4

Buổi chiều ở dãy phòng học phía sau trường vốn đã vắng, nay càng yên ắng hơn khi các lớp tan sớm
Nắng trải dài theo hàng lang, lặng lẽ bò vào ô cửa kính nơi Quang Anh và Duy đang ngồi kề nhau
Mỗi người một góc bàn, chẳng ai nói gì. Nhưng không khí giữa hai đứa lại không hề ngượng ngập
Duy ngồi im, hai tay đặt lên đùi, mắt nhìn xuống cuốn tập mở ngang. Môi mím lại, chẳng hẳn đang đọc gì cả
Thỉnh thoảng, cậu ta lại nhịp ngón tay lên mép trang giấy, gõ từng nhịp lặng lẽ như cố kìm một thứ gì đó bên trong
Quang Anh nghiêng đầu nhìn qua. Duy lại rụt vai, cúi gằm
Quang Anh không hỏi. Nó biết, Duy như con nhím nhỏ, càng dồn ép sẽ càng giương gai
Nó cũng quen với mấy lần như thế này - khi Duy bỗng im bặt, bứt rứt, rồi hít một hơi thật sâu
Rồi, rất khẽ, gần như không nghe được, cậu ta mím môi, rút ra một thanh thuốc hút, cắn nghiến
Là thuốc hút. Loại có nicotine, không phải là hương bạc hà, thứ duy nhất Duy cho phép bản thân dùng mỗi lần quá tải
Quang Anh
Quang Anh
Mày lại stress nữa hả?
Duy không trả lời. Nhưng cậu cắn mạnh hơn. Một lát sau, mới chậm rãi quay sang, mắt cụp xuống, nói khẽ
Đức Duy
Đức Duy
Ừ. Hơi hơi
Đức Duy
Đức Duy
Nặng đầu quá
Thói quen
Duy không đập bàn hay gào lên như bọn trong lớp
Cậu ta chỉ lặng im, nhìn chăm chăm xuống đất, rồi rút thuốc ra nhai. Đôi khi là hai điếu. Lâu lâu ba điếu
Nhai tới khi gắt cổ mới thôi.
Còn Quang Anh? Nó không hút thuốc, không uống cà phê, cũng không cắn móng tay
Mỗi lần căng thẳng, chỉ có một cách: làm việc. Việc gì cũng được - soạn văn bản, lau bảng, vẽ sơ đồ lớp, gấp giấy, lật lại bài học cũ
Tay không được ngừng thì tâm mới yên
Quang Anh
Quang Anh
Mày đừng hút kiểu đó nữa. Nghe thôi cũng muốn quăng cái phổi
Quang Anh nói, rồi với tay kéo hộp thuốc lại
Quang Anh
Quang Anh
Không cho nữa đâu. Mỗi lần stress là hút như nhai đá vậy
Đức Duy
Đức Duy
Trả đây
Đức Duy
Đức Duy
/với tay giật lại/
Quang Anh
Quang Anh
Cho mày cái này nè
Quang Anh
Quang Anh
/đẩy sang một tờ giấy/
Đức Duy
Đức Duy
Cái gì?
Bản đồ tư duy. Được vẽ tay, gọn gàng, màu sắc hài hòa
Quang Anh
Quang Anh
Thay vì nhai thuốc, mày thử nhìn cái này đi. Não có việc làm là hết nghĩ linh tinh
Duy liếc xéo, nhưng rồi vẫn nhận lấy. Cậu ta ngồi thừ ra, đặt tờ giấy trước mặt, cắn môi
Không nói gì, nhưng tay lại miết nhẹ mép giấy như sợ làm nhàu
Duy là kiểu người giấu cảm xúc. Càng căng thẳng càng im. Còn Quang Anh thì ngược lại
Càng mệt càng nói. Càng áp lực càng phải tìm người xả
Nó từng thử giữ trong lòng vài lần, nhưng sau đó lại mất ngủ nguyên đêm
Từ đó, nó học cách không để tâm chất đống. Nói ra. Viết ra. Làm gì đó
Duy đi học đúng giờ từng phút, không thích trễ. Quang Anh thì luôn kịp lúc chuông reo mới bước vô lớp
Duy ăn cơm bữa được bữa không, không thích ăn vặt. Quang Anh thì thường xuyên đói giữa giờ, hay lôi bánh snack ra ăn lén
Hai đứa. Một âm. Một dương
___
Sáng hôm đó, Duy đến lớp sớm. Cậu ngồi lặng lẽ trong góc bàn, tay vân vê quyển sổ nhỏ. Quang Anh bước vào, vẫn còn cài lệch cúc áo
Đức Duy
Đức Duy
Mày mặc áo kiểu gì đấy?
Quang Anh
Quang Anh
Sáng tôi ngủ quên bạn ơi
Quang Anh
Quang Anh
/cười, ngồi phịch xuống kế bên/
Quang Anh
Quang Anh
Bạn có đem cơm không?
Đức Duy
Đức Duy
Không. Nay ăn căn-tin
Quang Anh mở cặp, lôi ra hai túi sandwich
Quang Anh
Quang Anh
Làm dư nè. Mày ăn không?
Đức Duy
Đức Duy
Con mèo làm dư ăn không hết mới nhớ đến anh à?
