[RhyCap] Khi Không Còn Em
02. Cảm Nhận
Cả hai tạm biệt nhau rồi ra về trong vui vẻ. Đức Duy phần nào cảm thấy mình bớt cô đơn ở chốn Sài Thành nhộn nhịp này, Quang Anh cũng cảm thấy có hơi ấm đang sưởi cho trái tim lạnh lẽo lâu ngày của hắn.
Vừa về tới đại sảnh chung cư, hắn nhấc máy lên nhắn cho em ngay
Nguyễn Quang Anh
Anh về tới nơi rồi nè
Đức Duy nhận được tin nhắn chưa cần mở ra đã biết ngay đó là anh nghệ sĩ kia rồi, trong vô thức mỉm cười rồi trả lời tin nhắn như thể em đã chờ đợi điều này từ lâu
Hoàng Đức Duy
Em về rồi, em vừa vệ sinh cá nhân xong ạ
Nguyễn Quang Anh
Em ngủ sớm đi, cũng khuya rồi mà
Hoàng Đức Duy
Em còn deadline nữa mà, với cả ngày mai em được nghỉ sáng em ngủ bù không sao đâu anh
Nguyễn Quang Anh
Như thế sao được, giấc ngủ quan trọng lắm đó!
Nguyễn Quang Anh
Em nghỉ đi mai mà làm cũng còn kịp mà Đức Duy!
Lần đầu Đức Duy nhận được sự quan tâm, lần đầu Quang Anh Rhyder biết dặn dò người khác, nói đúng hơn, là lần đầu tiên hắn biết để ý tới người nào đó một cách chu toàn, cẩn thận
Từng lời nói của hắn một lần nữa khiến em đặt câu hỏi : “ Liệu đây là gì? Có tốt hay không?”
Dù nghĩ bụng như vậy, nhưng rồi em cũng trả lời lại xem như là phép lịch sự tối thiểu
Hoàng Đức Duy
Vâng, em biết rồi ạ
Nguyễn Quang Anh
Ngoan, nghỉ ngơi đi nhá.
“Nguyen Quang Anh react ❤️ to your message”
Hoàng Đức Duy
Thôi kệ, dẫu sao cũng chỉ là trò chuyện với idol thôi chứ gì lớn đâu
Liên tục thông báo từ chuông điện thoại vang lên, đánh thức cậu trai đang nằm trên chiếc giường ấm áp kia, không ai khác chính là Hoàng Đức Duy
Em đang say giấc thì bị đánh thức bởi tiếng chuông, ngóc đầu dậy cũng đã 6 giờ sáng.
Đưa tay nhập password quen thuộc rồi mở tin nhắn, em hứa sẽ cho cái người làm em tỉnh giấc vào ngày đẹp trời thế này một trận!!!
Nguyễn Quang Anh
Dậy chưa Đức Duy?
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay em được nghỉ, anh đi ăn sáng cùng em có được không?
Nguyễn Quang Anh
Anh đợi hồi âm từ em đấy nhá!!
Trời đất! tưởng ai hoá ra là cái tên nghệ sĩ kia. Đức Duy thấy vừa vui vừa tức. Vui vì có người chở đi ăn sáng, tức vì không thể cho anh ta một trận như bao người bình thường khác
“ Hoang Duc Duy react ❤️ to your message”
Hoàng Đức Duy
Em xin lỗi, em ngủ sâu quá giờ mới reply anh được
Nguyễn Quang Anh
Không sao, em dậy rồi à
Hoàng Đức Duy
Vâng, em mới dậy
Nguyễn Quang Anh
Chuẩn bị đi anh đưa em đi ăn sáng
Hoàng Đức Duy
Anh không có lịch trình gì sao? Chẳng phải anh là nghệ sĩ đó gì
Nguyễn Quang Anh
Anh bận, nhưng chỉ rảnh với em thôi.
Một lần nữa, Đức Duy tự hỏi liệu nó có vượt qua mức là fan - idol hay không ?
Chỉ vì một lần va chạm, bây giờ em như có người yêu là nghệ sĩ . Không phải tự luyến đâu, sự thật là như thế mà..
Hoàng Đức Duy
Anh cứ đùa íii nhò
Đức Duy gõ phím trả lời hắn.
