3

Trời đổ mưa nhẹ khi Duy vừa từ lớp học thêm về tới cổng khu tập thể
Mùi đất ướt trộn lẫn mùi lá cây rụng phủ kín vỉa hè. Quần áo ẩm nước mưa, chân cậu đau âm ỉ
Nhưng bước chân lại không thấy nặng như thường. Vì nó biết lát nữa sẽ gặp Quang Anh
Quang Anh
Quang Anh
Tí mày về, tao có chuyện cần nói
Quang Anh đã nhắn từ chiều
Đơn giản, ngắn gọn, không emoticon. Nhưng không hiểu sao Duy lại để ý câu đấy cả buổi học
Về tới nhà, mở cửa bước vào, Duy nghe tiếng bước chân quen thuộc trong bếp
Không gian căn hộ nhỏ rực lên mùi bơ và trứng chiên. Quang Anh, trong chiếc áo thun màu xám tro rộng thùng thình, đang lúi húi trước quầy bếp với một đống sandwich chưa kẹp xong
Quang Anh
Quang Anh
Tao làm thử. Mày ăn không?
Duy dựng cây gậy bên cạnh cửa, cởi giày, ngồi phịch xuống ghế. Cậu không trả lời, chỉ nhìn Quang Anh từ sau lưng một lúc lâu
Ánh sáng vàng hắt từ đèn bếp chiếu lên mái tóc hơi xoăn nhẹ của thằng kia, nhìn kiểu gì cũng thấy mềm mại, dễ nựng
Đức Duy
Đức Duy
... Cho tao à?
Quang Anh
Quang Anh
Không lẽ cho má tao?
Đức Duy
Đức Duy
Mày định bỏ thuốc độc vào hay gì
Quang Anh
Quang Anh
/quay đầu lại, nhăn mặt/
Quang Anh
Quang Anh
Ờ, tại mày ăn tao hoài không chết nên tao đổi cách
Duy bật cười nhẹ, nhìn chồng sandwich dần hiện hình trước mặt
Cậu chưa kịp nói gì thêm thì Quang Anh đã đặt đĩa xuống bàn, kéo ghế đối diện, ngồi xuống
Quang Anh
Quang Anh
Ăn đi. Tao thử làm nhân trứng, phô mai và một ít gà xé
Quang Anh
Quang Anh
Bữa mày nói thích gà xé
Quang Anh
Quang Anh
Mày mà chê thì nhớ là tao lần đầu làm
Duy nhón lấy một cái, cắn thử một miếng nhỏ. Mùi vị không quá nổi bật nhưng dễ ăn, phần nhân hơi nhiều sốt, trứng hơi mặn, nhưng lại hợp khẩu vị
Cậu cắn thêm miếng nữa, rồi lặng lẽ ăn sạch nửa cái
Đức Duy
Đức Duy
Cũng được /gật gù/
Quang Anh
Quang Anh
Cũng được là khen hay chê?
Đức Duy
Đức Duy
Là ăn được. Không cần phải đút
Đức Duy
Đức Duy
/liếc xéo/
Quang Anh bật cười. Tiếng cười mềm, nhẹ như tiếng mưa rơi trên mái tôn. Một lúc sau, khi cả hai đã ăn gần xong, Quang Anh mới chống cằm, nhìn Duy
Quang Anh
Quang Anh
Hôm nay tao tính hỏi mày chuyện kia
Đức Duy
Đức Duy
Chuyện gì?
Quang Anh
Quang Anh
Tao thấy mày dạo này hay nhìn ra ngoài cửa sổ lúc học. Mày lại lo gì à?
Duy ngừng một chút, rồi gãi gãi cổ
Đức Duy
Đức Duy
Không có gì. Tao nghĩ linh tinh thôi
Quang Anh
Quang Anh
Nghĩ linh tinh mà tháng này mày hút 3 điếu một ngày?
Quang Anh
Quang Anh
Chọc điên tao à
Quang Anh
Quang Anh
Linh tinh là chuyện ai? Về mày hay... về cái gì khác?
Duy không đáp. Trong mắt cậu thoáng chút giật mình, nhưng rồi chỉ là cái cụp mi dài khẽ rũ xuống
Quang Anh
Quang Anh
Nếu mày không muốn nói thì thôi. Nhưng đừng ôm một mình
Quang Anh
Quang Anh
Tao không phải thằng giỏi xử lý cảm xúc người khác, nhưng tao biết ngồi nghe
Đức Duy
Đức Duy
...Tao không muốn mày thấy tao yếu đuối
Quang Anh
Quang Anh
Mày không yếu đuối. Mày là thằng mạnh mẽ nhất mà tao biết
Quang Anh
Quang Anh
Nhưng
Quang Anh
Quang Anh
Mạnh mẽ không có nghĩa là không được tựa ai đó
Duy im lặng rất lâu. Mưa ngoài trời tạnh dần, chỉ còn lác đác vài tiếng nhỏ đập vào cửa kính
Trong nhà, ánh sáng dịu lại, không khí ngập trong một thứ yên lặng dễ chịu đến mức khiến người ta chỉ muốn ngồi mãi như vậy
Một lúc sau, Duy khẽ nghiêng đầu
Đức Duy
Đức Duy
Tao không yếu đuối. Nhưng nếu tao có mệt... thì
Đức Duy
Đức Duy
Mày ngồi kế bên tao một chút được không?
Quang Anh
Quang Anh
Luôn luôn. Tao luôn ngồi cạnh mày
___
Tối hôm đó, khi Quang Anh đã về, Duy mở cửa sổ phòng, để gió lùa vào
Cậu vẫn giữ chiếc sandwich còn lại trong tủ lạnh, không ăn hết
Tự nhiên, trong một khoảnh khắc, Duy mỉm cười một mình, ngón tay khẽ vuốt qua mặt bàn nơi Quang Anh từng ngồi
Một điều gì đó rất nhỏ, đang dần dần lớn lên trong lòng Duy
Không ồn ào. Không vội vàng
Đức Duy
Đức Duy
Tch–
Đức Duy
Đức Duy
Đồ con mèo biết gieo tương tư
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play