#2

Ari
Ari
Biết s tui hông bh để bìa otp hông?
Ari
Ari
Truyện bạo mà ảnh dịu quá thì hông có thu hút được mấy bạn-)
_____________
Đêm xuống.
Ánh đèn vàng phủ khắp căn phòng, hắt lên đôi mắt sâu như bóng tối của hắn.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Em vẫn còn thức? //Kéo ghế//
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Chờ anh.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Chờ? Để trốn à.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trốn làm gì… khi anh sẽ tìm được em ở bất cứ đâu. //Mỉm cười//
Hắn ghét cảm giác bị trêu ngươi, nhưng lại nghiện cái cách cậu nhìn thẳng vào mắt mà không sợ.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Em càng ngày càng biết cách chọc tôi.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Chỉ là… Muốn anh để mắt đến em nhiều hơn.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
//Bước lại gần// Tôi đã để mắt tới em từ lâu. Không phải hôm nay, không phải ngày mai… mà là từ giây phút đầu tiên.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Vậy thì… đừng chớp mắt.
Hắn cúi xuống môi áp lên môi cậu, nụ hôn chậm rãi nhưng mang theo lực giữ chặt như muốn khắc dấu.
Lồng nhung êm ái, nhưng từng đường chỉ đều thấm hơi ấm của hắn. Và cậu chẳng hề có ý định rời đi.
_______________
Môi kề môi hơi thở hắn nóng rực, trộn lẫn mùi rượu nhàn nhạt.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Em nghĩ tôi sẽ để em nói xong câu vừa nãy à? //Siết eo//
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
…Anh định làm gì?
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Làm cho em không nói nổi nữa.
Ép sát lưng cậu dính chặt vào thành ghế, bàn tay hắn trượt chậm từ eo xuống hông, hơi ấm lan khắp.
Hắn không hôn vồ vập, mà chậm… như đang tận hưởng việc cậu bị trói bằng chính ánh mắt của mình.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Anh…
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Gọi tên tôi.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Vương Lỗ Kiệt…
Cúi xuống hắn cắn nhẹ lên môi cậu, lưỡi len vào, quấn lấy, vừa ép vừa dỗ ngọt.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Ngoan… như vậy mới là của tôi.
Cậu biết rõ mình đang rơi vào lồng nhung… nhưng từng sợi nhung lại quấn siết, ấm áp đến mức chẳng muốn thoát ra.
Hắn bế bổng cậu ném thẳng lên giường, đôi mắt tối sầm lại như bóng đêm sắp nuốt chửng mọi khoảng sáng.
Hắn chống tay ghì chặt cậu dưới thân, hơi thở dồn dập.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Em có biết… tôi đã nhịn bao lâu rồi không?
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
…Nhịn cái gì?
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Nhịn không xé nát áo em.
Bàn tay luồn vào áo vuốt dọc sống lưng cậu , vừa kéo vạt áo lên cao vừa cúi xuống cắn ngấu nghiến nơi cổ.
Lưng cậu cong lên theo từng đợt chạm, hơi nóng từ hắn tràn vào từng khoảng da.
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Anh… chậm thôi…
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Chậm? Không. Tôi muốn em phải nhớ cảm giác này.
Nắm chặt hông hắn kéo cậu áp sát, thân thể nóng rực ma sát khiến tim cậu đập loạn.
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Vương Lỗ Kiệt _Hắn_
Ngoan, rên tên tôi…
Trần Dịch Hằng _Cậu_
Trần Dịch Hằng _Cậu_
…Vương… Lỗ Kiệt…
Hắn siết mạnh hơn nhịp càng lúc càng gấp, từng tiếng thở hòa vào nhau, cả căn phòng như chỉ còn lại tiếng giường rung khe khẽ và hơi thở đứt quãng của chúng tôi.
Cậu biết, kể từ đêm nay, mình sẽ không còn lối thoát.
End.
Ari
Ari
Chưa like kìa mấy má
Hot

Comments

Bapn0n_

Bapn0n_

tui thấy chữ Kiệt Hằng là vô đọc lùn rồi ko quan tâm ảnh 😃

2025-08-17

2

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play