Quán cà phê cuối phố, ánh đèn vàng hắt xuống, mùi hạt rang quyện trong không khí.
Tiêu Chiến
//thả người xuống ghế, chống cằm, ánh mắt u uất// Tao nói thật với mày, chắc đời tao đến đây là hết rồi.
Kỳ Lâm
//đẩy cốc latte về phía cậu, nhướn mày// Hết cái gì? Đang 24 tuổi tươi xanh như hoa hướng dương, sao tự dưng bi quan vậy?
Tiêu Chiến
//thở dài một hơi dài như than trời// Ba mẹ tao… ép tao cưới.
Kỳ Lâm
//suýt sặc cà phê, ho khan liên tục// Cái gì? Ép cưới? Bộ đang quay phim truyền hình à? Mà khoan… cưới ai?
Tiêu Chiến
//trừng mắt, giọng đầy bất mãn// Một ông già U30!
Kỳ Lâm
//mắt sáng rực, hứng thú hẳn lên// U30 thì vẫn còn trẻ mà? Ủa rồi ông già đó tên gì, làm nghề gì?
Tiêu Chiến
//bĩu môi, uống cạn một ngụm cappuccino// Vương Nhất Bác. Doanh nhân gì đó, lạnh như băng. Tao mới gặp hôm qua… cảm giác như đứng gần cái tủ lạnh hai ngăn vậy.
Kỳ Lâm
//cười phá lên, vỗ bàn// Ha! Nghe tên đã thấy ngầu. Người ta là doanh nhân thành đạt, đẹp trai lạnh lùng, còn mày thì suốt ngày la cà bar club… tao thấy ghép đôi này cũng hay đấy chứ?
Tiêu Chiến
//chống nạnh, mặt đỏ gay// Mày là bạn tao hay là nội gián nhà họ Vương hả?
Kỳ Lâm
//vẫn cười khúc khích, nhưng giọng nghiêm túc lại// Nói chứ… có khi nào cậu ta thật sự thích mày không? Người ta thành đạt vậy, đâu thiếu ai, sao lại đồng ý cưới mày nếu không có lý do?
Tiêu Chiến
//sững lại, trái tim khẽ rung một nhịp, nhưng vội gạt đi, chau mày// Thích cái đầu mày! Chắc chắn là vụ làm ăn gì đó thôi. Tao mà để lão ta theo dõi từng bước thì sống sao nổi.
Trong khi Tiêu Chiến đang than vãn, ngoài cửa quán cà phê, một chiếc xe đen dừng lại. Kính xe phản chiếu ánh đèn đường, thấp thoáng bóng dáng lạnh lùng quen thuộc.
Vương Nhất Bác
//ngồi trong xe, ánh mắt rơi đúng vào Tiêu Chiến đang hăng say nói chuyện trong quán// …
Comments
🐢rùa ko bơi🐢🍀bjyx
anh suy nghĩ lại thử coiii
2025-08-19
0
🐢rùa ko bơi🐢🍀bjyx
ảnh đẹp mà ảnh lói vậy đó
2025-08-19
0