Dương Vũ

Trong sân nhà họ Dương, dưới một tán cây, một già một trẻ đang ngồi chơi cờ. Người trẻ khôi ngô tuấn tú, phong thái điềm đạm chính là nhị đệ tử của Bình Lỗ võ đường, Đỗ Sơn. Người lớn tuổi râu tóc đã điểm hoa râm, nhưng thân thể cường tráng, đôi mắt luôn toát lên một vẻ thâm sâu, chính là phụ thân của Dương Thu Hoài, Dương Vũ. Sau một hồi giằng co, Đỗ Sơn đã thất thủ, cung tay:

- Dương bá bá kì nghệ cao siêu, cháu cố gắng mãi vẫn không thắng được!

Dương Vũ cười khà khà, vuốt vuốt chòm râu:

- Lão phu chơi cờ đã ngoài bốn mươi năm, hiền điệt ở tầm tuổi này có thể ngồi bình cờ với lão phu đã là kiệt xuất lắm rồi. Thử hỏi trong đám thanh niên ở đây, có ai văn tài võ đức vượt qua hiền điệt kia chứ.

Được Dương Vũ khen, Đỗ Sơn mở cờ trong bụng. Thu Hoài từ trong bưng ra hai tách trà:

- Cha! Đỗ công tử! Xin mời thưởng trà.

Đỗ Sơn đón tách trà từ tay mỹ nhân, không khỏi tranh thủ ngắm nàng dù chỉ một thoáng:

- Đa tạ muội!

Võ Thừa Tự chậm rãi bước vào, khum người:

- Thừa Tự xin ra mắt bá bá!

Đỗ Sơn nhíu mày, thoáng vẻ không vừa ý, nhưng vẫn chào hỏi, không quên mỉa mai:

- Đại sư huynh! Huynh cũng có nhã hứng chơi cờ à?

Cần phải biết rằng Võ Thừa Tự chơi cờ còn kém cả đứa con nít mười tuổi, nghe câu hỏi ấy hắn hận không thể đấm cho sư đệ của mình một cái. Nhưng Võ Thừa Tự cũng không chịu thua:

- Ta vì chuyện gian tế, lo cho an nguy của xã tắc mà lúc nào cũng bận rộn, đâu như sư đệ có thời gian rảnh rỗi vờn hoa trêu liễu.

Đỗ Sơn đáp trả:

- Đệ mỗi ngày đều cố gắng rèn văn luyện võ, chờ đến ngày vì nước xả thân, cũng đâu rảnh rỗi gì. Mà huynh lo chuyện gian tế, gian tế ở đâu?

Thừa Tự dương dương tự đắc:

- Ta theo dõi tên mặt trắng đã vớt Như Nguyệt từ dưới sông lên.

Đỗ Sơn phì cười:

- Như Nguyệt đã xác định hắn không phải gian tế, huynh theo dõi làm gì?

Thừa Tự ưỡn ngực:

- Người khác bị hắn lừa, chứ ta thì sao có thể chứ! Nhìn xem đầu tóc, quần áo lúc hắn mới đến, có chút nào giống người Kinh chăng?

Đỗ Sơn lắc đầu:

- Dựa vào trang phục sao bảo người ta là gian tế được chứ, huynh suy diễn quá mức rồi.

Thừa Tự tức mình:

- Chưa đâu, ta còn một chứng cứ quan trọng, chính là chiếc hộp phát dị quang.

Một gã sư đệ hoảng hốt, vội nhắc nhở:

- Đại sư huynh!

Nhưng lời nói đã thốt, sao thu hồi được. Dương Vũ ngạc nhiên:

- Hộp phát dị quang, chuyện này là thế nào?

Thấy Dương Vũ quan tâm, mặc cho sư đệ nhắc nhở, Thừa Tự vẫn cao hứng:

- Lúc bắt được hắn trong rừng, ngay bên cạnh cháu bắt được một chiếc hộp hình dạng cỡ bàn tay. Khi chạm vào bỗng dưng một mặt phát sáng nhiều màu sắc.

Dương Vũ hỏi tiếp:

- Vậy bây giờ chiếc hộp ấy đang ở đâu? 

Bây giờ Thừa Tự mới chột dạ:

- Nó … Cháu đã giao nó cho sư phụ! Dương bá bá! Sư phụ căn dặn rằng đây là một bí mật rất khủng khiếp, không được kể với bất cứ ai khác. Dương bá bá, bá bá đừng nói chuyện này ra bên ngoài.

Dương Vũ vẫn chất vấn:

- Vậy hiện giờ người đó ở đâu?

Võ Thừa Tự nghiến răng:

- Chẳng hiểu vì sao cha nhận hắn làm con nuôi, còn bắt cháu với Mộng Diễm gọi bằng anh.

Dương Vũ đứng dậy, vỗ vỗ vai Thừa Tự:

- Đúng là anh hùng xuất thiếu niên, Thừa Tự, hiền điệt vừa lập được một công lớn rồi. Lời sư phụ nói đúng, chuyện này không được nói cho bất cứ người nào khác. À, ta mệt rồi, cần phải nghỉ một chút.

