Detective Conan — Em Không Thể Rời Đi.
#1.
Khi chương trình TV đang chiếu cảnh các phóng viên đang liên tục chụp ảnh, hướng thẳng về phía thảm đỏ.
Một thiếu nữ với mái tóc đỏ sánh vai cùng chàng thiếu niên có mái tóc hồng, cả hai khoác trên mình bộ lễ phục tinh tế.
Như một buổi diễu hành của nàng công chúa và chàng hoàng tử.
Nhân Vật Phụ
Phóng viên 1: Xin chào!! Chúng tôi có thể xin hỏi cảm nhận của hai bạn được chứ!? Hai bạn hiện tại cảm thấy thế nào?
Nhân Vật Phụ
Phóng viên 2: Sau khi đoạt giải, hai người sẽ làm gì tiếp theo thế ạ!?!
Nhân Vật Phụ
Phóng viên 4: Nghe bảo hai người sẽ chuyển đến trường cấp ba tại Tokyo sau hai năm sang Anh, vậy hai người định học trường nào vậy!?
Nhân Vật Phụ
Phóng viên 3: Hai bạn có cảm thấy vui không?
Và, buổi diễu hành thật náo nhiệt trước ánh hào quang vô hình từ hai người trẻ đứng ở bục.
Cả đội thám tử nhí cùng đang đi về chung với nhau, bất ngờ va trúng một chị gái.
Tsuburaya Mitsuhiko
Genta, cậu có sao không?
Kojima Genta
Này!! Chị không nhìn đường sao?
Yoshida Ayumi
Genta à, cậu có đau lắm không?
Edogawa Conan
Đã bảo rồi, cứ hấp tấp mà chạy thôi.
Haibara Ai
/nhìn chằm chằm vào cô gái kia/
Người Bí Ẩn
/hoảng loạn, vội vàng chỉnh lại nón và kín/
Edogawa Conan
/để ý thấy/ "hừm.."
Người Bí Ẩn
C-Chị xin lỗi!! Tại chị đang vội quá.../hoảng nhẹ, nhanh chóng đỡ Genta đứng lên/
Người Bí Ẩn
/phức tạp nhìn đám nhóc, sau lại nhìn ra sau lưng và ngó nghiêng xung quanh/
Yoshida Ayumi
"Hehh...chị gái này?"
Tsuburaya Mitsuhiko
"Nghe giọng quen quen này...Hình như mình đã nghe thấy nhiều lần rồi...Ai vậy ta"
Kojima Genta
"Hừ...Người gì mà khả nghi thế?"
Edogawa Conan
"Cô gái này..."
Cái người con gái khả nghi này cứ ngó nhìn xung quanh liên tục, sau vài phút, lại thở phào, xong lại nhìn xuống đám trẻ.
Lại nhìn quanh, sau lại nghiêng đầu nhìn.
Người Bí Ẩn
Các em...à, chị...ừm thì, các em đi ăn kem chứ?
Người con gái trong bộ đồ đen nghiêng đầu, sau lại chợt nhận ra sẽ bị hiểu lầm, ngay lập tức thêm lời.
Người Bí Ẩn
À, chỉ là chị mới về Nhật thôi. Nên địa hình với lại không biết đâu với đâu...nên là.
Cô gái ngập ngừng, nhìn bọn nhỏ, ẩn sâu lớp kín đen là sự long lanh khẩn thiết mà ai cũng nhận ra.
Edogawa Conan
"Hơ...là người ngoại quốc à?"
Edogawa Conan
"Ăn mặc vậy chắc là người nổi tiếng nào đó rồi."
Yoshida Ayumi
Dạ!! Bọn em muốn ăn kem ạ!!
Ayumi hăng hái giơ tay lên, rõ ràng là đang phấn khích.
Kojima Genta
Chị sẽ bao bọn em sao ạ!!?
Còn cậu bé Genta thì chỉ nghe được mỗi câu "mời đi ăn kem" là đã phấn khích rồi.
Tsuburaya Mitsuhiko
Thật sự được sao ạ?
Mitsuhiko dè chừng hơn hai người bạn của mình, vẫn còn ngập ngừng không vội đồng ý.
Người Bí Ẩn
Ừm, chị bao, chị trả tiền!! Nên là các em giúp chị nhé? Chị muốn đi chơi.
Ba đứa nhỏ hăng hái gật đầu, sau lại quay phắt ra nhìn hai người còn lại vẫn đang im lặng từ nãy giờ.
Mọi Người
Cả ba: Conan, Haibara!! Chúng ta đi nhé!!?
Edogawa Conan
Các cậu thật sự sẽ đi theo chị ấy sao? Dù gì cũng mới là người lần đầu gặp đấy.
Yoshida Ayumi
Nhưng mà...Chị ấy đã mời chúng ta ăn mà...
Kojima Genta
Phải đấy!! Chị ấy đã mời chúng ta ăn để xin lỗi vì va trúng mà!!
Haibara Ai
Chị ấy sẽ lợi dụng lòng tin của chúng ta, và sẽ bắt chúng ta đi mang trao đổi cho cuộc giao dịch nào đó.
Haibara Ai
Các cậu sẽ đi thật sao?
Mọi Người
Cả ba: /tái xanh mặt/
Yoshida Ayumi
T-Thật sao..!?
Khi mà bọn con nít đang đứng trao đổi với nhau, thì cái người con gái này mắt đã đỏ hoe.
Sau lớp kính, nó nhìn rõ bọn con nít đang cảnh giác mình. Nhưng mà, giờ tiết lộ danh tính thì không nên.
Thế là, nó bất ngờ ngồi xổm xuống khiến bọn trẻ giật mình. Nó sụt sịt, mắt ươm ướt như sắp khóc khi cẩn thận tháo kính ra.
Mọi Người
Cả đội: /hoang mang, nhìn chằm chằm, và giật mình/
Nhìn vào cái đôi mắt đó, và ít lọn tóc rơi ra, nó rất đỗi quen thuộc khiến cả bọn rơi vào tình thế hoang mang.
Người Bí Ẩn
Chị không phải kẻ xấu mà...Làm ơn...Đừng nói xấu chị...Chị khóc mất.
Comments