"Nhưng Câu Hỏi Chưa Đáp"

-
Buổi chiều hôm ấy, Phương Lan quay lại tiệm hoa. Vẫn chiếc váy linen màu xám tro, nhưng lần này cô mang theo một chiếc túi vải in hình tử đằng. Dáng điềm đạm, ánh mắt sâu như chứa cả một mùa đông cũ.
Phương Lan
Phương Lan
Em chưa mở thư à?
Lan đặt túi xuống bàn, ngón tay khẽ chạm vào phong bì. Giọng cô trầm và ấm, mang theo chút ra lệnh nhẹ nhàng.
Chi hơi khựng lại
Linh Chi
Linh Chi
Sao… chị biết?
Lan mỉm cười.
Phương Lan
Phương Lan
Vì nếu em đã mở… giờ này em sẽ nhìn chị khác.
Chi nhíu mày.
Linh Chi
Linh Chi
Khác thế nào ạ?
Phương Lan
Phương Lan
Có lẽ… sẽ nhiều tò mò hơn. Hoặc giận. Hoặc… đau.
Lan ngừng một nhịp, ánh mắt không rời Chi.
Linh Chi
Linh Chi
Chị nói vậy là sao?
Giọng Chi hơi gắt, nhưng vẫn thấp hơn hẳn vì bị áp lực từ sự điềm tĩnh của Lan.
Phương Lan
Phương Lan
Nghĩa là… Minh Thư để lại cho em nhiều hơn một lời nhắn. Nhưng để hiểu, em phải tự bước đến nó.
Lan nghiêng người về phía trước.
Phương Lan
Phương Lan
Em có muốn biết không?
Chi im lặng. Tiếng kim đồng hồ trong tiệm vang lên từng nhịp, hòa cùng mùi oải hương nhẹ như thở dài.
Linh Chi
Linh Chi
Nếu chị thật sự biết về Thư, tại sao chị không nói luôn?
Cuối cùng Chi lên tiếng
Lan khẽ cười.
Phương Lan
Phương Lan
Vì đôi khi… câu trả lời chỉ có ý nghĩa khi chính người tìm kiếm mở ra.
Chi thoáng nhìn xuống tách trà mình đang pha.
Linh Chi
Linh Chi
Chị…giống chị ấy thật.
Lan nhướng mày.
Phương Lan
Phương Lan
Giống..ở chỗ nào?
Chi chỉ đáp bằng một nụ cười mơ hồ.
Linh Chi
Linh Chi
Uống trà không chị?
Lan gật đầu.
Phương Lan
Phương Lan
Uống. Nhưng… em pha như hôm đó em pha cho Minh Thư nhé.
Ngoài trời, nắng chiều rót vàng xuống mặt bàn gỗ. Giữa làn hương trà, một người phụ nữ điềm đạm hơn hẳn tuổi hai mươi và cô chủ tiệm hoa trẻ ngồi đối diện nhau, những câu hỏi chưa lời đáp vẫn lặng lẽ nằm giữa khoảng cách của hai tách trà nóng.
Lan khẽ xoay tách trà, mắt nhìn Chi dịu dàng
Phương Lan
Phương Lan
Em vẫn như hồi đó… Hoa nhỏ.
Chi khựng lại, ngón tay bất giác siết chặt quai tách. “Hoa nhỏ” — biệt danh ấy, chỉ Minh Thư từng gọi cô như thế.
Ánh mắt Chi chao đảo giữa bất ngờ và nghi hoặc. Lan vẫn bình thản, như thể câu nói kia chỉ là vô tình… hoặc cố tình đến mức không thể nhận ra.
𓆝—𓆝
“Có những bí mật không cần được hé lộ ngay… vì cái khoảnh khắc ta tự chạm vào nó mới đủ sức thay đổi mọi thứ.”
——
Tg viết demo xg lười ra truyện
Tg viết demo xg lười ra truyện
Eee
Tg viết demo xg lười ra truyện
Tg viết demo xg lười ra truyện
Sao nó kh cho tui đổi ảnh bìa thế😭
Tg viết demo xg lười ra truyện
Tg viết demo xg lười ra truyện
Muốn đổi mà kh đổi dc
Tg viết demo xg lười ra truyện
Tg viết demo xg lười ra truyện
Buồn😭😔
Tg viết demo xg lười ra truyện
Tg viết demo xg lười ra truyện
NovelToon

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play