Chap 3:

乙
Vì chap trước ngắn nên chap này toi sẽ.....
乙
Vẫn viết ngắn(・∀・)
乙
hẹ hẹ
_____________________________
Sáng hôm sau, văn phòng luật sư vẫn như mọi ngày — bàn làm việc ngăn nắp và Nakroth thì chìm trong tập hồ sơ dày cộp. Aaron lại ghé ngang, đặt ly cà phê xuống bàn anh.
Aaron
Aaron
Nghe nói tiệm Sweet Bloom ra bánh mới đó.
Nakroth
Nakroth
Ừ.
Aaron
Aaron
Cậu thử chưa?
Nakroth
Nakroth
Không muốn.
Aaron
Aaron
Cậu lạ thật. Người ta thì thích đổi vị, còn cậu thì trung thành với mỗi bánh hoa hồng.
Nakroth
Nakroth
/ khẽ nhíu mày / Không phải ai cũng thích thay đổi.
Aaron
Aaron
Rồi rồi, tôi biết rồi.
______
Sau khi Aaron rời đi, văn phòng lại chìm vào sự yên tĩnh vốn có. Tiếng bút bi lướt trên giấy và tiếng gõ bàn phím vang lên đều đặn, xen lẫn tiếng kim đồng hồ tí tách.
Nakroth mở từng tập hồ sơ, mắt lướt nhanh qua từng dòng chữ. Vụ kiện lần này có hơi phức tạp khiến anh phải tốn khá nhiều thời gian, não bộ hiện tại chỉ muốn được nghỉ ngơi.
Buổi trưa, khi mọi người trong công ty rủ nhau ra ngoài ăn, Nakroth vẫn ngồi lại. Anh lấy hộp cơm đơn giản từ ngăn kéo, vừa ăn vừa đọc tiếp tài liệu. Ánh nắng xiên qua cửa sổ, chiếu lên gương mặt anh những vệt sáng vàng nhạt.
*
Khoảng ba giờ chiều, chuông báo tin nhắn vang lên. Điện thoại đặt trên bàn sáng lên với một dãy số lạ. Tin nhắn chỉ có vỏn vẹn vài chữ:
.
.
💬:【Tôi gửi cái này cho anh.】
Và phía dưới là hình ảnh một chiếc hộp bánh nhỏ, buộc nơ trắng tinh, trên góc hộp dán tờ giấy ghi tay: " Hy vọng anh sẽ thích."
Nakroth nhận ra ngay nét chữ của Zephys. Anh hơi ngừng lại, đặt bút xuống. Bên ngoài cửa sổ, trời đã chuyển sang màu cam nhạt của buổi hoàng hôn. Anh đứng dậy, khoác áo vest, và lần đầu tiên, anh rời văn phòng sớm hơn thường lệ.
________
Lại là Sweet Bloom. Lần này vừa mở cửa, Zephys đã cúi người ra khỏi quầy, nửa thân gần như thò hẳn ra ngoài, tay vẫy rối rít:
Zephys
Zephys
Ghé sớm nhỉ
Zephys
Zephys
Nakroth! Hôm nay… đoán xem tôi chuẩn bị cho anh gì?
Nakroth
Nakroth
Bánh hoa hồng.
Zephys
Zephys
/ cười bí hiểm / Sai rồi. Bánh hoa hồng nâng cấp! có nhân mứt dâu.
Zephys
Zephys
Anh không được nói " không " đâu nhé!
Nakroth đứng yên, ánh mắt hơi chùng xuống như cân nhắc.
Nakroth
Nakroth
Chỉ lần này.
Zephys
Zephys
/ phấn khích / Đấy, tôi biết mà! Lạnh lùng gì chứ, cũng tò mò như ai thôi
Nhận bánh, tính tiền xong, Nakroth chưa kịp để Zephys nói thêm câu nào liền dứt khoát xoay người bước ra khỏi tiệm.
Nakroth
Nakroth
