[AllCap] Độc Chiếm Cừu Con~
Chapter 3
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
“Sao anh Hiếu cứ nhìn mình hoài vậy chứ!?”
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
“Khó chịu quá đi mất!”/len lén nhìn Hiếu/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Mẹ chỉ thông báo vậy thôi
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hai đứa chúng mày(ý nói Hiếu và Dương) mà bắt nạt cục vàng(ý nói Duy) của mẹ là chết với mẹ nghe chưa/đe doạ/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Vâng/đồng thanh/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Vâng/đồng thanh/
Rồi bà Trần lại cho gọi bác quản gia đến.
Nhân vật phụ(nam)
Quản gia nhà Trần: Bà chủ gọi cho gọi tôi ạ?/đi đến/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Bác dẫn tiểu thiếu gia lên phòng mà tôi kêu giúp việc đã dọn dẹp rồi ấy
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Đó sẽ là phòng ngủ của tiểu thiếu gia/dặn dò/
Nhân vật phụ(nam)
Quản gia nhà Trần: Vâng/cung kính/
Dặn dò xong, bà Trần lại quay qua nhìn Duy nói.
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Duy này, con đi theo bác quản gia lên phòng ngủ mới của con nhé/cười/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Dạ/mỉm cười/
Nhân vật phụ(nam)
Quản gia nhà Trần: Tiểu thiếu gia đi theo tôi
Hoàng Đức Duy đứng dậy rời khỏi ghế, rồi đi theo bác quản gia cùng lên lầu. Giờ trong phòng khách chỉ còn Dương, Hiếu và bà Trần.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
/nhìn theo bóng lưng của Đức Duy/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
/định đứng dậy/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hiếu, con định đi đâu đó?/nhìn Hiếu/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Con đi lên phòng
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Ngồi lại đây một chút, mẹ có chuyện riêng muốn nói với hai đứa/nghiêm túc/
Trầm Đăng Dương khó hiểu nhìn bà Trần.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Mẹ còn chuyện gì muốn nói với tụi con vậy ạ?
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
/nhíu mày/
Bà Trần nhìn hai anh em một lúc lâu, rồi thở dài.
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Haizz…
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hai đứa có thích em Duy không?
Đăng Dương nhanh nhảu đáp.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Con thích em Duy lắm luôn, em ấy dễ thương quá trời~/hồn nhiên/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Với lại có em ấy thì em ấy sẽ chơi với con. Chứ không giống như anh Hiếu, chả chịu chới với con gì cả~/liếc xéo Hiếu+bỉu môi/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Ý gì?/nhướng mày/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
/nhún vai/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Nói chứ con thích làm anh lắm!/cười tươi/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Vậy còn Hiếu?
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Con thì bình thường, miễn nó không làm ảnh hưởng đến con là được
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Cái thằng nhóc này!/lẩm bẩm/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Nói chung hoàn cảnh của em Duy rất tội nghiệp/buồn bã/
Bà Trần kể lại hoàn cảnh của Hoàng Đức Duy hiện tại, những chuyện mà em đã trải qua như thế nào.
Hai anh em họ Trần im lặng ngồi lắng nghe, sắc mặt âm trầm hơn hẳn. Hai người như chìm vào suy nghĩ riêng của bản thân.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
“Em ấy thật tội nghiệp, mới 5tuổi đã phải chịu cảnh này rồi…”
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
“Bị mắc bệnh tâm lí sau cuộc tai nạn ư?”/âm trầm/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Mẹ ơi, vậy em Duy là con trai của bạn thân mẹ ạ?/hỏi/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Đúng vậy/gật nhẹ/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Mẹ muốn thay cô ấy chăm sóc đứa con trai của họ, dù sao khi họ còn sống họ đã giúp mẹ rất nhiều. Giờ là đến lúc mẹ trả ơn cho họ rồi/cười nhẹ/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Vậy nên từ giờ ai dám đụng hay bắt nạt đến Đức Duy là không xong với mẹ đâu/sắc bén cảnh cáo/
Cùng lúc này Đức Duy và quản gia đi xuống.
