(HằngMinh-HengMing)”Một Nghìn Ngày Ở Cạnh Cậu”
Chap 3 – Khoảng cách
[Sáng hôm sau – Ký túc xá]
Trần Tuấn Minh
Anh… hôm nay có ghi hình buổi tối. Có cần em chuẩn bị gì trước không?
Trần Tuấn Minh
//đứng ở cửa phòng, rụt rè nhìn vào//
Trần Dịch Hằng
Lịch trình ở bàn. Tự xem đi.
Anh vẫn vậy. Vừa tỉnh giấc mà giọng đã lạnh như băng. Nhưng hôm qua ít ra… còn khen được một câu.
[Xe đến công ty – 9:00 AM]
Dịch Hằng ngồi cạnh cửa sổ, kéo khẩu trang che nửa mặt. Tôi định mở lời nhưng…
Trần Dịch Hằng
Đừng nói gì. Tôi muốn yên tĩnh.
Trần Tuấn Minh
//cúi đầu, siết chặt điện thoại trong tay//
Anh tập nhảy cùng nhóm dancer. Tôi đứng bên cạnh, lau mồ hôi, sẵn sàng đưa nước.
Dancer A: Trợ lý mới này nhìn ngoan ghê ha.
Dancer B: Ờ, nhưng mặt Hằng vẫn lạnh. Không biết có bị mắng chưa.
Trần Tuấn Minh
//cười trừ, lén nhìn Hằng đang tập động tác//
Cậu ấy thật sự khác hẳn trên sân khấu… ngoài đời càng khó đoán hơn.
Trần Tuấn Minh
Anh ăn cơm không? Em lấy phần cho anh nhé.
Trần Tuấn Minh
Anh ăn chút đi…
Trần Dịch Hằng
Tôi bảo không.
//ngẩng lên, ánh mắt dứt khoát như cắt//
Tim chùng xuống. Chỉ là muốn quan tâm thôi mà… khó đến vậy sao?
[Tối – Trên xe về ký túc xá]
Trần Tuấn Minh
Anh… có ghét em không?
Trần Dịch Hằng
//quay sang nhìn thẳng, giọng trầm// Đừng tự cho mình là trung tâm.
Trần Tuấn Minh
…Em hiểu rồi.
Đêm nay… khoảng cách giữa tôi và anh, còn xa hơn cả ánh đèn sân khấu.
T/g xênh gái
Bai bai cả lò nha
T/g xênh gái
Lười viết quá
T/g xênh gái
Chuyện mới nên cx flop nx
T/g xênh gái
Vì ít nhất cx có người đọc chuyện của t/g
T/g xênh gái
Nma t/g buồn quaaaaaaaaas
T/g xênh gái
Sắp phải đi học r
T/g xênh gái
Còn mỗi 2 tuần nx
T/g xênh gái
Nỗi ám ảnh k bao h quên:(
Comments