Đi đây.
Zephys
Zephys
Hả!? Này...!
Zephys
Zephys
Hah..thôi vậy
__________________
Thứ Bảy tuần đó, Nakroth vốn định ở nhà cả ngày để đọc sách và xử lý vài tài liệu dang dở. Nhưng sáng sớm, Aaron lại nhắn tin rủ.
Aaron
Aaron
💬:【 Nakroth, có đó không?】
Nakroth
Nakroth
💬:【Chuyện gì?】
Aaron
Aaron
💬:【Ra ngoài ăn sáng đi, tôi có chuyện muốn bàn.】
Nakroth
Nakroth
💬:【Không đi】
Aaron
Aaron
💬:【Liên quan tới công việc】
Nakroth
Nakroth
💬:【Thôi được】
Nakroth vốn không thích mấy buổi gặp gỡ ngoài giờ, nhưng do liên quan đến một vụ kiện sắp tới, anh miễn cưỡng đồng ý. Hai người hẹn ở một quán cà phê mới mở ở trung tâm.
Khi bước vào quán, Nakroth thấy ngay một bóng dáng quen thuộc ở góc phòng. Không phải Aaron, mà là Zephys, cậu mặc áo phông trắng, quần jean, tay cầm cốc latte, cười nói rôm rả với một nhóm bạn.
Zephys cũng thấy anh gần như ngay lập tức. Ánh mắt sáng lên, cậu giơ tay vẫy như thể gặp bạn lâu ngày.
Zephys
Zephys
Nakroth! Trùng hợp ghê! Anh cũng tới đây à?
Nakroth
Nakroth
/ gật nhẹ / Có việc.
Zephys
Zephys
Việc gì?
Nakroth
Nakroth
Việc của tôi?
Zephys
Zephys
/ bật cười / Lúc nào anh cũng nghiêm túc thế nhỉ. Ngồi với tôi một lát không?
Nakroth
Nakroth
Không.
Một câu trả lời dứt khoát, nhưng Zephys không tỏ ra phật ý. Thay vào đó..
Zephys
Zephys
Thế thôi để tôi ra chỗ anh cũng được.
Nakroth định nói gì đó, nhưng Aaron đã đến và vỗ vai anh.
Aaron
Aaron
Ai vậy?
Aaron
Aaron
Cậu quen à?
Nakroth
Nakroth
Nhân viên tiệm bánh.
Aaron
Aaron
/ bật cười / Ra là người quen.
Aaron
Aaron
Thế mà tôi tưởng không ai lọt được vào danh sách quen biết của cậu.
Aaron hơi nghiêng đầu quan sát Zephys, giọng pha chút tò mò.
Aaron
Aaron
Thì ra cậu là nhân viên ở tiệm bánh mà Nakroth hay ghé?
Zephys
Zephys
/ mỉm cười đáp / Vâng, Nakroth là khách quen đấy. Ngày nào cũng ghé, không mua nhiều nhưng mua đều.
Nakroth
Nakroth
/ khẽ nhíu mày / Không cần nói chi tiết.
Aaron khoanh tay nhìn Nakroth, như thể vừa tìm ra trò thú vị lắm.
Aaron
Aaron
Thấy cậu thích vậy, tôi cũng muốn tự mình kiểm chứng.
Aaron
Aaron
Hôm nào tôi ghé thử, cậu giới thiệu bánh ngon cho tôi nhé.
Nakroth
Nakroth
Không.
Zephys
Zephys
Anh cứ ghé đi, bánh chúng tôi làm ngon lắm, anh ăn một lần là nghiện luôn đấy.
Aaron
Aaron
/ liếc sang Nakroth / Cậu nghe chưa, nghiện luôn đấy.
Nakroth
Nakroth
/ lạnh giọng / Tôi không nghiện.
Zephys
Zephys
Ờ, không nghiện, chỉ là ngày nào cũng ghé thôi.
Aaron
Aaron