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hửm, Đức Duy lại đây với mẹ nào~
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
/rụt rè đi lại chỗ bà Trần/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
/nhìn em không rời mắt/
Minh Hiếu cũng chăm chú nhìn Duy, ánh mắt dịu hẳn không còn lạnh lùng như lúc nãy nữa.
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Đức Duy thích phòng mới mà mẹ chuẩn bị không?/nhìn Duy/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Dạ Duy thích lắm ạ!/cười xinh/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Duy này, em cười xinh lắm luôn á!/khen/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
/ngại/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
“Nụ cười em ấy rất đẹp như ánh nắng ban mai vậy…”/có chút rung động/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Úi chà, anh Bống lại trêu em Duy rồi
Nói xong câu này, bà Trần suy nghĩ thêm gì đó rồi nói tiếp.
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hay là mẹ cũng đặt tên thân mật cho em Duy luôn nha?/mỉm cười/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Dạ?/ngơ ngác/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Gọi tên Duy hoài cũng bất tiện, hay mẹ đặt tên ở nhà cho thân mật hơn nha
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hừm để mẹ suy nghĩ xem nào…
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Úi úi con biết đặt tên em là gì rồi này/háo hức/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
/nhìn Dương/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Con tên Bống thì ta bỏ dấu sắt ra thì được tên Bông
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Ta đặt tên em là Bông đi!
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Duy, con thấy sao?/quay lại nhìn em/
Minh Hiếu bây giờ cũng lên tiếng đồng tình với cách gọi này mà Đăng Dương đặt ra.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Anh thấy tên này cũng dễ thương đấy chứ!/nhẹ giọng/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Dạ được ạ!
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Vậy từ giờ tên của Duy ở nhà gọi là Bông nhé/cười tươi/
Mọi người nói chuyện làm quen nhau một lúc lâu thì Đức Duy bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn, miệng của Dương thì nói liên hồi không ngừng hỏi han em. Còn Minh Hiếu thì thì thoảng lại nói đôi ba câu coi như cũng góp vui chút ít.
Tới giờ ăn cơm tối, Đăng Dương hí hửng ngồi kế bên bên Đức Duy, miệng thì vẫn ngân Nga không ngừng.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Để anh Bống ngồi chung với em Bông nhé!/cười cười/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Mày cũng im mồm đi Bống, nói nhiều nhức hết cả đầu rồi đây này/khó chịu/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Kệ em chứ, chả liên quan gì đến anh cả/giọng gợi đòn/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Này thằng kia, nay định láo với ai đấy!?/trừng mắt/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Plè!/lè lưỡi/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Thôi thôi, lo mà ăn đi kìa. Em Bông đói rồi đây này/ngăn/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Ăn thịt nè con!/mỉm cười+gắp thịt cho Duy/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Con cảm ơn ạ!/cười/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
/nhìn em/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
/nhìn em/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hai anh em tụi mày lo mà ăn đi kìa!
Ăn được giữa chừng, bỗng nhiên Dương lại đột nhiên xin bà Trần cho Đức Duy ngủ cùng với mình đêm nay.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Mẹ ơi, tối nay cho em Bông ngủ cùng với con nha?
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
??/ngơ ngác/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hửm?/nhìn Dương+khẽ nhíu mày/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Em Bông có phòng rồi mà, cần gì phải ngủ cùng con chứ?
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Đi mà, một đêm thôi~/nài nỉ/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hỏi em Bông xem em có đồng ý không đã
Đăng Dương quay sang nhìn em bé đang ngồi cạnh mình.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Nay em ngủ chung với anh nha~/mắt long lanh+nắm lấy tay em/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
“Nó làm gì khó coi vậy trời??”
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Dạ…/chần chừ/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Đi nha, tối nay qua phòng chơi đồ chơi rồi ngủ với anh lun/dụ dỗ/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Dạ…được ạ!
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Hì hì, anh Bống iu em Bông nhìn lắm lun~/tay tạo hình trái tim/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Eo ơi, khó coi quá Bống ơi!/phán xét/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Ưm~ Kệ con!/trề môi/
Comments