[RhyCap] Lời Hẹn Trong Đêm!
chap1.Mất đi người thân
tác giả nìii
hí luu tác giả mới viết truyện có dì mọi người bỏ qua cho nhaa
Quang Anh một cậu bé có gia đình nhà khá giả Ba mẹ là doanh nhân có tiếng trong ngành một cậu thiếu gia được nuông chiều từ nhỏ được bao bọc chưa bao giờ biết về những mặt trái của xã hội này
Trái ngược đó Đức Duy một cậu bé xuất thân từ gia đình nghèo khó ba cậu đã bỏ cậu đi vào lúc cậu chỉ có 13 tháng tuổi
Mẹ cậu là người đã cưu mang cậu đến lớn
Mẹ duy người cực khổ mua gánh bán bưng làm tất cả những công việc không kể nặn nhọc để kiếm tiền bươn trãi trong cuộc sống
Áp lực đè nặng lên đôi vai lẫn cả tinh thần trách nhiệm
Hoàng Đức Duy
Mẹ hôm nay mẹ có mệt không ạ
mẹ Duy
Không mệt lắm con ạ
Hoàng Đức Duy
Con kể chuyện cười cho mẹ nghe nhé //cười//
mẹ Duy
//cười hiền xoa đầu cậu//
Một góc khuất giữa lòng thành phố tuy lạnh lẽo nhưng lại có sự ấm áp của tình thương
Phía xa xa một gia đình ba người bước ra từ trung tâm thương mại trên tay là những túi đồ đắt đỏ
Hoàng Đức Duy
//chỉ họ//Mẹ họ có phải là một gia đình không ạ
mẹ Duy
Đúng vậy, họ là một gia đình
Hoàng Đức Duy
Con cũng muốn có một gia đình ba người như vậy
mẹ Duy
//nhói//ngoan đi con yêu
mẹ Duy
Sau này con cũng sẽ lập gia đình mà...
Hoàng Đức Duy
Nhưng con muốn là đứa trẻ kia ạ
Mẹ duy không nói gì chỉ ôm cậu vào lòng rồi xoa nhẹ tấm lưng cậu
Như một lời an ủi vô hình gửi đến cậu
Ở tuổi cậu những cậu bé đồng trang lứa đều có một tuổi thơ vô cùng hạnh phúc có ba có mẹ đầy đủ nhưng cậu thì không được may mắn như vậy
Từ nhỏ cậu đã khát khao về một tình yêu thương của bố
Cậu không được một tuổi thơ trọn vẹn vào 4:00 sáng cậu phải thức dậy giúp mẹ bê những sạp hàng
Nhưng ở tuổi cậu những cậu bé đồng tran lứa vẫn còn ngủ say
Hoàng Đức Duy
Mẹ có nhớ hôm nay là ngày gì không ạ?