/ liếc sang Nakroth, khoé môi nhếch nhẹ / Tôi bắt đầu hiểu tại sao cậu hay ra tiệm bánh rồi đấy.
Aaron
Aaron
Không phải vì bánh, mà vì người bán thì đúng hơn.
Nakroth
Nakroth
/ cau mày / Không phải vì lý do cậu nghĩ.
Aaron
Aaron
/ bật cười / Ờ, ai mà biết được.
Aaron
Aaron
/ nhìn Zephys, ra vẻ suy tư/ Nhìn cậu cũng ổn.. Nhưng không giống kiểu mà Nakroth sẽ để ý.
Zephys
Zephys
/ hơi nghiêng đầu / Ủa, anh vừa khen hay vừa chê vậy?
Aaron
Aaron
/ cười nhạt / Tuỳ cậu hiểu thôi.
Zephys
Zephys
Thế thì tôi nhận là khen nhé. Mà anh là…?
Aaron
Aaron
Đồng nghiệp / khoác vai Nakroth /
Nakroth
Nakroth
/đẩy ra / Hai người nói xong chưa? Chúng ta còn việc.
Zephys
Zephys
/ nhún vai / Thôi được, tôi quay lại bàn đây.
____
Cuộc họp nhanh chóng kết thúc sau khoảng bốn mươi phút. Khi bước ra khỏi quán, Nakroth thấy Zephys đang đứng gần lối ra, tay cầm túi giấy.
Zephys
Zephys
Cho anh. / chìa ra túi bánh nhỏ / Hôm nay tôi làm ở nhà, thử công thức mới.
Zephys
Zephys
Không lấy tiền đâu.
Nakroth
Nakroth
/ nhìn túi bánh / Không cần.
Zephys
Zephys
/ đặt túi vào tay anh /Cứ ăn thử. Không ngon thì lần sau tôi làm lại.
Nakroth định trả lại, nhưng ánh mắt cậu kiên quyết đến mức anh đành lặng lẽ cầm lấy, không nói gì thêm.
Anh quay người bước đi, túi bánh vẫn trong tay. Anh không biết vì sao mình lại không bỏ nó vào thùng rác ngay góc phố, như anh vốn sẽ làm với những món quà không cần thiết.
_________
Đêm đó, trong căn hộ yên tĩnh, anh mở túi bánh. Mùi hoa hồng quen thuộc, nhưng kèm thêm một chút hương mật ong dịu nhẹ. Anh cắt một miếng, nếm thử.
… Không tệ. Thậm chí, ngon hơn anh nghĩ.
Nhưng điều khiến anh thấy khó chịu nhất là — trong đầu anh, giọng nói của Zephys cứ vang lên:"Không ngon thì lần sau tôi làm lại."
Lần sau? Anh tự hỏi, liệu mình có để cho cái lần sau ấy xảy ra không.
_________________________
乙
〖Góc than vãn〗
乙
Toi đói...
乙
Đói NakZep
乙
Đói LavZat
乙
Đói BriZat; KaiStua; Yorn Quillen; Allain Thorne; BijZan 😔
乙
Mấy nay mới đớp NakVal nên cũng đói luôn NakVal ròi (・∀・)
乙
Nói chung là hàng nào cũng đói, hàng nào cũng muốn đớp
乙
Ai có lòng bố thí cho toi chục chap đi ☺
乙
Ít mà nhỉ :)
Hot

Comments

Chơi ngu đút cu vào lỗ Zanis

Chơi ngu đút cu vào lỗ Zanis

Em cũng đói (・∀・)
Nấu em với (・∀・)

2025-08-21

0

Mun 🍬

Mun 🍬

Bà bố thí cho tui đi🗿

2025-08-18

0

Banh Iồn Zanis ra húp sùm sụp

Banh Iồn Zanis ra húp sùm sụp

hẹ hẹ cái gì, viết tiếp đi

2025-08-19

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play