III

the author relax.
the author relax.
NovelToon
____
Chương 3: Ngoài ranh giới an toàn
Ba ngày sau sự cố ở phòng thí nghiệm, tổ chức ra lệnh siết chặt kiểm soát 1106. Nhưng Quang Anh biết — việc “tăng cường bảo vệ” chỉ là một lớp vỏ mỏng manh. Hắn đã từng thoát ra một lần, thì việc làm lại sẽ chỉ là trò tiêu khiển.
Buổi tối hôm ấy, trời đổ mưa. Tiếng mưa rơi trên mái tôn phòng trọ dồn dập như hàng ngàn bước chân chạy trên cùng một nhịp. Quang Anh ngồi trước bàn làm việc, mắt chăm chú vào tập báo cáo, nhưng tâm trí lại trôi về cái khoảnh khắc bàn tay lạnh băng ấy chạm vào cổ mình.
Anh bật đèn bàn, ánh sáng vàng hắt xuống tập hồ sơ. Tất cả đều là những con số: nhịp tim khi bị kích thích, thời gian phản ứng, khả năng tái tạo tế bào… Và ở cuối trang là một dòng ghi chú của người tiền nhiệm:
“1106 hình thành sự gắn kết không giải thích được với quản lý cấp cao. Đề nghị cách ly.”
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
/ khẽ cười nhạt /
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
* Nếu đây là “gắn kết”, thì nó giống một sợi xích bằng thép đang quấn chặt lấy cổ hơn *
Một tiếng tách vang lên. Bóng đèn bàn chập chờn, rồi vụt tắt. Ánh sáng trong phòng biến mất, chỉ còn lại tiếng mưa.
Quang Anh đứng dậy, định với tay lấy điện thoại để bật đèn pin. Nhưng bàn tay chạm vào không khí lạnh hơn bình thường — lạnh như khi đứng trước tấm kính của khu giam giữ.
Giọng nói trầm khàn vang lên từ góc tối:
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Anh quên khóa cửa rồi.”
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
“Duy… cậu làm gì ở đây?”
Có tiếng bước chân rất nhẹ, chậm rãi tiến lại gần. Không cần nhìn, Quang Anh cũng biết hắn đang ở đâu.
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Không phải anh muốn biết… tôi sẽ làm gì nếu được tự do sao?”/ giọng hắn áp sát bên tai, thì thầm như gió rít /
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Tôi đang làm đây.”
Một tia chớp lóe lên ngoài cửa sổ, soi rõ gương mặt của Duy — vẫn là đôi mắt xanh lạnh lẽo ấy, nhưng trong khoảnh khắc sáng trắng, anh nhận ra một thứ khác: nỗi thèm khát trần trụi.
Quang Anh lùi lại theo phản xạ, nhưng lưng đã chạm vào tường. Duy tiến thêm một bước, và khoảng cách giữa họ chỉ còn vài centimet.
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Ở phòng thí nghiệm, tôi bị xích. Ở đây…” / đưa bàn tay chạm vào cằm anh, nhẹ đến mức gần như không phải chạm /
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Tôi muốn làm gì cũng được.”
Tiếng mưa bên ngoài như biến mất, chỉ còn lại nhịp tim của Quang Anh đập dồn dập trong tai.
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
“Cậu không được—”
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
/ cắt ngang bằng một tiếng cười khẽ /
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Tôi có thể nghe thấy sự sợ hãi của anh… nó làm tôi phát điên.”
Trong khoảnh khắc đó, đèn điện vụt sáng trở lại. Nhưng Duy đã biến mất. Không có tiếng cửa mở, không có dấu hiệu ai vừa ở đây. Chỉ còn trên bàn là một vật duy nhất: tấm thẻ ra vào phòng thí nghiệm của anh — thứ mà sáng nay anh chắc chắn còn giữ trong túi áo. Quang Anh nhìn chằm chằm vào nó, sống lưng lạnh toát. Hắn không chỉ thoát ra. Hắn muốn anh biết… hắn có thể vào bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu.
___
the author relax.
the author relax.
:v
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play