"Lá Thư Không Tên"

-
Sáng hôm sau, trời trong đến lạ. Ánh nắng tràn qua tấm kính mờ, đậu lên những bình thủy tinh xếp ngay ngắn, làm từng cánh hoa ánh lên như đang mỉm cười. Linh Chi vừa mở cửa tiệm vừa hít sâu, cảm nhận hương hoa xen lẫn mùi cà phê từ quán bên cạnh.
Bên khung cửa, có một phong bì màu kem, mỏng và không ghi người gửi. Chi khẽ cúi xuống, nhặt lên. Bên ngoài chỉ có hai chữ viết tay mềm mại: “Gửi Chi.”
Cô ngập ngừng, ngón tay dừng lại nơi mép phong bì. Trong thoáng chốc, mùi cẩm chướng hôm qua lại ùa về, kéo theo ký ức của một mùa đông xa — mùa đông cuối cùng cô nhận được thư từ Minh Thư.
Tiếng chuông gió vang lên. Một cô gái trẻ, tóc búi cao, bước vào. Chiếc váy linen màu xám tro khẽ đung đưa theo từng bước. Ánh mắt cô quét một vòng quanh tiệm, dừng lại ở giàn tử đằng khô treo phía góc tường.
Phương Lan
Phương Lan
Em..ở đây còn hoa tử đằng chứ?
Linh Chi ngạc nhiên. Tử đằng là loài hoa hiếm, cô chỉ nhập về mỗi năm một lần, vào đúng tháng mà Minh Thư từng đặt.
Linh Chi
Linh Chi
Chi..mua tặng ai?
Chi hỏi, giọng cố giữ bình tĩnh
Cô gái mỉm cười, nhưng nụ cười lại hơi nghiêng về buồn:
Phương Lan
Phương Lan
Cho một người… mà chị chưa từng gặp. Nhưng hình như chị quen cô ấy
Linh Chi
Linh Chi
Chị tên gì?
Chi khẽ hỏi
Phương Lan
Phương Lan
Phương Lan
Giọng cô gái vang lên chậm rãi, như từng chữ đều mang trọng lượng
Ngoài kia, nắng vẫn vàng ấm, nhưng bên trong, tim Chi khẽ lạnh đi một nhịp.
Linh Chi đặt bó tử đằng khô lên bàn, khẽ gỡ vài sợi dây ruy băng tím.
Linh Chi
Linh Chi
Chị biết minh thư à?
Giọng Chi nhẹ đến mức như chỉ định để gió nghe
Phương Lan im lặng vài giây, mắt dõi theo những cánh hoa tím đung đưa trong nắng.
Phương Lan
Phương Lan
Chị chưa từng gặp… nhưng lại biết về Cô ấy nhiều hơn chị nghĩ.
Chi dừng tay
Linh Chi
Linh Chi
Biết… từ ai?
Lan ngẩng lên, nở một nụ cười mơ hồ
Phương Lan
Phương Lan
Từ những lá thư. Chị ấy viết, nhưng không bao giờ gửi đi.
Một cơn gió nhẹ lùa qua cửa, làm chiếc phong bì trên quầy rung khẽ
Chi nhìn nó, nhận ra nét chữ mềm mại bên ngoài giống hệt với những lá thư năm xưa
Linh Chi
Linh Chi
Chị… có thể cho em xem những bức thư đó không?
Phương Lan
Phương Lan
Được, nhưng khi nào em sẵn sàng
Tiếng chuông gió lại vang. Lan rời khỏi tiệm, để lại mùi oải hương nhè nhẹ trong không khí mùi hương mà Chi biết, Minh Thư luôn mang theo.
𓆝—𓆝
“Có những cuộc gặp khiến ta không biết mình vừa tìm thấy hay vừa đánh mất một điều quan trọng”

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play