V

the author relax.
the author relax.
#xhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
_____
Chương 5: Cánh cửa không lối thoát
Cầu thang thoát hiểm im ắng đến mức từng tiếng bước chân của Duy vang lên rõ mồn một. Quang Anh lùi dần về phía cửa thoát, bàn tay chạm vào tay nắm kim loại lạnh buốt. Anh kéo mạnh — khóa.
Một hơi lạnh chạy dọc sống lưng. Cái khóa này chỉ dùng khi có lệnh từ hệ thống… và người duy nhất có thể vô hiệu hóa nó ngoài phòng điều khiển, là Duy.
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Muốn chạy đi đâu?” /Giọng vang lên, nhẹ nhàng đến mức như một câu hỏi xã giao, nhưng lại chứa áp lực khiến tim anh siết chặt /
Hắn đã xuống hết bậc thang, chỉ còn cách anh vài bước. Áo sơ mi đen vẫn ướt mưa từ lúc nào, từng giọt nước nhỏ xuống sàn tạo thành những vòng tròn loang loáng.
Ánh mắt xanh thẫm không rời khỏi gương mặt anh, như thể đang ghi lại từng phản ứng nhỏ nhất.
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
/ Hít sâu, cố giữ giọng bình tĩnh /
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
“Duy, cậu không thể ở đây. Nếu ai thấy—”
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Thì sao?” / cắt ngang, tiến thêm một bước /
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Ai có thể ngăn tôi?”
Anh cảm giác lưng mình đã dính chặt vào cánh cửa, không còn đường lùi. Duy đứng đối diện, đủ gần để hơi thở của hắn phả vào mặt anh. Mùi tanh kim loại, mùi mưa, và mùi cơ thể mạnh mẽ bao trùm lấy không gian hẹp.
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Anh biết tại sao tôi ra ngoài mà không giết ai không?” hỏi, giọng trầm và khàn, như đang tâm sự
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Vì tôi không muốn bẩn tay trước khi… giữ được anh.”
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
/ Siết chặt tay nắm cửa, cố không để bàn tay run rẩy lộ ra /
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
Nguyễn Quang Anh #/rhyder
“Cậu không ‘giữ’ tôi được.”
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
/ Khẽ bật cười /
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Nhưng anh vẫn đứng đây, nói chuyện với tôi… một mình.”
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
/ Bàn tay nâng cằm anh lên, buộc ánh mắt chạm nhau /
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Anh sợ, nhưng anh không hét. Anh run, nhưng anh không bỏ chạy. Đó là lý do tôi biết…” / ánh mắt tối lại /
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“…anh sẽ không thoát.”
Trong một khoảnh khắc, Quang Anh cảm giác như mọi âm thanh bên ngoài đều bị xóa sạch, chỉ còn tiếng tim mình và ánh mắt của Duy, sắc đến mức có thể xuyên qua mọi lớp phòng vệ.
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
/ Rồi bất ngờ, lùi lại một bước /
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Lần này, tôi để anh đi.” / giọng chậm rãi, nhưng ánh mắt không hề dịu lại /
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
Captain Boy #/Hoàng Đức Duy
“Nhưng đừng nghĩ là tôi không theo.”
Tiếng khóa tách mở ra. Khi Quang Anh quay lại, cửa đã mở, nhưng hành lang ngoài kia trống trơn. Không một bóng người, không một dấu hiệu Duy từng ở đây.
Nhưng anh biết… trò chơi này chưa kết thúc. Và mỗi lần cánh cửa đóng lại, có thể sẽ là lần cuối cùng anh được bước ra.
____
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play