Chapter 3

Căn biệt thự rơi vào tĩnh lặng, đồng hồ điểm 2 giờ sáng. Tiêu Chiến trằn trọc trên giường, lòng đầy tức tối và khó hiểu. Ký ức về ánh mắt bình thản đến lạnh lẽo của Nhất Bác cứ lởn vởn trong đầu anh như một cái gai
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Cậu ta nghĩ mình là ai chứ ?
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Một kẻ vô dụng mà cũng dám ngông nghênh như vậy sao ?
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
//bật dậy, khoác tạm áo choàng, mở cửa bước ra ngoài//
Phòng khách tầng hai vẫn sáng đèn mờ, Vương Nhất Bác đang nằm co người trên sofa, một tay gác trán, mắt nhắm lại. Nhưng ngay khi Tiêu Chiến xuất hiện, cậu mở mắt không ngạc nhiên, không bối rối
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Muộn thế này, anh k ngủ đc à ?//giọng trầm thấp mang theo ý giễu cợt//
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
//bước thẳng tới, đứng nhìn xuống//
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Cậu nghĩ mình giỏi lắm sao ?
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Coi thường tôi ?
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Thách thức tôi ?
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tôi nên cho cậu biết vị trí thật của mình
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Nếu anh nghĩ lên giường là cách để chứng minh điều đó thì...//chống tay ngồi dậy, nhìn từ dưới nhìn lên//
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Anh có thể thử
Câu nói không hề run còn Tiêu Chiến thì khựng lại một giây. Nhưng rồi, như bị đẩy bởi tự ái và cơn giận, anh cúi người túm lấy cổ áo cậu
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Đừng khiêu khích tôi !
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Tôi k khiêu khích
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Tôi cho anh cơ hội//ngẩng đầu//
" RẦM "
Tiếng cửa phòng đóng sầm lại một lần nữa nhưng lần này là phòng khách. Và cũng như đêm tân hôn…chẳng có gì êm đềm Tiêu Chiến tưởng rằng chỉ cần mạnh tay là có thể khiến Nhất Bác ngoan ngoãn nằm im chịu đựng. Nhưng không...
Ngay khoảnh khắc anh đè cậu xuống, ánh mắt của Nhất Bác đổi sắc. Từ bất động sang chủ động từ bị động thành kiểm soát. Chỉ vài động tác, cậu đã lật ngược tình thế, đè anh xuống ghế sofa, giữ chặt cổ tay bằng sức mạnh không ai ngờ tới từ dáng người mảnh khảnh ấy
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Cậu...//kinh ngạc, vừa giãy giụa vừa tức giận//
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Tiêu Chiến [ 25 Tuổi ]
Buông Ra !
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Anh muốn thử cơ mà//cúi sát, phả hơi thở lướt qua cổ anh//
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Vương Nhất Bác [ 23 Tuổi ]
Thử xem ai mới là người nằm dưới
Cả đêm đó là một cuộc giằng co nghẹt thở. Nhưng kẻ chịu thua lại không phải người bị xem là yếu thế
Sáng hôm sau, Tiêu Chiến thức dậy trong phòng mình, toàn thân ê ẩm, quần áo nhăn nhúm còn Nhất Bác thì đã rời đi từ lâu, để lại trên bàn một tờ giấy
Bản Thỏa Thuận – Trước mặt người ngoài, Tiêu Chiến là chồng còn Vương Nhất Bác là vợ. – Trong thực tế : Không ai được nhắc đến vai trò thật sự – Mọi hành vi thân mật chỉ diễn ra khi cần giữ hình ảnh. Ngoài ra, không ai được phép vượt ranh giới – Riêng giường ngủ, người nằm trên...có quyền quyết định cuối cùng
Góc tờ giấy còn có một dòng chữ nguệch ngoạc
" Đây là đề nghị và anh có thể không ký. Nhưng lần sau, tôi sẽ không dịu dàng nữa "
Hot

Comments

♥️Cầu vồng ♥️

♥️Cầu vồng ♥️

đúng chính là cách đó

2025-08-06

0

♥️Cầu vồng ♥️

♥️Cầu vồng ♥️

2 a lmj , khai mau

2025-08-06

0

giường chiếu gì chưa ngđẹp🐸??

giường chiếu gì chưa ngđẹp🐸??

cách này hay

2025-08-06

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play