Chương 3

[10:03 sáng – xe dừng lại đột ngột]
Bác tài
Bác tài
Tới rồi.
Bác tài
Bác tài
Xuống đi.
Diệp Lam ngạc nhiên.
Diệp Lam
Diệp Lam
Ủa...
Diệp Lam
Diệp Lam
Đây á?
Cô nhìn quanh, không thấy cổng hay bảng hiệu gì cả, chỉ là con đường đất và hàng cây thưa dần về phía trước.
Bác tài cộc cằn.
Bác tài
Bác tài
Cô cứ đi thẳng.
Bác tài
Bác tài
Chừng hai trăm mét nữa là thấy.
Diệp Lam bối rối.
Diệp Lam
Diệp Lam
Ơ nhưng mà...
Bác tài
Bác tài
Xuống lẹ đi cô bé.
Bác tài
Bác tài
Tôi còn về nhà nữa.
Cô vội vã đeo balo, bước xuống.
Cánh cửa xe đóng mạnh sau lưng, chiếc xe lập tức lùi lại rồi biến mất sau làn bụi đất.
----------------
[10:07 sáng – trên lối mòn dẫn tới Trang Viên]
Diệp Lam vừa đi vừa nhìn quanh, sóng điện thoại vẫn mất, kim la bàn vẫn quay lung tung.
Không có một âm thanh nào ngoài tiếng bước chân của chính cô.
Diệp Lam nói nhỏ.
Diệp Lam
Diệp Lam
Không lẽ mình bị chơi khăm?
Vừa dứt lời, cô thoáng thấy phía trước thấp thoáng một cánh cổng sắt đen. Cô bước nhanh hơn.
Đứng trước cổng Trang Viên.
Cánh cổng cao gần ba mét, hai bên có cột trụ lớn phủ dây leo xanh um, cánh cổng đang mở hé.
Bên trong là con đường lát đá chạy thẳng vào trong khu nhà chính, mái nhọn, tường trắng, có vẻ cổ kính.
Diệp Lam ngập ngừng gọi.
Diệp Lam
Diệp Lam
Xin chào?
Diệp Lam
Diệp Lam
Cho hỏi có ai không ạ?
Không tiếng trả lời, cô bước một bước vào trong cổng.
Ngay lúc đó.
Trình Hạo giọng từ xa vọng với.
Trình Hạo
Trình Hạo
Diệp Lam?
Trình Hạo đang đi từ trong ra, mặc sơ mi trắng và quần tây tối màu.
Gương mặt cười nhẹ, nhưng mắt nhìn cô có gì đó sâu lần đầu gặp thì phải?
Diệp Lam thở phào.
Diệp Lam
Diệp Lam
Bạn...
Diệp Lam
Diệp Lam
Tôi còn tưởng đi nhầm chỗ rồi.
Trình Hạo gật đầu.
Trình Hạo
Trình Hạo
Vy không đi à?
Diệp Lam cúi mặt.
Diệp Lam
Diệp Lam
Không thấy tới, tôi đợi đến sát giờ rồi mới lên xe đấy.
Trình Hạo
Trình Hạo
Không sao.
Trình Hạo
Trình Hạo
Cậu tới là được rồi.
Trình Hạo
Trình Hạo
Chào mừng cậu đến với Trang Viên nhà tôi!
[Sảnh chính Trang Viên – 10:17 sáng]
Sàn đá cẩm thạch trắng, ánh sáng lùa qua cửa kính cao vút.
Diệp Lam bước vào, mắt quét một vòng quanh căn phòng rộng lớn, vừa cổ điển vừa lạnh lẽo.
Tiếng bước chân cô vang vọng khắp nơi.
Trình Hạo
Trình Hạo
Tôi đi lấy trà.
Trình Hạo
Trình Hạo
Cậu cứ ngồi xuống đây, có người sẽ tiếp đón cậu.
Vừa dứt lời thì quay người rời đi, để cô lại một mình giữa sảnh lớn.
Ghế sofa màu xám tro, bàn trà thấp bằng kính đen.
Cô khẽ ngồi xuống, tay còn giữ chặt quai balo. Một phút... rồi hai phút...
Tiếng giày da gõ nhịp trên sàn.
Diệp Lam ngẩng lên, là một người đàn ông bước đến từ hành lang phía tây.
Trang phục chỉnh tề, áo sơ mi đen, cà vạt bạc, gương mặt anh ta rất trẻ, chỉ tầm hai mươi, làn da trắng xanh, ánh mắt lạnh, môi mím chặt.
???
???
Tiểu thư là khách của cậu chủ?
Diệp Lam
Diệp Lam
Dạ...
Diệp Lam
Diệp Lam
Vâng, tôi là Diệp Lam.
Người kia hơi khom người, một tay đặt lên ngực trái.
Dạ Tư
Dạ Tư
Tôi là quản gia Dạ Tư.
Dạ Tư
Dạ Tư
Rất hân hạnh được phục vụ tiểu thư.
Giọng nói trầm, khàn, kéo dài từng chữ giống như giọng của một ông lão sáu mươi. Cô khẽ rùng mình.
Diệp Lam
Diệp Lam
Anh...
Diệp Lam
Diệp Lam
À, anh là quản gia?
Diệp Lam
Diệp Lam
Trông... còn rất trẻ.
Dạ Tư không trả lời ngay, anh ta chỉ nghiêng đầu, khóe miệng cong lên một nụ cười rất khẽ.
Dạ Tư
Dạ Tư
Ngoại hình và tuổi tác không luôn đi cùng nhau, thưa tiểu thư.
Diệp Lam lúng túng gật đầu, không biết nói gì thêm.
Dạ Tư
Dạ Tư
Nếu tiểu thư cần gì, xin cứ bấm chuông bên phải.
Dạ Tư
Dạ Tư
Cậu chủ dặn tôi đưa tiểu thư đi tham quan nếu muốn.
Diệp Lam ngập ngừng.
Diệp Lam
Diệp Lam
Ừm... tôi sẽ... xem sau.
Dạ Tư lại cúi chào, quay người rời đi với dáng đi chậm rãi, im lặng.
Tiếng bước chân anh ta biến mất như chưa từng có ai đến.
Hot

Comments

Sói Đêm Liệt Mãnh

Sói Đêm Liệt Mãnh

Ủa, Vy biến mất luôn là sao

2025-08-12

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play