Chương 2. Uy hiếp

Khi hai bà cháu lên thành phố thật sự là bị choáng ngợp với cảnh sắc ở đây. Xung quanh nhiều người vô số, con đường cũng đầy xe, cây xanh. Giang Mộc Uyển nhìn ngắm xung quanh, đây là lần đầu tiên từ nhỏ đến lớn cô thấy một nơi to lớn như vậy.

Lý Chiêu Nguyệt thấy con nhỏ nhà quê này như người ở trong rừng trong rú mới ra mà khinh thường. So với con gái bảo bối của bà thì Giang Mộc Uyển còn kém xa.

Sau mấy tiếng đi xe thì cuối cùng cũng đến nơi. Giang Mộc Uyển cùng bà nội được đưa về nhà của gia đình họ sinh sống. Vừa nhìn cũng biết là gia đình có tiền, căn nhà to lớn gấp mấy lần nhà ở dưới quê của hai bà cháu.

Trong nhà xuất hiện một cô gái đi ra đón bọn họ, người đó chính là Giang Thanh Nhi. Nhìn bên ngoài cô ta có vẻ ngây thơ, hiền lành nhưng thật chất là một người đầy toan tính, mưu mô cũng y như mẹ của mình.

“Cha mẹ về rồi, con đợi hai người lâu lắm rồi đó”  cô ta làm bộ nũng nịu với cha mẹ mình.

“Ngoan, cha mẹ đi đón bà nội với em gái con về đây nè” Giang Tuấn Hào chỉ về phía hai người đứng đằng sau.

Đây cũng là lần đầu ba người họ gặp nhau. Giang Mộc Uyển lịch sự gật đầu chào hỏi, còn Giang Thanh Nhi thì làm bộ như không nghe thấy. Kể cả bà nội là người lớn mà cô ta cũng không coi ra gì.

“Không biết phép tắc, ai cho các người nói cháu gái của tôi là em gái của nó. Vô phép vô thiên, mẹ nào con đó.” Bà nội vừa nhìn là đã thấy không ra gì rồi.

Trước đây bà còn nghĩ mọi chuyện cũng là do người lớn gây ra, đứa trẻ này cũng không có tội tình gì mà ghét bỏ nó. Nhưng bây giờ xem ra bà đã quá nhân từ, vốn dĩ người ta không coi bà già này ra gì.

“Mẹ, mẹ nói bớt vài câu đi đừng làm lớn mọi chuyện mà” Giang Tuấn Hào một bên bênh vực vợ con hiện tại, một bên khuyên nhủ mẹ mình.

“Muốn người ta không nói thì mình đừng có làm.”

“Thôi chúng ta vào nhà đi mẹ, đi đường xa chắc hai người cũng mệt rồi.” Giang Tuấn Hào xách đồ rồi đưa hai bà cháu vào nhà nghỉ ngơi.

Hai mẹ con Lý Chiêu Nguyệt thì đi phía sau, âm thầm chửi mắng bà nội. Đợi cháu gái của bà ta được đưa đi, thì bà ta sẽ nếm mùi cay đắng là thế nào.

“Bà già đó đúng là khó ưa, nếu không phải vì con nhỏ nhà quê kia có giá trị lợi dụng thì còn lâu con mới chịu đựng cái cảnh này.” Giang Thanh Nhi câm hận trong lòng.

Nếu không phải con trai nhà họ Đinh đáng sợ, nguy hiểm thì còn lâu cô ta mới nhường cơ hội làm dâu nhà hào môn cho Giang Mộc Uyển.

Giang Tuấn Hào thu xếp cho hai bà cháu ở chung một phòng, là căn phòng nhỏ ở lầu hai trong nhà. Phòng này trước đây dùng để chứa đồ, trước khi đi đón người về thì ông đã căn dặn người làm dọn dẹp sạch sẽ.