Lão quay người, đi vào trong nhà, Thu Hoài cất bước theo sau. Đám thanh niên chẳng còn lí do gì nữa, lục tục kéo về.

Trong nhà, Dương Vũ ngồi bên bàn, tay xoay xoay tách trà, đôi mày co lại, đăm chiêu suy tư. Một hồi lâu Thu Hoài lên tiếng:

- Cha! Có chuyện gì khiến cha lo nghĩ như vậy. Cái người tên Bảo Phúc đó con thấy cũng chẳng có gì đặc biệt.

Dương Vũ ngạc nhiên:

- Con biết hắn sao?

Thu Hoài gật đầu:

- Hôm trước hắn đi xin ăn và xin ngủ nhờ nhưng không ai cho, con mủi lòng nên đã cho một bát cơm. Kể ra người này cũng có nghĩa khí, hắn nói là sau này sẽ báo đáp ân tình.

Dương Vũ cả mừng:

- Thật may quá! Thu Hoài, con đã có ơn với hắn trong lúc hoạn nạn như vậy, hắn chắc chắn sẽ đối xử tốt với con. Dù cho Võ gia đã nhận hắn làm con nuôi, nhưng vẫn còn kịp, con hãy tìm cách làm bạn với hắn.

Thu Hoài ngạc nhiên:

- Sao vậy cha?

Dương Vũ mơ hồ:

- Cha cũng không rõ, nhưng thời loạn thế tính được bước nào đi bước đó. À, thời gian gần đây đã có năm cô gái bị mất tích, ra ngoài con nên cẩn thận mang theo Thổn Vân Tiên. Nhớ lời cha dặn, chỉ khi lâm vào tình huống cần thiết mới sử dụng võ công.

Nàng gật đầu đáp ứng:

- Nữ nhi biết rồi.

……

Miếu Thành Hoàng cũ đã bị sập, làng Bình Lỗ cần phải xây dựng một ngôi miếu Thành Hoàng mới. Nam phụ lão ấu đều được huy động, người góp sức, kẻ góp tài, tề tự về một khu đất mới mà thầy phong thuỷ đã chọn. Võ Thừa Chí đương nhiên cũng dẫn theo Bảo Phúc, Thừa Tự và Mộng Diễm góp mặt. Bảo Phúc cũng xác định đây là cơ hội để mình góp sức trả ơn cho họ Võ.

Nhưng ngay từ đầu, chuyện xây dựng đã không hề suôn sẻ, mọi người vì chuyện chọn khu nền vuông vức mà tranh cãi nhau nảy lửa. Võ Thừa Chí là người bỏ ra nhiều tiền nhất, tất nhiên nôn nóng:

- Các ngươi làm sao cũng được, nhưng nền miếu phải vuông vức và bằng phẳng.

Trong khi đám người đang cãi nhau, Thu Hoài phát hiện Bảo Phúc lại lúi cúi ở một góc khác. Nàng tiến đến sau lưng:

- Ngươi đang làm gì?

Bảo Phúc xoay lại, gặp ân nhân thì mừng rỡ:

- Thu Hoài cô nương! Ta đang làm dụng cụ tạo góc vuông.

Thu Hoài có vẻ hiếu kì:

- Làm thế nào?

Bảo Phúc lấy một đoạn tre ngắn làm đoạn mẫu, từ đó cắt ra ba thanh tre dài, một thanh có chiều dài bằng ba đoạn mẫu, một thanh bốn, thanh còn lại là năm đoạn mẫu. Vừa làm vừa giải thích ngắn gọn: 

- Góc vuông có quy luật riêng của nó, đo đạc cẩn thận cho chính xác theo đoạn mẫu này, sau đó ráp ba thanh tre lại là sẽ tạo được dụng cụ.

Chàng mang vật vừa chế tạo vào đám người đang tranh cãi, đặt nó xuống:

- Mọi người đừng tranh nữa, cứ theo cái này mà làm thì sẽ vuông vức thôi.

Đám người quay lại nhìn Bảo Phúc:

- Ngươi làm sao bảo đảm.

Bảo Phúc mỉm cười:

- Cứ làm thử rồi sẽ biết.

Rồi chàng đóng cọc, trực tiếp canh chỉnh, cuối cùng cũng nhanh chóng xác định được vị trí nền miếu. Nhìn các hình hài vuông vức của cái nền, mọi người đều ngạc nhiên. Võ Thừa Chí gọi Bảo Phúc đến, chỉ vào khung tre hình tam giác vuông:

- Vật này là thế nào?

Bảo Phúc gãi đầu:

- À! Nghĩa phụ! Nó giúp định góc vuông.

Lão chất vấn:

- Nó tạo ra như thế nào?

Bảo Phúc nghĩ đại một lí do:

- Là con có khả năng cảm nhận góc vuông.

Đến lúc đắp nền, tranh cãi lại tiếp tục, kẻ kêu nghiêng người chê ngữa. Thấy Bảo Phúc vác một ống tre ra một góc, Thu Hoài lại đi theo, nhìn chàng đục đẽo không khỏi thắc mắc:

- Ngươi lại muốn làm gì?

