Chap2:Ăn Trưa

Sau buổi ký hợp đồng căng thẳng, em về nhà, ngồi lặng trong phòng làm việc. Ánh sáng vàng nhạt hắt lên bàn giấy, trong đầu em là những dòng suy nghĩ lộn xộn: về cách anh tỏ ra bình thường nhưng vẫn khiến em rung động, về việc anh ngày càng kiên cường và cá tính, và cả việc em không thể hiện quan tâm nhưng vẫn bị ảnh hưởng sâu
Dù đang giận dỗi hay lạnh lùng, anh vẫn biết rằng sự đồng thuận của hai bà chính là một điểm gắn kết quan trọng, khiến anh vừa phải suy nghĩ vừa cảm thấy yên tâm
Cả ngày anh dành trọn cho công việc: soạn hợp đồng, rà soát chi tiết điều khoản, liên hệ với khách hàng. Mọi thứ đều diễn ra trơn tru, nhưng trong lòng vẫn còn vương một chút bối rối sau cuộc gặp với Em
Đêm xuống, khi anh vừa tắt máy tính, điện thoại rung lên. Tin nhắn từ số của em hiện ra
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
💬 Hôm nay làm việc chăm chỉ quá nhỉ. Đừng để quên ăn cơm, không thì… tôi sẽ phải nhắc nhở đấy
Anh nhíu mày, vừa thấy lạnh lùng vừa nhận ra sự trêu chọc tinh tế trong câu chữ đó. Anh cười khẽ, lắc đầu, rồi trả lời
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 Ai cho anh quyền quan tâm tôi vậy?
Tin nhắn tiếp theo từ Em chỉ đơn giản là một emoji nhếch mép, đủ để anh vừa bực vừa mềm lòng, khiến anh biết chắc rằng em vẫn để ý anh hơn anh nghĩ
Anh vừa định tắt điện thoại, thì một tin nhắn nữa từ em xuất hiện
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
💬 Ngủ sớm đi , tôi không chịu trách nhiệm cho ai đó mệt mỏi sáng mai
Anh cười khẽ, mắt lấp lánh sự tò mò và bối rối
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 // Nhắc lại tin mới gửi //
( Ai cho anh quyền quan tâm tôi vậy?)
Rồi im lặng một lúc, không thấy tin nhắn trả lời nữa. Anh nằm trên giường, nghĩ em chắc chỉ chào hỏi đơn giản kiểu lịch sự, rồi sẽ bận rộn hoặc đi ngủ. Anh không ngờ rằng, thực ra, sau đó cả đêm em “mất tích” hoàn toàn, không nhắn thêm gì, để lại trong anh vừa hụt hẫng vừa… tò mò
Anh tắt điện thoại, nhưng mắt vẫn mở to, nhìn trần nhà anh lẩm bẩm một mình
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Anh… chỉ chào hỏi đơn giản thôi mà… hay là đang trêu tôi nhỉ?”
Cả đêm, hình ảnh những tin nhắn lạnh lùng pha chút trêu chọc của em cứ hiện lên trong đầu
Anh tự cười khẽ, vừa bực vừa thấy… thú vị
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Sao cứ phải khiến tôi bối rối vậy? Tôi đã lớn rồi mà…”
Anh lẩm bẩm rồi bật cười khẽ một mình, vừa bực vừa thấy trái tim mình nhảy lên một nhịp, rồi cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ với hình ảnh em in sâu trong suy nghĩ. Cả đêm, điện thoại nằm im lặng bên cạnh anh, em “mất tích” hoàn toàn, nhưng vẫn để lại dấu vết khiến anh vừa tò mò vừa… mong chờ
Sáng hôm sau, anh thức dậy, ánh nắng len qua rèm cửa chiếu lên mặt. anh liếc sang điện thoại, vẫn không thấy tin nhắn nào mới từ em, anh nhíu mày, tự nhủ
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Anh chỉ chào hỏi đơn giản kiểu hôm qua thôi mà… hay là cố tình ‘mất tích’ để thử tôi?”
Anh vừa chuẩn bị cà phê, vừa thầm đoán
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Hay là anh bận việc, hay… đang trêu tôi theo cách của anh?”
Trong lòng anh vừa bực vừa thích thú, ánh mắt thoáng nụ cười. anh lẩm bẩm một mình
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh thật… khó đoán. Cái kiểu lạnh lùng mà vẫn khiến người khác tò mò, thật là phiền
Dù bối rối, anh vẫn thấy một cảm giác ấm áp nhẹ nhàng len lỏi. anh tự nhủ sẽ không nhắn lại trước, để xem em có xuất hiện hay không, đồng thời cũng tận hưởng cảm giác “bị để ý” đầy thú vị
Cả buổi sáng, điện thoại yên lặng, nhưng trái tim anh cứ loạn nhịp khi nghĩ về em – người luôn biết cách vừa trêu chọc vừa làm anh bối rối