Nguyễn Quang Anh
Thật mà, chỉ rảnh với em, mình em thôi
Nguyễn Quang Anh
Được rồi, em đi chuẩn bị đi anh sang đón em
Hoàng Đức Duy
Vâng em biết rồi
“ Nguyen Quang Anh react ❤️ to your message “
Đức Duy chưa đứng dậy vội mà mở máy ra nhắn cho bạn thân của mình về điều kì lạ này.
Hoàng Đức Duy -> Đặng Thành An
*Lưu ý: vì đây là tin nhắn giữa đôi bạn thân, nên từ ngữ sẽ có chút phóng khoáng mong quý độc giả thông cảm và đón nhận
Đặng Thành An
Gì nữa vậy cha nội
Đặng Thành An
Sáng sớm 6 rưỡi nhắn gì không biết??
Đặng Thành An
Tao báo công an giờ
Hoàng Đức Duy
Thôi bớt nóng điiii, tao đang có chuyện muốn nói này
Hoàng Đức Duy
Mày biết ông Rhyder không
Đặng Thành An
Má! Mới hôm qua về trường mình diễn đó gì trời ! Hỏi con mẹ gì vậy Duy ??
Hoàng Đức Duy
Không ý tao là ông í như kiểu tán tao ấy
Đặng Thành An
Bà nội mày, bộ mày thiếu hơi người yêu quá hay sao mà nghĩ được vậy
Đặng Thành An
Bởi vậy ta nói bữa tao bảo làm quen với Bảo An không nghe cơ
Hoàng Đức Duy
im coi, làm gì nhắn dài thế ??
Hoàng Đức Duy
Nhắc mãi, Bảo An và tao không thể rồi
Đặng Thành An
Rồi rồi mày nhất
Đặng Thành An
Chứ ông Rhyder kia làm gì mày mà bảo dậy ba coi chừng oan cho người ta má
Hoàng Đức Duy
Từ qua giờ nhắn tin rồi mời đi ăn, ban đầu bảo là vì muốn xin lỗi do va phải tao thế xong dính tới giờ, đang đi qua đón đi ăn sáng nè!
Đặng Thành An
Trông như yêu nhau rồi á ha haha
Hoàng Đức Duy
Cười mẹ gì giờ tao phải làm sao?
Đặng Thành An
Thì cứ đi thôi ba
Đặng Thành An
Đằng nào cũng chỉ là bữa ăn mà
Đặng Thành An
Cơ mà kể cả là có yêu nhau thì có sao đâu
Đặng Thành An
Mày được lợi là có Rhy tình cảm lo mẹ gì
Hoàng Đức Duy
Được rồi, tao đi đã có gì sẽ kể mày sau
Đặng Thành An
Lượn cho anh ngủ đi em
“Hoang Duc Duy react 😆 to your message”
kết thúc cuộc trò chuyện với An, em yên tâm hơn phần nào
Xuống đại sảnh thấy chiếc xe tối qua đang đợi mình, người ngồi trên xe không ai khác là Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Em xin lỗi, em hơi bận chút, nãy có giảng viên của em gọi nên hơi lâu
Nguyễn Quang Anh
Không sao, anh đợi em cả đời còn được mà
Hoàng Đức Duy
Anh hay đùa lắm nhá!!
Nguyễn Quang Anh
Có đâu thôi lên xe đi để còn đi nào
Đây là quán phở nổi tiếng ngon nhất Sài Thành, cũng là nơi có giá thành không hề rẻ cho một tô phở
Nghiễm nhiên Đức Duy thấy sẽ khá ngại vì đi ăn chỗ đắt đỏ thế này.
Kéo tay áo Quang Anh, em nói:
Hoàng Đức Duy
Anh! Mình đi chỗ khác được không..
Nguyễn Quang Anh
Sao thế, chỗ này không vừa miệng em sao?
Hắn nhìn rồi cũng đoán được phần nào em lo ngại về giá cả, vỗ nhẹ vai em như an ủi lấy bé con rằng không sao
Nguyễn Quang Anh
Có anh mà, em còn lo gì chứ !