mẹ Duy
Hôm nay là sinh nhật con trai yêu quý của mẹ có đúng không
mẹ Duy
Con trai của mẹ muốn quà sinh nhật gì nào
Hoàng Đức Duy
Không cần đâu mẹ ạ
Hoàng Đức Duy
Chỉ cần mẹ nhớ sinh nhật con là được rồi
mẹ Duy
//cười hiền,vuốt tóc cậu//
Hôm nay là sinh nhật của cậu mẹ cậu định bụng sẽ mua cho cậu một món quà và một chiếc bánh kem nhỏ
Mẹ cậu làm việc suốt ngày hôm nay sáng gánh sạp hàng chưa rửa bát thuê tối lại đi quét từng mớ rác
Gió rít qua từng cơn giữa đêm đông lạnh giá chiếc áo chẳng thể chống chọi nổi
Những tiếng cây đong đưa xào xạc những chiếc lá già từ từ rớt xuống
Giờ đây có lẽ người bình thường đã có một giấc ngủ say ấm cúng nhưng đâu đó có những người đang cực lực làm việc giữa mùa đông lạnh giá
mẹ Duy
//bước vào một cửa tiệm//
mẹ Duy
Cho tôi xem vài chiếc đồng hồ
nhân viên
Dạ để con tư vấn cho cô
Sau một lúc chọn được chiếc đồng hồ ưng ý
Thì trên tay mẹ Duy chiếc đồng hồ lấp lánh bằng bạc đường nét tinh xảo có thể soi cả gương mặt vì độ bóng loáng của nó
Chiếc đồng hồ điêu khắc theo kiểu trẻ trung năng động dành cho tuổi thiếu niên
Gương mặt mẹ cậu nở lên một nụ cười
mẹ Duy
Duy chắc sẽ thích lắm đây
Nhưng ông trời không cho ai tất cả
Tuy giờ này đã bước qua ngày hôm sau nhưng giữa lòng thành phố dòng người tấp nập qua lại những chiếc xe lao phăng trên đường hối hả
Ở thành phố dù đêm hay ngày đều như vậy
Mẹ cậu vì mải mê nhìn chiếc đồng hồ một ánh sáng chói mắt lao thẳng về phía mẹ cậu
Không kịp phản ứng tiếng hét lên vang chói tai
Những giọt máu nhỏ xuống thấm đẫm cả mặt lộ nhựa
Tiếng còi xe cấp cứu vang lên in ỏi giành giật lại sự sống giữa tử thần
Hoàng Đức Duy
Mẹ..mẹ ơi hức
Hoàng Đức Duy
Đừng mà hức...
Cửa phòng cấp cứu đóng lại những giọt nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống nền gạch lạnh buốt
Cậu ngồi trước phòng cấp cứu ngoài trời lúc này bao trùm bởi một màu đen không lấy nổi được vì sao
Trời rét cái lạnh thấu xương len lỏi vào chiếc áo mong manh của cậu đang mặc nhưng trong lòng lại nóng như lửa đốt
Tiếng bíp vang lên chói tay phá hủy đi không gian im bậc của bệnh viện cậu thẩn thờ nhìn vào phòng cấp cứu như không thể tin vào tai mình nghe thấy
Đó là tiếng máy đo nhịp tim báo tim đã ngừng đặp
Một lúc sau bác sĩ bước ra từ phòng cấp cứu
Duy đứng bật dậy anh mắt trong chờ
bác sĩ
//lắc đầu//vì nạn nhân mất quá nhiều máu
bác sĩ
Chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng...
Bác sĩ không nói tiếp nhưng cậu cũng biết câu trả lời tiếp theo là gì
Hoàng Đức Duy
//lấp bấp//không...không thể
Hoàng Đức Duy
KHÔNGGGGG//gào thét//
Hoàng Đức Duy
//Ngã khụy xuống sàn//
bác sĩ
Cậu vào gặp nạn nhân đi sau đó chúng tôi sẽ đưa thi thể về nhà cậu
Hoàng Đức Duy
//đôi chân run lẩy bấy bước vào phòng//
Hoàng Đức Duy
Mẹ...hức không thể nào
Hoàng Đức Duy
Mẹ hứa sẽ thấy con trưởng thành mà
Hoàng Đức Duy
tại sao chứ..hức
Hoàng Đức Duy
Con đã không có bố giờ lại mất luôn cả mẹ
Hoàng Đức Duy
Người thân duy nhất của con hức..sao mẹ lại bỏ con đi luôn chứ
Hoàng Đức Duy
Hôm nay là sinh nhật con mà mẹ //nấc lên//
Hoàng Đức Duy
Mẹ còn chưa đón sinh nhật cùng với con mà hức..
Người mẹ thấy được tuổi thơ của con mình nhưng lại không thể thấy được con mình trưởng thành.
tác giả nìii
Like cho tuii đi
Comments
ahihi🐑🐑
ms vô chap đầu mà đã rưng rưng ròi
2025-08-14
0
ahihi🐑🐑
thương vạy chòii
2025-08-14
0