Trưa hôm đó , em rời văn phòng đi ra một quán ăn gần đó cũng chẳng sang trọng nhưng rất yên tĩnh
Vừa bước vào anh bất ngờ nhìn thấy em đang đứng gần quầy cà phê ,gương mặt vẫn lạnh lùng ánh mắt thoáng chút gì đó khó nhận ra
Bên cạnh em là mẹ em – quý bà nhà đầu tư, ăn mặc thanh lịch, nụ cười tinh tế và thân thiện
Anh khẽ nhíu mày, cảm giác tò mò , và ngượng ngùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
“Sao anh lại đi ăn trưa cùng mẹ… và lại đúng lúc tôi đi qua?”
Em nhìn thấy anh, ánh mắt dừng lại, giọng vẫn lạnh lùng nhưng có chút mềm mại
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Lâu rồi không gặp. Ăn trưa cùng tôi nhé?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Hả?
Anh hơi bất ngờ, nhưng vẫn giữ thái độ bình thường
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh… mời tôi à?
Em nhếch mép, ánh mắt tinh nghịch
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ừ… lâu rồi không gặp, tiện thể mời anh luôn. Chúng ta đi nào
Mẹ em mỉm cười, bước đến chào anh
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
À, Hùng , tiện quá, chúng ta cùng dùng bữa nhé. con đi ăn cùng mẹ nhé?
Chẳng lẽ mẹ Chồng đứng trước mặt miệng cười lời mời thì em muốn từ chối sao đây
Anh cảm thấy tim mình khẽ đập nhanh, vừa bực vừa… thích thú. Dù có sự hiện diện của mẹ anh, lời mời ấy vẫn khiến anh thấy được ưu ái và đặc biệt từ mẹ Chồng sau hậu ly hôn và lâu không gặp
Cả ba ngồi vào bàn, không khí vừa lịch sự vừa thoáng chút căng thẳng. Mẹ em mở đầu câu chuyện
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Gem mẹ nghe Đăng nói con và nó hợp tác trong công việc sắp tới hả con
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Khều nhẹ //
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
??
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Đăng nhớ quan tâm em , hai đứa cũng có cơ hội cho công việc sắp tới
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Gật đầu //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Ngượng //
Anh hơi đỏ mặt, mỉm cười
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ , b-bác con ổn không cần ai quan tâm đâu đ-đâu ạ
Em ngồi bên cạnh, nhìn anh với ánh mắt lạnh lùng nhưng thỉnh thoảng lại nhếch mép, trêu chọc anh một cách tinh tế
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Hôm nay Em ăn nhiều quá đấy, chắc sẽ phải tập thể dục tối nay để bù lại
Anh hắng giọng, giả vờ
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh không phải là huấn luyện viên của tôi đâu nhé
Em chỉ nhếch mép, ánh mắt vẫn dõi theo anh
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ừ, nhưng tôi có quyền… nhắc nhở anh thôi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
?? Quyền gì // nghiêng đầu hỏi //
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
È hem , ăn thêm đi con // gắp cho anh //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Con cảm ơn
Vừa cười khẽ vừa xen lời trò chuyện để không khí bớt căng thẳng
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
Ăn trưa cùng nhau cũng vui mà, vừa ăn vừa chuyện trò công việc cũng tiện , trưa con rủ em đi ăn đi mẹ thấy em hơi ốm rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Quan trọng là anh ấy chịu hay không // trêu chọc //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
// Ực //
Thụ cảm thấy vừa bực, vừa vui em luôn biết cách vừa giữ khoảng cách lạnh lùng, vừa khiến anh phải chú ý. anh cười khẽ, ánh mắt thoáng lên một chút mềm lòng
Bữa trưa trôi qua nhẹ nhàng, nhưng từng lời nói, ánh mắt của em đều khiến anh nhớ mãi. anh nhận ra, dù em vẫn tỏ ra lạnh lùng, nhưng quan tâm ấy… rõ ràng hơn nhiều so với vẻ bề ngoài
