anh lớn lên trong sự đầy đủ, nhưng cũng trong sự cô độc. người ngoài nhìn vào thấy anh là thiếu gia hạnh phúc, nhưng chỉ mình anh hiểu rõ thế giới của mình mãi thiếu đi một nửa
mọi thứ bắt đầu bằng một cái bắt tay bình thường. nhưng chẳng ai ngờ, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, cuộc sống của cả hai gia đình đã rẽ sang một hướng hoàn toàn khác
Ông Phạm Chí Minh
ba của anh vốn dĩ là một người đàn ông lạnh lùng, chỉ biết đến công việc và thương trường. nhưng khi gặp mẹ của cậu, ông bỗng tìm lại được sự bình yên đã mất từ ngày vợ ông ra đi.
ở bà có một thứ mềm mại, dịu dàng, chân thành thứ mà ông luôn khao khát nhưng chẳng dám thừa nhận.
cậu ban đầu phản đối kịch liệt
cậu đã quen với một mái nhà đổ nát, nên khó lòng tin rằng mẹ có thể thật sự hạnh phúc thêm lần nữa
nhưng nhìn thấy ánh mắt dịu hiền của bà khi đứng cạnh ông Phạm, thấy nụ cười nhiều năm rồi mới quay trở lại trên gương mặt ấy, cậu không đành lòng
một ngày đầu hạ, mẹ cậu nhẹ nhàng nói
mẹ trthat
Thật, chúng ta sẽ chuyển đến một nơi mới
“nơi mới” mà bà nhắc tới chính là biệt thự Phạm gia, căn nhà lớn bậc nhất thành phố
nơi anh đang sống cùng ba. tin tức ấy rơi vào tai cậu như một tiếng sấm. cậu không thể tưởng tượng được, từ nay, mình sẽ phải chung sống cũng người xa lạ
chiếc xe sang trọng lăn bánh trên con đường trải nhựa phẳng lì, hai bên là những hàng cây cao vút. trong xe, không khí nặng trĩu
Comments