Bàn tay luồn vào áo vuốt dọc sống lưng cậu , vừa kéo vạt áo lên cao vừa cúi xuống cắn ngấu nghiến nơi cổ.
Lưng cậu cong lên theo từng đợt chạm, hơi nóng từ hắn tràn vào từng khoảng da.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Anh… chậm thôi…
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Chậm? Không. Tôi muốn em phải nhớ cảm giác này.
Nắm chặt hông hắn kéo cậu áp sát, thân thể nóng rực ma sát khiến tim cậu đập loạn.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Ngoan, rên tên tôi…
Trần Dịch Hằng _Cậu_
…Vương… Lỗ Kiệt…
Hắn siết mạnh hơn nhịp càng lúc càng gấp, từng tiếng thở hòa vào nhau, cả căn phòng như chỉ còn lại tiếng giường rung khe khẽ và hơi thở đứt quãng của chúng tôi.
Cậu biết, kể từ đêm nay, mình sẽ không còn lối thoát.
Comments
Bapn0n_
tui thấy chữ Kiệt Hằng là vô đọc lùn rồi ko quan tâm ảnh 😃
2025-08-17
2