[MuộiiMoon] Kẻ Sát Nhân Tâm Thần?
2:
Tiếng bước chân vang lên khô khốc trên nền nhà lạnh. Mùi tanh vẫn bám riết, dù gió đêm đã len qua từng khe cửa. em bị kéo đi, bàn tay nhỏ bé lọt thỏm trong bàn tay lạnh ngắt của cô.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
B-buông tôi ra! tôi không đi đâu hết!
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
// Quay đầu lại, ánh mắt sắc như dao // Ở lại để nhìn bố mẹ mày nằm bất động trên vũng m-áu đó sao?
Nguyễn Lê Diễm Hằng
// Im bật, cắn môi //
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
// Kéo mạnh hơn // Ngoan đi, từ giờ mày không cần nghĩ cho ai khác nữa đâu
Con phố vắng ngắt. Ánh đèn vàng hắt xuống, kéo dài cái bóng của họ như một sợi dây trói vô hình. em không biết mình đang bị dẫn đi đâu, chỉ cảm thấy mỗi bước chân là một lần tiến sâu vào hang ổ của thú săn mồi.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Cô định làm gì tôi?
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
// Nhìn em, cười nhẹ // Nuôi
Nguyễn Lê Diễm Hằng
... Nuôi?
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
Ừ, tao vừa mới gi-ết sạch cả nhà của mày... thì mày phải sống trong tương lai của tao
Em cảm thấy từng lời nói của cô như một bản án. Không phải loại có thể kháng cáo. Không có lựa chọn khác. “Sống trong tương lai của tao” nghĩa là tương lai ấy đã bị định hình… và khóa kín.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nếu... tôi không đồng ý thì sao?
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
// Nhìn thẳng, nụ cười vụt tắt // Mày sẽ không thể từ chối đâu
Nguyễn Lê Diễm Hằng
// Nghiên đầu, khó hiểu // Tại sao?
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
Vì lúc mày chỉ mới nói được từ không thôi thì chắc mày đã bị tao băm ra thành trăm mảnh rồi~
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
Nhưng tao tin mày sẽ không ngu tới mức vậy đâu
Trong khoảnh khắc đó, em chợt nhận ra: Cái chết không phải thứ đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất là kẻ có thể quyết định sống-chết của mình… lại muốn giữ mình bên cạnh.
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
// Dừng lại trước một căn nhà cũ kỹ // Đây là nhà của tao
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Có... có luật gì không?
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
Tất nhiên là có rồi
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
Một: Không được ra ngoài khi chưa xin phép tao
Hai: Không được nói bất kì thông tin gì về tao cho người khác
Ba: Bất cứ lúc nào tao gọi, mày phải có mặt
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nếu tôi vi phạm?
Hồ Võ Thanh Thảo-nhân cách thứ nhất
// Nghiên đầu, nhìn em // Mày biết hậu quả mà, đúng không?
Em gật nhẹ, cổ họng khô khốc. Căn nhà tối om, nhưng đôi mắt của cô lại sáng trong bóng tối… như một kẻ đã tìm thấy món đồ chơi yêu thích nhất của mình.
Comments