Quang Anh
Quang Anh
Cứ cho là vậy đi. Ăn không? Lèm bèm
Duy nhìn nó. Rồi gật nhẹ
Bánh sandwich của Quang Anh gói vụng về, giấy bị méo. Nhưng khi mở ra, lát bánh cắt đều, phô mai tan vừa phải, có chút rau, chút thịt nguội
Đức Duy
Đức Duy
Mày lại thức sớm làm à?
Quang Anh
Quang Anh
Không. Tối qua làm, test vị mới
Duy không nói gì. Nhưng cắn thử một miếng. Rồi thêm miếng nữa. Mắt cụp xuống, biểu cảm khó giấu
Quang Anh
Quang Anh
Không tệ mà đúng không?
Đức Duy
Đức Duy
... Giỏi, ngon đó
Đức Duy
Đức Duy
Cảm ơn
Sau đó, cả hai ngồi ăn trong yên lặng. Cảm giác không ngột ngạt. Không câu nệ
Mỗi người một kiểu sống. Một kiểu chỉ đang tồn tại. Nhưng khi ngồi cạnh, lại không thấy lạc nhau
___
Buổi chiều, lúc tan học, Quang Anh kéo Duy ngồi lại phòng học
Quang Anh
Quang Anh
Ở lại tí đi. Tao cần soạn biên bản. Mày ngồi yên đó cũng được
Đức Duy
Đức Duy
À ừ
Cậu ngồi đó, nhìn Quang Anh lấy laptop ra gõ. Tay nó thoăn thoắt, mắt dán màn hình
Còn Duy? Cậu lôi sổ tay ra, viết vài dòng. Rồi gạch. Rồi viết lại. Thói quen cầu toàn không sửa được
Quang Anh
Quang Anh
Ê
Đức Duy
Đức Duy
Làm sao?
Quang Anh
Quang Anh
Mai có giờ sinh hoạt, mày muốn tao nói gì với lớp không?
Đức Duy
Đức Duy
Sao phải nói?
Quang Anh
Quang Anh
Thì... lớp này vẫn có vài đứa nhìn mày lạ lạ
Đức Duy
Đức Duy
/không đáp, môi mím lại/
Quang Anh
Quang Anh
Mày có muốn tao nói giúp không?
Quang Anh
Quang Anh
/dừng gõ, nhìn qua/
Đức Duy
Đức Duy
/lắc đầu/
Đức Duy
Đức Duy
Tao không cần bảo vệ
Quang Anh
Quang Anh
Không phải bảo vệ. Là để tụi nó đừng hiểu sai
Đức Duy
Đức Duy
Tao quen rồi
Đức Duy
Đức Duy
Mấy kiểu nhìn đó. Không quan trọng
Quang Anh im. Một lúc sau mới nói
Quang Anh
Quang Anh
Ừ. Nhưng nếu mày đổi ý thì nói tao
Cả hai ngồi lặng đi vài phút. Bên ngoài, gió đập nhẹ vào cửa kính
Nắng chiều trôi dần đi, để lại trong phòng học chỉ còn ánh đèn vàng nhạt
Quang Anh
Quang Anh
Mày thấy mệt không?
Đức Duy
Đức Duy
Không
Quang Anh
Quang Anh
Nãy hút mấy điếu?
Đức Duy
Đức Duy
Hai
Quang Anh
Quang Anh
Lần sau thử uống trà gừng đi. Tao làm cho. Đỡ thèm thuốc
Đức Duy
Đức Duy
Cảm ơn *em mèo*
Quang Anh
Quang Anh
Hả gì?
Duy không trả lời, nhưng mắt hơi cong lại
Thói quen. Có thể không giống nhau. Nhưng không phải vì khác nhau mà không thể ở cạnh
Quan trọng là: dù khác, vẫn biết cách để không làm người kia tổn thương thêm lần nào nữa
___
Gần sáu giờ, Quang Anh gập laptop. Duy cũng cất sổ. Cả hai đứng dậy, chẳng hẹn mà bước cùng một nhịp ra cửa
Quang Anh vỗ nhẹ lên vai Duy
Quang Anh
Quang Anh
Mai có gì đừng hút thuốc nữa, nghe chưa?
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh
Quang Anh
Nói tao
Đức Duy
Đức Duy
Biết rồi
Đức Duy
Đức Duy
Về đi, tối rồi. Gió lạnh
Quang Anh cười. Duy không quay lại, nhưng đôi tai hơi đỏ
___
Thói quen đối lập. Nhưng chẳng sao. Vì tụi nó vẫn đang học cách bước cùng nhau
Không chen lấn, không ép uổng. Chỉ là… cùng bước. Đủ rồi
–END–
nâu nấu nầu nâu
nâu nấu nầu nâu
Bộ này, 2 đứa thích nhau mà không ai nói đó =)) (Quang Anh lì hơn)
nâu nấu nầu nâu
nâu nấu nầu nâu
Yên tâm, không SE đâu
nâu nấu nầu nâu
nâu nấu nầu nâu
Càng không BE nữa
Hot

Comments

#declutter

#declutter

ê tao đi ngủ á chứ đang stress mà làm vc chắc bàn mình luôn💔

2025-08-10

1

#declutter

#declutter

lớn hơn ai:)

2025-08-10

1

cá

Hút nhau chắc luôn

2025-08-07

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play