Bảo Phúc giải thích, ngắn gọn:

- Cân nước.

Thu Hoài không hiểu:

- Cân nước làm thế nào?

Bảo Phúc giải thích sơ sài:

- Mực nước ở hai đầu của ống tre luôn luôn bằng nhau, ta sẽ lợi dụng điều này để đánh dấu chiều cao cho các cột mốc.

Mang đoạn ống tre đã đục rỗng bịt kín hai đầu đến nền đất, Bảo Phúc đổ nước vào, trực tiếp đo đạc, cuối cùng cũng tạo được những cột mốc để nền đất bằng phẳng.

Dân làng thấy vậy chúc mừng Võ Thừa Chí có một đứa con nuôi hiểu nhiều biết rộng. Nhưng lão lại ngồi đăm chiêu ngó xa xăm, như đang có một cuộc đấu tranh nội tâm phức tạp.

Hot

Comments

Esperanza

Esperanza

Chờ đợi mãi không thấy tác giả ra chap :(

2025-08-15

1

Toàn bộ
Chapter
1 Viễn Phương tỉnh mộng
2 Võ gia nghĩa tử
3 Dương Vũ
4 Tranh đoạt mỹ nhân
5 Bình Lỗ Võ Đường
6 Hồng nhan chi ải
7 Luận võ kiến giải
8 Hỏa tháp
9 Thu lôi
10 Chấp niệm
11 Ảo mộng
12 Lãng khách quá giang
13 Thất tinh giáo
14 Võ gia thảm án
15 Truy hung
16 Nghiệm tinh phá án
17 Thơ ngây
18 Dạ đàm
19 Đàm gia tân sự
20 Thiêu tửu
21 Liên hoàn án
22 Kết nối
23 Đấu trí
24 Hài cốt
25 Phóng trường tuyến điếu đại ngư
26 Đoạt đỉnh chi chiến
27 Ái tình loạn nhịp
28 Dẫn xà xuất động
29 Tâm kế
30 Tuyệt tình
31 Tình thù
32 Thiên mệnh trái ngang
33 Thâm mưu độc kế
34 Kì phùng
35 Dương Đông Kích Tây
36 Minh tranh ám độ
37 Thiện ác tranh phân
38 Diện kiến Hưng Đạo Vương
39 Luân Khứ đạo nhân
40 Quá khứ vị lai
41 Tử lộ đào sinh
42 Mãn Đức Pháp sư
43 Thiên Thai nhị kiều
44 Miếu hoang kinh hoàng
45 Đặng gia tuyển đinh
46 Toán số đối đầu
47 Tính già hóa non
48 Thanh Loan bái sư
49 Tái ngộ Tuyết Liên
50 Hoạn nạn ngộ tình
51 Tuyết Liên vấn y
52 Tam Thụ xuất sơn
53 Đế vương vi hành
54 Quân vương lạc bước
55 Cách văn phòng bệnh
56 Thâm kha khóa mỹ nhân
57 Vọng tịch lâu
Chapter

Updated 57 Episodes

1
Viễn Phương tỉnh mộng
2
Võ gia nghĩa tử
3
Dương Vũ
4
Tranh đoạt mỹ nhân
5
Bình Lỗ Võ Đường
6
Hồng nhan chi ải
7
Luận võ kiến giải
8
Hỏa tháp
9
Thu lôi
10
Chấp niệm
11
Ảo mộng
12
Lãng khách quá giang
13
Thất tinh giáo
14
Võ gia thảm án
15
Truy hung
16
Nghiệm tinh phá án
17
Thơ ngây
18
Dạ đàm
19
Đàm gia tân sự
20
Thiêu tửu
21
Liên hoàn án
22
Kết nối
23
Đấu trí
24
Hài cốt
25
Phóng trường tuyến điếu đại ngư
26
Đoạt đỉnh chi chiến
27
Ái tình loạn nhịp
28
Dẫn xà xuất động
29
Tâm kế
30
Tuyệt tình
31
Tình thù
32
Thiên mệnh trái ngang
33
Thâm mưu độc kế
34
Kì phùng
35
Dương Đông Kích Tây
36
Minh tranh ám độ
37
Thiện ác tranh phân
38
Diện kiến Hưng Đạo Vương
39
Luân Khứ đạo nhân
40
Quá khứ vị lai
41
Tử lộ đào sinh
42
Mãn Đức Pháp sư
43
Thiên Thai nhị kiều
44
Miếu hoang kinh hoàng
45
Đặng gia tuyển đinh
46
Toán số đối đầu
47
Tính già hóa non
48
Thanh Loan bái sư
49
Tái ngộ Tuyết Liên
50
Hoạn nạn ngộ tình
51
Tuyết Liên vấn y
52
Tam Thụ xuất sơn
53
Đế vương vi hành
54
Quân vương lạc bước
55
Cách văn phòng bệnh
56
Thâm kha khóa mỹ nhân
57
Vọng tịch lâu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play