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
💬 Còn thương còn yêu mà lại bỏ lỡ nhau
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
💬 Hai thằng nhóc này
Mẹ Hùng
Mẹ Hùng
💬 Chị coi 2 nó giúp tôi , tối tôi sẽ nói chuyện với Hùng
Bữa trưa kết thúc, anh đứng dậy, chuẩn bị ra về. anh chưa kịp bước đi xa, đã nghe một giọng nói lạnh lùng nhưng đầy tinh nghịch
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đi đâu mà vội thế?
Anh quay lại, thấy em đang bước theo phía sau, ánh mắt vẫn giữ vẻ lạnh lùng nhưng lộ rõ sự quan tâm
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tôi… chỉ về văn phòng thôi // đáp, cố giữ vẻ bình thường //
Em nhếch mép, tiến sát hơn một chút
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Một mình à? Không cần tôi hộ tống sao?
Anh nhíu mày, vừa thấy khó chịu vừa thú vị
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh làm phiền tôi rồi đấy
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Dù gì công ty anh vẫn cần nét chữ của tôi đó , ăn nói thế à
Em chỉ nhếch mép, đôi mắt lóe lên sự tinh nghịch
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Phiền hay không… tôi vẫn đi cùng thôi. Lâu rồi không gặp, phải tận dụng thời gian chứ
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Nhún vai //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
…??
Anh cười khẽ, lòng bỗng thấy ấm áp. Dù em vẫn giữ thái độ lạnh lùng, nhưng từng bước chân theo sát, từng lời nói trêu chọc, đều khiến anh nhận ra: em quan tâm nhiều hơn anh nghĩ
Em vẫn giữ khoảng cách vừa đủ để không gây khó chịu, nhưng mỗi câu nói, mỗi ánh mắt đều khiến anh vừa bực vừa thích, không thể phủ nhận sự gần gũi đặc biệt mà chỉ có em mới mang lại
Khi anh vừa bước xuống xe, chuẩn bị vào công ty, anh mới phát hiện ra mình quên điện thoại trên xe của em. anh hơi lúng túng, quay lại thì thấy em đang đứng đó, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy tình tứ
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Quên điện thoại à?
em hỏi, giọng vẫn giữ vẻ bình thường nhưng ánh mắt lộ rõ sự tinh quái
Anh hối hả đáp
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
À… vâng, tôi… để quên mất
Anh bước tới lấy điện thoại, nhưng vô tình màn hình bật sáng, hiện ngay tin nhắn cuối cùng từ anh
>Anh yêu 💗
Tim anh lập tức nhảy lên, vừa bối rối vừa lo lắng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
* Không phải…anh đã thấy rồi chứ *
Em khẽ nhíu mày, ánh mắt thoáng chút gì đó không nói ra nhưng rõ ràng đã thấy. Anh nhìn em, tim đập nhanh, cảm giác vừa bối rối vừa không muốn giải thích gì.Anh thở dài, quyết định
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tôi…lên công ty ờ cảm ơn vì bữa ăn // xoay lưng đi //
Vừa nói, anh đi nhanh, cố giữ vẻ bình thường, không ngoảnh lại
Em đứng nhìn theo, nhếch mép cười khẽ, vẻ mặt lạnh lùng nhưng ánh mắt lại lộ sự dịu dàng và một chút thương nhớ. Em không nói gì, vẫn để anh đi, nhưng trong lòng biết rõ cảm xúc của mình: vẫn còn thương anh, nhưng em sẽ giữ kín, chỉ để trong ánh mắt tinh nghịch ấy mà thôi
Cũng vì lúc xin anh đừng ly hôn nhưng không thành thì em đã cho cái tôi của mình cao hơn lâu đài rồi
Cả hai như vậy, không ai nhượng bộ, không ai chủ động nhắc đến chuyện đã xảy ra. Chỉ là ánh mắt thoáng qua, nụ cười khẽ, những khoảng lặng vừa căng vừa ngọt, khiến cả hai đều nhận ra cảm xúc của mình nhưng vẫn giữ “giá”.Bầu không khí giữa họ vừa căng vừa thú vị, như một trò chơi nghịch ngợm : ai sẽ nhún nhường trước, ai sẽ giành phần chủ động – nhưng cả hai đều chưa ai muốn thua
Dù 3 năm không gặp , anh vẫn nhận thấy được sự quan tâm em dành cho mình và sự đẹp trai ấy Hồng Hài Nhi trước kia là của anh bây giờ thì chẳng còn của anh nữa rồi
