Chapter 5

Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hức..không hic phải mà!
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
N..này Bông, em nghe anh nói không?!/lắc lắc người em+hoảng/
Hoàng Đức Duy giật mình mở mắt mà hét lên.
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
KHÔNG PHẢI MÀ!!/bật dậy/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Bông!!
Đức Duy thở gấp, khuôn mặt em tái nhợt sợ hãi khi đã trải qua giấc mơ vừa rồi, cơ thể vẫn không ngừng run.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
B..Bông, em có sao không?!/lo lắng/
Hoành Đức Duy quay lại nhìn người anh trai với đôi mắt ửng đỏ và ánh mắt ngân ngấn nước, mấp máy môi.
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
A..anh Bống…
Đùng!
Tiếng sấm chớp vang lên lần nữa.
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Ức!!/giật mình+bất ngờ ôm Dương/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
/đứng hình/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Oaaaaa!!/bật khóc/
Đăng Dương nghe tiếng Duy khóc mới kịp hoàn hồn, vội vàng ôm chặt đối phương vào lòng.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Nào, ngoan nào/nhẹ nhàng vỗ về/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Oaa..Anh Bống ơi, e..em sợ lắm!/vẫn khóc/
Đùng, đùng!!
Sấm lại đánh thêm hai phát khiến em nhỏ tái mét mặt mày, chân tay run lẩy bẩy, tinh thần lại càng thêm bất ổn hơn.
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Oaaa!!
Đăng Dương cũng nhìn ra được người em trai nuôi này rất sợ sấm, thế nên đã nhanh tay bịt tai em lại để không còn nghe thấy nó nữa.
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hức!/nhắm chặt mắt/
Khoảng gần 20 phút sau, tiếng mưa bên ngoài cũng dần nhẹ lại, không nghe thấy tiếng sấm nữa, hình như mưa sắp tạnh rồi.
Nhưng Dương vẫn áp tay lên tại Duy, đợi mưa tạnh hẳn rồi mới bỏ ra.
Đợi đến 5 phút sau, khi bên ngoài chỉ còn tiếng tí tách của những giọt mưa còn vương vấn, Dương mới thả tay ra.
Nhưng Đức Duy lại không nhúc nhích.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Hửm?/cúi xuống nhìn người trong lòng/
Trần Đăng Dương cảm nhận được tiếng thở đều nhè nhẹ của em nhỏ trong lòng.
Ôi trời, em bé ngủ khi nào mà mình không hay biết thế này?
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Khóc đến nổi sưng mắt rồi đây này
Dương lẩm bẩm, đưa tay khẽ chạm vào đôi mắt sưng do khóc nhiều của em Duy.
Mặt mày bây giờ của Đức Duy nước mắt nước mũi tèm lem, hàng lông mi còn ươn ướt của giọt lệ. Anh Dương nhà ta nhìn tình trạng hiện tại của em nhỏ thì xót chết đi mất~
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Khóc nhiều quá nên mới mệt mà ngủ đây này/xót/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
/đặt em nhẹ nhàng nằm xuống giường/
Rồi Dương chỉnh tư thế nằm của Duy cho thật thoải mái nhất và đáp chăn cho em.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Ngủ ngoan!/thì thầm+hôn nhẹ vào trán em/
Chụt~
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Ưm~
Người đang nằm ngủ vẫn không biết gì, chóp chép miệng nhỏ ngủ ngon lành.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
/bật cười/ Dễ thương~
Bây giờ mới khoảng 2 giờ rưỡi sáng, dù sao cũng là trẻ con nên thời gian này là quá trễ rồi và Dương cũng đã thấm mệt nên ngã xuống giường ngủ luôn.
____
Sáng hôm sau.
Trong phòng khách.
Bà Trần đã thức dậy từ lâu và đang thư thái ngồi trên sofa nhâm nhi tách trà sáng.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
/bước xuống lầu/
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hiếu dậy rồi đó hả?/ngước lên nhìn Hiếu/
Trần Minh Hiếu-con cả của Trần gia cũng vừa mới thức dậy không lâu, mặt còn đôi chút bơ phờ nên chỉ gật đầu thay cho lời nói.
Hiếu đi đến ngồi trên chiếc sofa đối diện người mẹ của mình.
Khoảng 15 phút sau.
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Hiếu ơi, con lên gọi em Bông với em Bống dậy đi/nhìn Hiếu/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
/khẽ nhíu mày/
Minh Hiếu định từ chối nhưng bà Trần đã nói trước.
