Chương 3 : Đi dạo

Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
Anh uống thấy có ngon không ạ?
Lưu Hữu Nam
Lưu Hữu Nam
Umk... Em pha ngọt quá lần sau nên bỏ ít đường sẽ tốt hơn á
Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
Vâng
Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
Anh ơi hay mình đừng ăn cái này nữa đi
Lưu Hữu Nam
Lưu Hữu Nam
Không ăn cái này thì ăn cái gì hở em?
Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
Ăn thịt được mà
Lưu Hữu Nam
Lưu Hữu Nam
Thịt?? Thịt gì??
Nói rồi cả người anh ngã ra đất, may thay Vũ đỡ kịp.
Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
/ đêm nay còn dài/
Vũ đưa Nam vào phòng tắm
----Phía bên kia-------
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Bây giờ bọn mình đi ăn ở đâu?
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Thế cậu muốn ăn gì?
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Ăn lẩu đi
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Ăn lẩu bây giờ á???
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Uk đr
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Cậu không muốn hả?
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Được chứ
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Đi ăn đi ăn
Nói rồi hai người ghé vào cửa hàng gần đó
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Bà chủ cho 1 nồi lẩu 2 người nhé!!
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Bà chủ:Đây đây
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Mà bạn anh tớ ck cho cậu bao nhiêu tiền vậy??
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
À 1tr5 ấy mà
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Ohhhhhh
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Vậy thì bọn mình phải sài hết số tiền đoa
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
NovelToon
Nụ cười của cô vừa nhẹ vừa dịu dàng đủ để làm cho đối phương phải đỏ mặt
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Ơ... Um.. Phải... Dùng hết
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
O/////O
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Mà lát nữa ăn xong tớ với cậu đi dạo đi tớ muốn biết quang cảnh nơi đây hơn
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Umk... Cậu ăn cái này đi, cái này tớ mới nhúm cho chín đó
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Ò, cảm ơn nghen
Cậu bạn cười tí tủm, rồi tiếp tục công việc của mình
Hai người, một người ngồi nấu đồ ăn, một người nói chuyện xuyên lục địa. Nhìn ra còn giống như cặp vợ chồng son
T
U
A
Trên con phố đầy ánh đèn
NovelToon
Nơi đó chỉ hắt lên hình bóng của hai con người một thấp một cao
Người đi trước và người đi sau
Kẻ nói chuyện, kẻ lắng nghe
Trông thật yên bình
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Hồi còn nhỏ xíu á, tớ thích được lên thành phố lắm
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Lúc đó anh hai của tớ được cho lên đây học thi thoảng tớ mới được lên đây chơi với anh nên đâm ra ít khi được ra ngoài phố như thế này
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Mà tớ còn hay đi lạc đường nên nản chẳng muốn ra ngoài chơi
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Vậy... Sau này để tớ làm người chỉ đường..cho cậu...
Cậu bạn ấp úng nói bị vấp
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Hả??? cậu nói gì vậy???
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Gió to quá tớ không nghe thấy rõ
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Hì hì
Điệu cười của cô làm cho cậu bạn muốn giận cũng không được
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Thôi, tớ không nói gì đâu
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
/ Thôi vậy để khi khác thổ lộ cũng được/
Cơn gió mát thổi nhẹ qua mái tóc bồng bềnh của cô
Dù thời tiết mới thoáng chợp về hạ nhưng cũng đủ để ta cảm thấy ấm áp
NovelToon
Đoạn đường vắng vẻ nhưng cũng chẳng làm ta cảm thấy cô đơn
Bởi trong một cơ thể nào đó vẫn luôn có một trái tim đập vì người thương.
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Để tớ đưa cậu về nhé
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Cậu biết nhà tớ hả?
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Um, ban nãy anh kia có gửi địa chỉ sang cho tớ á.
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Để tớ đưa cậu về
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Ừ, thế làm phiền cậu rồi
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
/tớ muốn cái phiền này lắm!/
T
U
A
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Đến đây thôi, tớ vô được rồi.
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Um.
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
Chúc cậu ngủ ngon
Cậu nói bé để đủ mình nghe nhưng vẫn muốn cho ai đó nghe được
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Um cậu cũng vậy
Nói rồi cô đóng cửa đi vô nhà
Vương Hàn Lâm
Vương Hàn Lâm
NovelToon
Ngoài cửa này vẫn còn thanh niên ngại ngùng trước độ dễ thương của đối phương
Cậu cứ đứng đó khoảng 5 phút sốc lại tinh thần của bản thân rồi đi về
Nhưng sao trông bên cạnh thanh niên ấy như xuất hiện nhiều cánh hoa đến vậy.
Chắc là tối nay cậu bạn đây sẽ có giấc ngủ thú vị lắm
------Quay lại vào trong-------
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Anh ơi em về rồi nè
Cô nhìn vào bên trong, món ăn thì chưa nấu xong, cơm thì nguội, mà người thì chaẻng thấy đâu
Bỗng từ phía sau cánh cửa nhà tắm có một người đàn ông bước ra từ đó
NovelToon
Cô vội lấy tay che mắt lại
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Anh làm gì vậy??
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Anh em đâu rồi??
Hắn từ tốn đi lại ghế sofa lấy chiếc áo của bản thân và mặc vào
Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
Anh em vào phòng ngủ rồi, em lên phòng của em ngủ đi
Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
Mai em còn có tiết học đấy
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Thế anh không định về ạ?
Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
Không, tôi ngủ đây với anh em
Lưu Viễn Phương
Lưu Viễn Phương
Vâng thế thôi, em lên gác đây
Cuộc trò chuyện kết thúc nhanh chóng
Hắn đi ra ngoài ban công đứng đó ngẫm nghĩ một lúc rồi mới đi vào phòng
NovelToon
Thanh niên dáng người nhỏ nhắn, mảnh mai được hắt lên bởi ánh sáng của mặt trăng hiện lên như một bức tranh tuyệt phẩm
Hắn ngồi đó ngắm nhìn vẻ mặt khả ái đó mà lòng không khỏi xôn xao
NovelToon
_Tách_ tiếng điện thoại vang lên trong không gian tĩnh mịch
Hắn cười xòa rồi nằm xuống không quên hôn một chút lên cổ của cậu
NovelToon
Hắn xoay ngừơi cậu lại để ôm cho dễ
Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
Ngủ ngon
Tiêu Vũ
Tiêu Vũ
NovelToon
Ánh mặt của cậu chứa sự dịu dàng bên trong đó
Rồi ôm thật chặt cơ thể đó vào lòng như kiểu chỉ cần thả ra thì vật ấy sẽ biến mất
Hai trái tim, hai cơ thế ôm lấy nhau trong màn đêm tối.
----End-----
Tác giả
Tác giả
Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play