp tục giỡn//
Chu Chí Hâm
Không sao, tôi sẽ dạy cậu. Từ từ rồi cậu sẽ hiểu thôi!
———
Một ngày nọ, Chí Hâm quyết định làm một trò lớn hơn, khiến Tả Hàng không thể không để ý đến mình. Cậu đặt một cái hộp quà lớn trên bàn của Tả Hàng, nhưng bên trong chỉ toàn giấy và một tấm thiệp ghi dòng chữ:
"Em làm cho anh không thể không chú ý đến em, phải không?"
Tả Hàng
//Mở hộp, nhìn vào, một giây sau thì thở dài// Cậu có rảnh quá không?
Chu Chí Hâm
//Cười toe toét, nháy mắt// Không, tôi chỉ muốn biết khi nào cậu mới hết ghét tôi thôi. Tôi nghĩ tôi đã làm cho cậu bối rối rồi
Tả Hàng
//Nhướng mày, giọng lạnh nhưng mắt lại không giấu được sự hài hước//
Tả Hàng
Bối rối sao? Cậu làm tôi mệt hơn thì đúng hơn
Chu Chí Hâm
//Đột ngột nghiêm túc, bước lại gần Tả Hàng, giọng nhỏ nhẹ//
Chu Chí Hâm
Tả Hàng, tôi biết tôi giỡn nhiều, nhưng... thực sự, tôi muốn làm bạn với cậu. Được không?
Tả Hàng
//Im lặng một lát, nhìn Chí Hâm, sau đó thở dài nhẹ nhàng// Tôi không chắc là mình muốn... nhưng có lẽ tôi không thể tránh được cậu.
Chu Chí Hâm
//Vui vẻ, nở nụ cười chiến thắng//
Ha! Vậy là tôi thắng rồi, ha!
———
Vài tuần trôi qua, mối quan hệ của họ đã có những bước tiến đáng kể. Chí Hâm vẫn nghịch ngợm, làm trò với Tả Hàng mỗi ngày, nhưng giờ đây Tả Hàng cũng không còn phản ứng mạnh mẽ như trước. Anh bắt đầu mỉm cười nhẹ khi thấy những trò đùa của Chí Hâm, và cuối cùng cũng thừa nhận rằng, có lẽ mình đã quen với việc này.
Chu Chí Hâm
//Hôm nay lại đứng trước bàn của Tả Hàng, trêu đùa như mọi khi//
Chu Chí Hâm
Này, nếu cậu không cười thì tôi sẽ không cho cậu đi về đâu.
Tả Hàng
//Mỉm cười nhẹ, nhìn Chí Hâm, giọng hơi nhăn mặt nhưng không giận// Cậu là đồ phá đám.
Chu Chí Hâm
//Giọng bông đùa, nhưng ánh mắt lại thật lòng//
Chu Chí Hâm
Chỉ có thể là phá đám với cậu thôi. Vì cậu là người duy nhất tôi không thể giỡn quá lâu.
Tả Hàng
//Nhìn Chí Hâm, ánh mắt có chút gì đó ngọt ngào nhưng vẫn cố tỏ ra lạnh lùng// Thôi, đừng trêu nữa. Tôi biết cậu thích tôi rồi.
Chu Chí Hâm
//Mỉm cười lém lỉnh, mắt sáng lên// Sao cậu biết? Tôi còn định giữ bí mật mà.
Tả Hàng chỉ lắc đầu, không nói gì thêm, nhưng hai người hiểu rằng, những trò giỡn này chính là cách họ thể hiện tình cảm với nhau. Mối quan hệ giữa họ đã bước qua một giai đoạn mới, không còn là những trò đùa vô hại nữa mà là sự thấu hiểu và yêu thương sâu sắc, dù vẫn cứ "giỡn giỡn nhây nhây" như lúc ban đầu.
Comments
print: (Hello World)
Nội dung thật đặc sắc, tác giả chắc là người tài năng đích thực 💯
2025-07-31
1