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Trần Thị Phương Linh(mẹ Trần)
Bác quản gia có việc bận từ sáng rồi, con lên kêu em giúp mẹ mà cũng không được à?
Hiếu cũng đành nghe lời mẹ, lê lết cái tấm thân đi lên phòng em trai nhưng vẻ mặt lại không tình nguyện chút nào.
Cốc, cốc, cốc!(tiếng gõ cửa)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Thằng Bống, dậy đi mày!/nói lớn vào bên trong/
Không có tiếng động nào bên trong, đoán chắc cả hai vẫn còn ngủ đây trên chăn ấm nệm êm rồi.
Hiếu mất kiên nhẫn gõ lại lần nữa.
Cốc, cốc, cốc!
Vẫn chả có gì và cũng không ai chịu ra mở cửa cả.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Tch!
Định từ bỏ thì ai ngờ đâu tay Hiếu vô tình vặn tay nắm cửa và…
Cạch!
Cánh cửa phòng mở ra.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Hửm, tối ngủ quên khoá cửa phòng à?
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Thôi kệ/nhún vai+tự nhiên bước vào phòng Dương/
Mới vào phòng được vài bước chân thì đập vào mặt Hiếu là cảnh tưởng hai thân ảnh một lớn một nhỏ ôm nhau ngủ say như chết, đến nổi người anh trai vào phòng cũng không biết gì nữa mà.
Nói thì không phải hai người đang ngủ đều ôm nhau đâu, thật ra chỉ có mình Đăng Dương ôm em Duy à, mà còn ôm chặt dữ lắm cơ.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
“Thằng Dương ôm chặt thế mà Duy vẫn ngủ được hả”/nhìn Duy/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Hửm, gì đây?/cau mày/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
/cúi gần sát mặt em+nheo mắt/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Sao mắt sưng thế này?
Có thế nhìn kĩ khuôn mặt của Đức Duy còn những giọt nước mắt đã khô trên hai gò mà nhợt nhạt.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
/chạm nhẹ vào má Duy/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Ưm~/ngọ nguậy/
Cái đầu nhỏ của Duy ngọ nguậy trong lồng ngực Dương, mái tóc em cạ vào cổ nhóc ta khiến cho nhóc có chút nhồn nhột nên đã thức giấc.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Ưm/lờ mờ/
Ánh mắt Đăng Dương đảo qua khắp căn phòng như một thói quen một cách mơ hồ, cho đến khi chạm ánh mắt của Hiếu-ông anh trai của nhóc, đang ngồi trên giường kế bên Duy.
Trần Đăng Dương chớp chớp mắt liên tục để có thể tỉnh táo.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Tỉnh rồi à?/nhìn Dương+thờ ơ/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Anh vào đây làm gì?/cau mày/
Hiếu đáp ngắn gọn.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Gọi dậy
Hiếu nói nhưng mắt cứ nhìn chằm chằm cậu em vẫn còn ngủ say, không ai khác là Hoàng Đức Duy.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
/khó chịu/
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Mà…
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Sao?
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Đêm qua Duy khóc à?
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
“Vẫn chưa hết sao?”/nhìn vào đôi mắt đang sưng của em/
Minh Hiếu nhướng mày, đợi câu trả lời từ Đăng Dương.
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Thì đêm qua mưa lớn, Bông gặp ác mộng với lại thêm sấm đánh bên ngoài nữa nên khóc thôi
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
/im lặng/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Mà anh quan tâm làm gì, anh đi ra khỏi phòng cho em
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Ra làm gì? Để tao gọi Bông dậy cái đã
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Không cần, em có thể tử gọi/từ chối/
Hiếu gằn giọng.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Nhanh lên đi, để tao gọi Bông dậy cho
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Mày đi vệ sinh cá nhân trước đi, mẹ đợi dưới nhà kìa/trừng mắt với Dương/
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Trần Đăng Dương(lúc nhỏ)
Tch..Biết rồi!/tặc lưỡi+xuống giường/
Đợi trong khi Đăng Dương vào phòng vệ sinh cá nhân, Hiếu cũng gọi em nhỏ dậy luôn.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Bông ơi, dậy thôi nào!/lay người em/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Ưm~ Anh Bống cho Bông ngủ tí nữa đi~
Duy với giọng ngái ngủ, mắt em mở he hé vẫn còn mơ màng nên đã nhìn nhầm Hiếu thành Dương.
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Trần Minh Hiếu(lúc nhỏ)
Không phải Dương đâu, là anh Hiếu đây/trầm giọng/
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
Hoàng Đức Duy(lúc nhỏ)
“Hiếu?”/mơ hồ/
-Hết-
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play