[ RhyCap] Nước Trong Bình Vỡ.
Chương 4.
Xe dừng trước sảnh lớn, ánh đèn pha rọi lên bậc tam cấp lát đá đen bóng loáng như gương. Duy đưa mắt nhìn lên — một tòa biệt thự sang trọng, rực rỡ ánh đèn. Người ta đứng đầy ngoài cửa, tiếng cười nói vọng ra như một lớp mặt nạ dày dặn phủ lên mọi khoảng lặng.
Quang Anh mở cửa trước. Duy bước xuống sau. Cả hai cùng sánh vai vào trong, nhưng chỉ có một người thật sự được nhìn thấy.
Nguyễn Quang Anh
Cười thôi, đừng có nói nhiều.
Hoàng Đức Duy
Dạ… Em biết rồi.
Quang Anh đi trước. Duy theo sau một bước.
Trong hội trường, ánh đèn rọi vào mắt. Tiếng ly cụng nhau vang đều, vài ánh mắt quay về phía hai người vừa đến. Một vài lời xì xào bật lên khe khẽ.
Nhân vật phụ.
(2): Người đó là vợ hả?
Nhân vật phụ.
(12): Không ngờ lại là… con trai.
Nhân vật phụ.
(4): Đẹp đó chứ, nhìn thư sinh, biết điều.
Duy không đáp lại ánh nhìn nào. Em không cúi đầu, không cười quá gượng. Em chỉ đứng cạnh Quang Anh, vừa đủ gần để người ta gọi là vợ, vừa đủ xa để anh không thấy vướng víu.
Nguyễn Quang Anh
Mày ngồi ở đây.
Anh chỉ một ghế sát bên. Duy gật đầu, lặng lẽ ngồi xuống. Căn phòng đầy tiếng cười, chỉ thiếu một người cười thật.
Tiệc bắt đầu. Mọi người nâng ly. Duy không uống rượu, chỉ nâng ly suối khoáng. Nhưng khi ai đó đưa rượu cho Quang Anh, rồi liếc nhìn Duy mà bảo:
Nhân vật phụ.
(1): Vợ cậu đẹp vậy, giữ kỹ nha, không khéo người ta nhòm ngó.
Quang Anh cười cạn ly, rồi quay sang, tay siết nhẹ vai em.
Nguyễn Quang Anh
“ Nhòm thì nhòm, nó đâu dám đi đâu.”
Duy cười nhẹ. Cái cười mỏng như vỏ trứng, nứt ra trong lồng ngực.
Hoàng Đức Duy
Em đâu dám đi đâu mà.
Tiệc kéo dài. Người đông, rượu nhiều, lời nói mỗi lúc một tuột khỏi lằn ranh tỉnh táo. Có người bước đến, hỏi chuyện Duy, hỏi sao chịu được một người đàn ông như Quang Anh, hỏi cưới về có thương không.
Duy chỉ cười, nhìn xuống lòng bàn tay mình.
Hoàng Đức Duy
Thương hay không… là chuyện của anh ấy. Em chỉ biết mình là vợ.
Lúc về, Quang Anh có hơi men. Nhưng anh vẫn lái xe, điềm tĩnh, không nổi nóng. Chỉ có ánh mắt là khác thường — cứ liếc sang Duy vài lần. Rồi bỗng thở hắt.
Nguyễn Quang Anh
Tao nói thiệt… mày đúng là biết giữ mặt mày ghê.
Hoàng Đức Duy
Em làm vợ mà anh. Em không giữ mặt cho anh thì giữ cho ai?
Xe lăn nhanh trong đêm. Đèn đường lướt qua kính xe như những vệt ký ức — vừa lướt tới, đã trôi xa.
Có những cuộc hôn nhân chẳng khác gì một chiếc áo vest: đẹp, thẳng, nhưng lạnh và chật.
Và có những người vợ, suốt cả buổi tiệc, chỉ là một món trang sức… biết thở.
・ ∧__(_○ ̄) ∴ ・
∴ / ヽ_)∴ .∴
. 士 > o < 士 ♪ ・
乂゙___゙メ・ ∴・
∴ ⊂/ ∞ (⊃・∴ ∴
☆ (⌒)―(⌒)⠀
Thiên thần xa ngã
Câu hỏi:
Thiên thần xa ngã
Quang Anh và Duy đi về bằng SE gì?
Comments
₊˚⊹ ୨୧ 𝒦𝒾𝓉𝓏𝓊 ୨୧⊹
sai chính tả kìa, với ko cần nhấn mạnh vị đou
2025-08-06
1
₊˚⊹ ୨୧ 𝒦𝒾𝓉𝓏𝓊 ୨୧⊹
"biết điều" tưởng vật nuôi ko á
2025-08-06
1
₊˚⊹ ୨୧ 𝒦𝒾𝓉𝓏𝓊 ୨୧⊹
ảnh ko dám đi chứ em dám bắt á
2025-08-06
1