Nguyễn Quang Anh
Không nhưng, anh lo cho em được mà
Bữa ăn diễn ra suôn sẻ, cả hai ra về.
Nguyễn Quang Anh
Em ăn vừa miệng chứ ?
Hoàng Đức Duy
Vâng, vừa miệng ạ
Nguyễn Quang Anh
Em sao thế ?
Nguyễn Quang Anh
Anh làm gì khiến em buồn sao?
Hoàng Đức Duy
Dạ không có, chỉ là em thấy hơi không thoải mái trong người thôi anh ạ
Nguyễn Quang Anh
Vậy anh đưa em đi hóng gió cho khuây khoả nhá
Nguyễn Quang Anh
Em chỉ việc nghỉ ngơi, anh sẽ làm cho em thoải mái
Đức Duy được đưa tới công viên gần trung tâm thành phố, cả hai đi dạo với nhau trong không gian yên tĩnh tới mức chỉ cần một chiếc lá rụng cũng đủ khiến tạo ra một tiếng động lớn
Bầu trời mùa thu luôn như vậy, tĩnh lặng mà khiến người ta luyến lưu. Mùa thu cũng đẹp đến mê hồn bởi chính những gì mà nó có. Bởi vậy khi nói tới những chuyện tình đẹp được viết ra vào thời khắc mùa thu của năm, họ luôn mường tượng nó như một bức hoạ tuyệt mĩ với sắc màu hài hoà.
Được thả mình trong không khí se se lạnh của mùa thu, được đi bên cạnh người mình thương, như vậy có lẽ là đủ để khiến cho vạn vật sẽ dường như biến mất. Đối với Quang Anh là thế..
Hoàng Đức Duy
Anh Quang Anh này
Đang yên tĩnh thì Đức Duy cất giọng gọi Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ơi anh đây ? Sao thế em ?
Hoàng Đức Duy
Khi anh rảnh rỗi anh sẽ ra đây sao?
Nguyễn Quang Anh
không hẳn
Hoàng Đức Duy
Thế tại sao anh đưa em ra đây ?
Nguyễn Quang Anh
Vì anh muốn nhìn thấy em lâu hơn, nhìn mình em thôi
Từng câu nói, từng ánh mắt của Quang Anh đều nói lên rằng hắn đang thật sự rất yêu em. Đáng tiếc, hắn chưa một lần nói ra.
Hoàng Đức Duy
Vậy khi nào thì anh sẽ ra đây đi dạo ?
Nguyễn Quang Anh
Có thể là chỉ đi với mình em thôi, anh không đi một mình
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy này
Nguyễn Quang Anh
Mình làm bạn với nhau được không em ?
Hoàng Đức Duy
Nếu anh muốn ạ.
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn em!
Hắn vui mừng, ôm lấy em như thể sợ rằng em sẽ đi đâu mất mà không quay về
Hoàng Đức Duy
// đẩy nhẹ hắn ra //
Hắn nhận ra được mình đang không tự chủ hành động, liền bỏ em ra, xin lỗi rối rít
Nguyễn Quang Anh
A-Anh xin lỗi
Hoàng Đức Duy
Không sao đâu chỉ là em thấy chỗ này đông người quá thôi anh
Nguyễn Quang Anh
Mình về nhà nhé ?
Nguyễn Quang Anh
Cũng đỡ lạnh hơn
Nguyễn Quang Anh
Anh đưa em về
Cứ thế họ dần trở nên thân thiết, như thể nếu xa nhau một ngày họ sẽ không thể vui vẻ..
Liệu rằng có thể trên mức tình bạn hay không ? Câu trả lời là không ai biết được, bởi lẽ trong cả hai người bọn họ, có thể có người nghĩ tới tình yêu nhưng nào dám thổ lộ, cũng có người có tình cảm rồi nhưng đâu dám nghĩ tới yêu.. tất cả cũng chỉ là có lẽ thôi
Comments
Gấu Xynh iu🫧💤💕
vs cái trình độ TA hạn hẹp của tui thì mất tầm 20s tui mới dịch đc^^
2025-08-23
0
Bị flop ám=)))
mới sáng đã ting ting ting rồi
2025-08-25
0
Bị flop ám=)))
bởi em là người đặc biệt với hắn sao?
2025-08-25
0