Trên xe về , em nhận được cuộc gọi từ mẹ
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Có nói chuyện gì không
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Mẹ ơi , người ta có người thương rồi , mẹ làm con lại mất giá rồi
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Yêu nhau mà có tí chuyện bây lại ra nông nỗi như này , 3 năm không gặp thấy sau?
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Nhìn đủ thèm chưa
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Thằng vô dụng , mẹ không biết nói gì chỉ cần trước níu kéo một chút nữa là bây giờ đâu phải vậy
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Sao mẹ anh không chấp nhận ly hôn nhỉ , chắc anh ấy cũng muốn lắm mà hai người cứ không cho
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
* Ai nói chứ , dù không gặp nhưng vẫn theo dõi mạng xã hội mà *
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Gì chứ không thể đâu
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Mắt con nhìn thấy mà , anh ấy có người thương trộm nhớ rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Thôi mẹ nôn nóng quá thì ép mẹ vợ con chấp nhận cho anh ấy ký lại và tờ giấy đi , rồi con kiếm dâu cho mẹ
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Tao thừa biết mày không muốn ly dị , nếu mày muốn thì dù 2 bà này ép cũng không được
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Thôi con cúp máy đây
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Cơ hội tới rồi , nắm bắt đi con mẹ chỉ ưng mỗi Hùng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Hazz
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Ba mày cua mẹ gần 2 năm mẹ mới đồng ý , thì con cũng thế đi
Mẹ Đăng
Mẹ Đăng
📞 Chủ nhật đi ăn , mày phải đi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
📞 Rồi rồi chị ạ , tới đó con sắp xếp
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
// Cúp máy //
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Hazz
Anh ở công ty cứ nhớ tới tin nhắn
>Anh yêu 💗
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ấy chết tiệt
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tháng gì vậy nè
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đầu tháng gặp lại anh , giờ thì tin nhắn hiện lên không đúng lúc
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Chẳng biết có nghĩ gì không nữa // cắn tay //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 Phiền quá đừng nhắn
>Anh yêu 💗 :💬 Thái độ?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 // Xóa biệt danh //
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 Mẹ em mà biết thì anh xác định đi
:💬 Chuyện gì
Reng reng
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ấy mẹ…
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Tch , Đăng cậu nói cho mẹ tôi rồi à!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Chết tiệt nhà cậu
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
💬 Anh nói gì cho mẹ tôi thế kia
Cuộc gọi vẫn kêu liên tục
anh lo lắng không dám bắt máy , anh cá chắc em đã thấy và méc lẽo với mẹ mình
Anh không dám bắt máy , còn tin nhắn đã gửi nhưng không xem
Anh tắt nguồn điện thoại rồi bỏ suy nghĩ ra khỏi đầu rồi tiếp tục công việc
✧・゚: *✧𝚇𝚒𝚄𝙶𝙰𝚄シ✧*:
Xiu
Xiu
Hì hì
Xiu
Xiu
🌹🌹💗
Xiu
Xiu
Ổn không ạ
Xiu
Xiu
Fic này kiểu khác không như 2 fic kia đâu , mong hợp gu
Xiu
Xiu
love
Hot

Comments

MayWende🦋~~

MayWende🦋~~

lqf vừa đấm vừa xoa hả

2025-08-19

1

MayWende🦋~~

MayWende🦋~~

hay mò ko cần hợp âu chỉ là aside hơi nhiều đọc bị lười á xiu ouw

2025-08-19

2

_🐻DARLING_🐻

_🐻DARLING_🐻

mẹ em mỉm cười ls nx dị bà đăng bot hả

2025-08-18

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play