Chương 3: Tình cờ gần nhau hơn

Đồng hồ vừa điểm đúng giờ, Vãn Tình và Mẫn San cũng rời khỏi tiệm cà phê. Như đã nói, họ cùng đi hát karaoke.

- San San, chồng cậu cho đi chứ?

- Đương nhiên là cho rồi! Nếu anh ấy không cho, tớ cũng sẽ lén đi.

Cô nàng khoác tay cô, đi đến quầy đặt phòng. Sau khi được nhân viên dẫn đến một phòng trống, họ liền nhanh chóng đi theo.

Lúc bước vào trong, cô chẳng hề hay biết phòng bên cạnh có người trong mộng của cô… Đó là Dật Thành.

Sau khi anh mua một ly cà phê đã nhận được tin nhắn của “vị hôn thê”, nói rằng muốn cùng anh gặp gỡ vài người bạn. Và rồi, bây giờ anh bất đắc dĩ ngồi ở đây…

Mặc kệ bầu không khí có ồn ào, náo nhiệt thì người đàn ông đó vẫn ngồi nhâm nhi rượu. Lúc đang uống thứ chất lỏng có cồn, chợt ánh mắt lại nhìn thấy bóng dáng của cô. Thầm nghĩ, hình như… bản thân đã gặp ở đâu đó rồi.

- Dật Thành, anh cùng em hát một bài được không?

Những hình ảnh vừa xuất hiện ngay trước mắt, chưa kịp nhìn kĩ đã bị giọng nói của người phụ nữ tên An Nhã làm gián đoạn. Cô ta chính là “vị hôn thê”, là con dâu do Nghiêm phu nhân chọn.

An Nhã thừa biết anh không bao giờ yêu mình nhưng vì mẹ, vì kính trọng An gia nên mới đồng ý mối hôn sự này. Vì thế mỗi khi nghĩ đến, cô ta lại càng không vui.

Nghe theo lời mẹ anh, cùng đi hưởng tuần trăng mật nhưng mấy ngày nay, chẳng có một buổi trăng mật nào… Vì quá tức giận nên cô ta đành nói dối Nghiêm Dật Thành đến đây gặp bạn, thực chất là có mục đích…

- Chúng ta chỉ hát một bài, chẳng lẽ anh không thể đáp ứng được?

An Nhã vẫn không từ bỏ, ngược lại còn nhích người sát về phía anh. Vòng một đẫy đà theo đó cạ cạ vào cánh tay của anh, thật sự rất khó chịu.

- Cuộc vui của cô, tôi không hứng thú!

Anh buông một lời lạnh lùng rồi đứng lên, bước ra bên ngoài. Ở trong bầu khí này lâu, bản thân sợ sẽ tức giận…

Bóng lưng khuất sau cánh cửa, cô ả kia nghiến răng. Chưa bao giờ cô ta tức giận như vậy, không đợi được liền hét một câu:

- Anh lại nhớ nhung đến Lục Tĩnh Hạ. Được, đừng trách em vì sao lại ra tay độc ác!

Cô ta biết, trong căn phòng này cũng chỉ có mỗi mình nên mới lấy một túi thuốc không rõ nguồn gốc đổ vào ly rượu. Trong lòng còn thầm vui mừng:

“Đêm nay em mang thai cháu của Nghiêm gia, anh sẽ không còn lí do để lạnh nhạt với em nữa!”

...----------------...

Cùng lúc đó, Lưu Vãn Tình đang cùng bạn mình hát hò nhưng vì Tiêu Mẫn San mang thai nên cô nàng chỉ hát một chút, rồi ngồi ăn nhẹ.

Chẳng ai biết, trong căn phòng tưởng chừng là ồn ào ấy, thực chất chỉ có những bài hát nhẹ nhàng như ru cho em bé.

Có lẽ là vì cả hai không muốn tiếng nhạc sôi động ảnh hưởng đến thai nhi nên chỉ bật những khúc nhạc du dương, dễ nghe, dễ hát.

Cuối cùng, Vãn Tình cũng đặt chiếc mic xuống bàn, ngồi xuống cạnh bạn mình, uống từng ngụm rượu.

- Từ khi mang thai, tớ chưa từng động đến một giọt rượu. Bản thân cũng chẳng còn nhớ đến hương vị như thế nào…

Cô nàng nhớ lại khoảng thời gian chưa có gia đình, cả hai thường cùng nhau đi chơi, hát hò rồi uống rượu đến khuya muộn mới về.

Bây giờ có sinh linh nhỏ, những niềm vui của trước đây cũng đành gác lại… Tuy hơi buồn nhưng chỉ cần bé con mạnh khoẻ, cô nàng đều đành lòng.

- Cậu biết không, cảm giác làm mẹ… thiêng liêng lắm! Mọi niềm vui tưởng chừng không thể bỏ, vậy mà lại vì sự xuất hiện của sinh linh nhỏ, sẵn sàng từ bỏ. Vãn Tình, đến khi cậu như tớ, chắc chắn sẽ hiểu được những lời này!

- Không cần đợi đến lúc đó đâu. Bây giờ, tớ làm mẹ nuôi cho bảo bối của cậu.

Cô biết bạn thân tốt với mình, muốn cô có gia đình nhỏ nhưng… bản thân chưa nghĩ đến lúc đó. Vậy nên hiện tại, chỉ đồng ý làm mẹ nuôi của bé con nhà Mẫn San.

- Tớ sinh con gái. Sau này cậu làm mẹ nuôi, nhớ dẫn theo con bé cùng đi làm đẹp\~

Cô nàng không giấu được niềm vui, vội nói với cô. Cuối cùng, buổi vui chơi, ca hát cũng phải kết thúc khi hai cô gái cùng nhau ngồi nói chuyện.

...----------------...

Bên phía Nghiêm Dật Thành, sau khi ra bên ngoài hóng gió trời trong lành, anh cũng bước vào bên trong. Thấy cô ả kia ngồi bấm điện thoại, không đợi được liền lạnh lùng nói:

- Cô định ở đây đến khi nào? Nếu không còn việc gì nữa, tôi về đây.

- Khoan đã… Chúng ta cùng uống một ly rượu có được không? Chỉ cần uống xong, em sẽ về nhà, không làm phiền đến anh.

Thấy anh vội vàng rời đi, An Nhã nắm lấy cánh tay anh để níu kéo. Bởi vì chưa đạt được mục đích của mình, cô ta không dễ từ bỏ…

Nghe cô ta nói đến đây, anh không nghĩ nhiều đã đồng ý. Bàn tay nâng ly rượu, không chần chừ liền uống cạn.

Dật Thành vẫn chưa hay biết mình bị trúng xuân dược. Anh đặt ly rượu về vị trí cũ, sau đó thẳng thường buông ra một câu:

- Cô còn nói một lời nữa, mối hôn sự chính thức bị huỷ bỏ!

Chẳng cho cô ta có cơ hội trả lời, anh đã xoay lưng rời đi. Đến cuối cùng, kế hoạch của cô ả vẫn không thành công…

Hot

Comments

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Hiểu chap sau xảy ra vấn đề j rồi đó

2025-08-07

3

Huê Nguyễn

Huê Nguyễn

vậy là ai sẽ giúp anh giải thuốc nhỉ, hồi hộp nha

2025-08-09

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play