Buổi tối sau khi dùng bữa tối xong, đợi bà nội đi ngủ thì bọn họ đã kêu Giang Mộc Uyển xuống trò chuyện riêng. Cũng lúc này họ mới để lộ bản chất của mình, khiến cho Giang Mộc Uyển phải e sợ vài phần.

“Nếu cha nhớ không lầm, năm nay con đã 18 tuổi rồi phải không?”

“Vâng”

“Vừa hay đủ tuổi luôn sao!” Giang Tuấn Hào âm thầm mừng trong lòng.

“Cha có ý gì?” Giang Mộc Uyển bán tín bán nghi.

“Chuyện đến nước này, cha cũng sẽ không giấu con làm gì nữa. Thật ra cha đón con về đây là muốn gr con đi thay chị mình.” Giang Tuấn Hào nói mà không hổ thẹn trong lòng.

“Gả con đi? Nhưng con vẫn còn đang đi học mà” Giang Mộc Uyển chỉ vừa mới tốt nghiệp 12, cô còn muốn học lên đại học nữa.

“Chị ấy đã lớ như vậy tại sao lại không gả mà bắt con chứ!” đúng là không công bằng.

“Gả mày đi chính là phước phần của mày. Nếu không phải chị mày còn đi học để theo đuổi giấc mơ của con bé thì còn lâu mày mới được bước chân vào nhà họ Đinh. Mày có biết bao nhiêu người ngoài kia ao ước mà không được hay không?” Lý Chiêu Nguyệt tức giận hét thẳng vào mặt của Giang Mộc Uyển.

Giang Thanh Nhi thì ngồi bên cạnh âm thầm cười cợt, xem thường. Được gả thay cho cô ta là phước phần ba đời của Giang Mộc Uyển.

“Tôi không cần các người ban tặng gì hết, các người tự đi mà lấy” Giang Mộc Uyển tức giận muốn bỏ về phòng.

Nhưng cô chưa đi được bao nhiêu thì đã bị lời nói làm cho dừng lại.

“Cô nghĩ với sức khỏe của bà nội thì bà già sẽ sống được bao lâu? Cô đừng nói cô không biết là bà bị bệnh tim, mỗi tháng đều phải thăm khám định kỳ rồi uống đủ loại thuốc.” Giang Thanh Nhi chính là người nói những lời này.

“Chị có ý gì?” Giang Mộc Uyển biết cô ta là đang uy hiếp mình.

“Nếu cô gả thay tôi thì gia đình này sẽ chu cấp tiền cho bà đi khám mỗi tháng. Lo cho bà cuộc sống tốt nhất cho đến khi bà già đó chết đi.” Giang Thanh Nhi từ nhỏ đã không coi ai ra gì, lời nói cũng vô cùng cay nghiệt, khó nghe.

Người ta cũng thường nói mẹ nào con đó, đúng là không sai vào đâu được.

Giang Mộc Uyển nghe xong đầy băn khoăn trong lòng. Cô trở về phòng trong trạng thái mông lung, suy nghĩ đủ điều. Nhìn thấy bà nội yên giấc trên chiếc giường êm ấm cô cũng cảm thấy được yên lòng.

Bà đã vất vả nuôi cô từ khi cô còn nhỏ cho đến khi cô lớn lên. Nếu như bây giờ cô còn không cho bà được cuộc sống ấm no, hạnh phúc thì cô đúng là bất hiếu với bà.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Quá trời cái nết hãm của coan mắm Giang Thanh Nhi kìa. Tưởng mối hôn sự ko ngon nên ả ta vs tên cha ko ra gì cố tình ép Mộc Uyển gả thay. Sau kiểu gì chả lật lọng khi thấy MU sống tốt/Grimace/

2025-08-06

12

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Đúng là gia đình khốn nạn. Bà nội nhà nó mà nó làm như bà của mình Mộc Uyển lại dám lấy bà ra uy hiếp cô gái nhỏ

2025-08-23

0

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Bà mẹ đúng là vô phúc khi đẻ được thẳng con như này, thương bà thật

2025-08-08

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play