Nhưng...cũng không nên để công việc dang dở thế này mãi. Mẹ đã sắp xếp cuộc họp cổ đông vào tuần tới
Bà Lee
Từ giờ, con sẽ trực tiếp thay ba điều hành công ty
Lee Dain
//Siết tay//
Cô không nói gì ngay lập tức. Ánh mắt cô khẽ hạ xuống, rơi vào khoảng không dưới sàn nhà. Không phải vì sợ - mà vì trong lòng có một nỗi lạc lõng lặng lẽ dâng lên.
Lee Dain
Nhưng mẹ...mẹ hiểu rõ hơn con về công ty, tại sao không phải mẹ?
Lee Dain
Con còn kém, sao có thể gánh nổi trách nhiệm này chứ
Lời nói ấy không phải từ chối, cũng chẳng phải than phiền. Nó giống như một vết xước nhỏ, thành thật và mỏng manh, vang lên từ sâu trong lòng người con gái đã từng bỏ đi vì nghĩ mình có thể sống một cuộc đời khác.
Bà Lee
//Đi đến gần cô//
Bà Lee
Dain à, chỉ có con mới có thể ngồi vào vị trí của ba con
Bà Lee
Và đây...cũng là điều ông ấy nói với mẹ trước khi hôn mê sâu
Lee Dain
...
Lee Dain
//Khẽ gật đầu//
...
Enami Asa đang cẩn thận xếp lại khăn lau vào giỏ. Nàng quỳ xuống bên tủ nhỏ đặt ở cuối hành lang, chỉnh lại từng lọ nước kính, từng chai tinh dầu thơm bà chủ Lee yêu cầu giữ sạch sẽ.
Asa không phải người giúp việc chính thức. Nàng là con gái của bà Enami - người làm lâu nhất trong nhà họ Lee, người từng bế Lee Dain khi cô còn đỏ hỏn, từng thức đêm canh cửa mỗi lần ông bà chủ đi xa.
Bà Enami
Asa, lại đây mẹ bảo
Enami Asa
Sao vậy mẹ?
Bà Enami
Lúc nãy con lên phòng cô chủ rồi à?
Enami Asa
Vâng, bà chủ kêu con đưa ít đồ với lau qua phòng thôi ạ
Bà Enami
Ừ, mẹ biết con cẩn thận. Nhưng con nhớ...đừng tự tiện lên phòng cô chủ. Có gì thì để mẹ
Enami Asa
Dạ, con hiểu rồi
Bà Enami nhìn con gái, ánh mắt đầy ngổn ngang. Bà biết cô chủ Lee giờ đã khác. Trở về sau nhiều năm, với đôi mắt và dáng đứng thẳng tắp như ba cô ngày xưa. Cô gái đó...không còn là đứa trẻ từng ngồi trên đùi bà ăn bánh quy nữa. Và thế giới của cô chủ - nó quá cao, quá xa, không phải là nơi những đứa trẻ như Asa nên đến gần.
Nhưng có những chuyện, dù bà Enami có ngăn bao nhiêu, cũng không thể cản đối sự va chạm của hai định mệnh lặng lẽ trôi về phía nhau.
Comments