Tôi Không Thích Người Như Anh Đâu.

Kẻ ghét, người mê. Nhưng cả hai… vẫn đi cùng nhau suốt cả buổi sáng.
𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚ 𓇼
Sáng sớm, sân nhà gỗ thơm mùi bánh ngô nướng. Hùng vừa dắt xe ra khỏi cổng thì bác Dương gọi giật lại.
Bác Hồng
Bác Hồng
Hùng ơi, hôm nay con rảnh không?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Rảnh... chút thôi bác ạ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chiều còn lên đồi gom cỏ.//đang ngậm bánh//
Bác Hồng
Bác Hồng
Vậy dắt thằng Dương đi dạo bản một vòng nha.
Bác Hồng
Bác Hồng
Nó ở phố quen rồi, không biết chỗ nào ăn sáng với chơi đâu.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Con…//sặc nhẹ//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Con phải dắt cái người cà khịa không cần lý do kia đi vòng vòng á?
Bác Hồng
Bác Hồng
Ừ thì… nó là cháu bác.
Bác Hồng
Bác Hồng
Mà con là con của bạn thân bác.Giúp bác đi, Hùng. Mai mốt có ai thương con, bác cũng dắt giùm.//cười//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bác bảo… thương con á?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thôi khỏi. Ở vậy đỡ phiền.//cắn răng//
𓆉 ⋆.˚𓇼 ⋆.˚𓆟
5 phút sau cổng gỗ mở ra. Hùng đứng chống nạnh, ánh nắng rọi vào mái tóc cậu. Dương thì từ trong bước ra, áo sơ mi trắng, mắt kính đeo hờ, tay nhét túi nhìn như đang quay CF.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ủa, anh dắt em thiệt hả?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tưởng ghét lắm cơ mà?//cười nhạt//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao dắt vì bác mày nhờ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không vì mày.//mắt không thèm nhìn//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em đi vì… cũng không muốn ở nhà.
⋆.˚𓇼⋆.˚𓆟⋆.˚𓇼⋆.˚𓆟
Cả hai cùng đi bộ ra con đường lát đá nhỏ dẫn vào bản làng. Hùng đi trước nửa bước, Dương thong thả đi sau, mắt nhìn mấy em bé cười với nhau, mùi xôi sáng thơm lừng từ quán lá bên đường.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chỗ này có bán gì vậy?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Xôi. Ngô. Bánh cuốn.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đừng mong có trà sữa hay cà phê Ý.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vậy… dẫn em vô chỗ xôi ngon nhất đi.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao là hướng dẫn viên du lịch hả?//dừng chân, nhíu mày//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh gọi là "Ghét nhưng vẫn phải dắt".//nhếch môi//
𓆉 ⋆.˚𓇼 ⋆.˚𓆟
Cuối cùng, Hùng vẫn đưa Dương vào một quán xôi nhỏ lợp mái cọ, bàn ghế gỗ cũ kỹ nhưng sạch. Bà chủ cười hiền, mang ra hai đĩa xôi nếp nương nóng hổi, đậu xanh vàng ruộm và chút hành phi thơm lừng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không hợp đâu.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày ăn chắc chê nếp dẻo quá, hành phi hôi.//gắp ăn, không nhìn//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ngon mà. Thơm.//gắp một miếng, nhai, rồi... ngẩng lên//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thật.
𓆝 𓆟 𓆞
Một lúc sau cả hai ăn xong. Dương vẫn ngồi đó, chép miệng, nhìn ra sương sớm bay lơ lửng qua hàng chè ngoài cửa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cảnh ở đây… cũng đẹp thật.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Giống anh.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lúc im lặng thì đẹp.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày đang khen hay móc?//đặt đũa xuống cái cạch//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Móc trong khen.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Khen kiểu dễ ghét ấy.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tôi không thích người như anh đâu.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đừng có mà mơ.//đứng dậy//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vậy… người như anh thì sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đáng ghét tới mức không ai ưa luôn hả?//nhếch môi//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không ai ưa còn đỡ hơn…
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Được nhiều người thích rồi vướng phốt, phải trốn về quê.
Câu nói cắt như dao. Dương im lặng, ánh mắt hơi tối đi. Nhưng không phản bác. Hùng hối hả bước ra ngoài. Dương ngồi lại một lúc, rồi cũng đứng lên đi theo.
Bên ngoài, trời đã nắng. Con đường dẫn lên đồi chè ánh lên sắc xanh non. Hùng đi phía trước, bực bội rõ mặt. Dương đi sau, im lặng, nhưng ánh mắt… vẫn chỉ dõi theo bóng dáng nhỏ bé ấy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Càng ghét…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi lại càng muốn gần.//lẩm bẩm//
⋆.˚𓇼𓆝 𓆟 𓆞𓇼⋆.˚
Hết Chap 3
Từng bước chân trên đất đỏ cao nguyên, là một trái tim đang cố trốn chạy… nhưng lại bị ánh mắt kia giữ chặt không cho đi.
Hot

Comments

Linh.

Linh.

v khỏi ăn khỏi chơi...

2025-08-07

2

Linh.

Linh.

thiếu cái xích nữa..

2025-08-07

2

Linh.

Linh.

chắc do tao đen, mà t có trắng nổi đâu

2025-08-07

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play